Tác giả: Minh Dạ
Sau những kì thi dài đằng đẵng, những cuộc vui chơi của học trò sẽ diễn ra, và rồi chúng cũng phải kết thúc.
Đã đến giữa tháng năm, tháng cuối cùng của học kỳ hai, cô giáo chủ nhiệm mới nhắc nhở chúng tôi chuẩn bị cho buổi tổng kết.
Nhanh thật.
Mới đó mà tôi sắp được nghỉ hè rồi.
Nhớ lúc khai giảng đầu năm, thầy hiệu trưởng nói rằng thời gian trôi qua nhanh lắm, ba năm chỉ diễn ra trong nháy mắt thôi.
Lúc đó, mấy câu nói này bị tôi bỏ ngoài tai, tôi còn thầm nghĩ trong lòng: Thầy cô cứ lo xa, ba năm dài như vậy, sao có thể trôi nhanh thế được!
Vậy mà giờ đây tôi sắp phải kết thúc năm học đầu tiên của cấp ba, chỉ còn hai năm nữa thôi là tôi phải ra trường rồi.
Trải qua một năm học với những người bạn tuyệt vời, tôi đã có nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
Nhờ có chúng nó, tôi đã được nếm trải nhiều loại cảm xúc như buồn, vui, lo lắng, ngạc nhiên, hồi hộp,...!Và đặc biệt, khi ở bên đám bạn, tôi cảm thấy mình rất có duyên với chữ "quê".
Có đôi lúc tôi dành cả tiếng đồng hồ để suy nghĩ, rằng bạn bè có thực sự tốt không? Tôi có xem phim, tra Google và tham khảo nhiều tài liệu khác nhau, chúng đều nói rằng bạn bè rất rất quan trọng, họ là chỗ dựa tinh thần, là nơi an ủi mỗi khi bản thân thất bại.
Rồi thì tình bạn thiêng liêng cao quý...
Nhưng mà sao cái đám chơi cùng tôi lại khác thế? Chẳng lẽ bọn nó là bạn dởm ư? Ôi, có khi là thế thật đấy!
Vì quá thất vọng về bạn bè, tôi đã ngồi suy ngẫm lại những điều bản thân từng làm trong năm vừa qua.
Tiện thể thì mua chút đồ ăn vặt và ngồi cổ vũ đám anh em đang hì hục làm việc.
Ôi, thật là những con người chăm chỉ và có trách nhiệm! Vì không muốn các bạn trong lớp làm việc vất vả mà chúng nó thi nhau phạm lỗi để được đi trực nhật! Một con người bình thường như tôi không thể nào có được những tấm lòng cao cả, có trách nhiệm như đám bạn này.