Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Ngoài cửa cung trồng hai cây phong lá đỏ cành lá xum xuê, những chiếc lá đỏ rực như lửa bay lả tả trong gió, soi bóng trong đôi mắt dịu dàng của hắn tựa như những đốm lửa, làm ánh mắt hắn sáng lên.
“Chiêu Ninh bái kiến điện hạ.”
“Không cần đa lễ, không cần đa lễ.” Thẩm Hi Hòa còn chưa nhún gối đã được Tiêu Hoa Ung đỡ dậy.
“Đa tạ điện hạ.” Thẩm Hi Hòa lặng lẽ rụt tay về.
“Khụ khụ khụ…” Dường như Tiêu Hoa Ung vừa mới hối hả chạy tới, không ngừng ho khù khụ.
“Điện hạ, ở đây gió lớn, mời quận chúa vào trong điện trò chuyện.”
Nội thị bên cạnh Tiêu Hoa Ung vội nói. Tiêu Hoa Ung vẫn ho khan, được nội thị dìu vào trong điện, Thẩm Hi Hòa vốn chỉ định đến chào hỏi rồi đi, ấy vậy mà…
Thôi, không so đo với người bệnh nặng làm gì.
Thẩm Hi Hòa đành dẫn Bích Ngọc và Hồng Ngọc vào theo.
Vừa vào Đông cung, ánh mắt Thẩm Hi Hòa chợt sáng lên, trống bên ngoài thấy Đông cung vàng son lộng lẫy, nhưng vào trong lại thấy xanh biếc một màu, cây cỏ tốt tươi.
Trong Đông cung trồng rất nhiều loại hoa thơm cỏ lạ, có cả những loại Thẩm Hi Hòa chưa từng thấy bao giờ, cỏ cây dập dờn trong gió, tỏa hương tươi mát, khiến người ta chỉ muốn nhắm mắt lại và hít thở thật sâu.
Trong khoảnh khắc, Thẩm Hi Hòa có cảm giác mình không còn ở trong hoàng cung âm u bí bách nữa, mà đang ở chốn bồng lai tươi đẹp.
“Ồ, sao chỗ này toàn rêu xanh thế nhỉ?” Lúc đi ngang qua một khu vườn, thấy bên trong là một thảm rêu xanh mướt, Hồng Ngọc không kiếm được mà khẽ hỏi Thẩm Hi Hòa.
Thẩm Hi Hòa thấy trên cây rêu có quả tròn màu vàng kim, lớn nhỏ không đều, tỏa ánh sáng chói mắt như ánh dương rực rỡ: “Đây là rêu mạn kim.”
“Quận chúa thật tinh mắt.” Tiêu Hoa Ung đang đi phía trước bỗng dừng lại, họ nhẹ một tiếng, “Đợi đến khi trời chiếu bóng ngả về tây, cả khu vườn sẽ rực ánh hào quang, đẹp khôn tả xiết, ban đêm ta rất thích đến đây. Ngày khác nếu có dịp, mời quận chúa cùng dạo bước chốn này.”
Câu nói này có ngụ ý sâu xa, Thẩm Hi Hòa là thần nữ, không thể ở lại trong cung, sao có thể cùng hoàng Thái tử dạo vườn hoa ban đêm được?
Trừ khi…
Thẩm Hi Hòa nhìn Tiêu Hoa Ung dò xét, ánh mắt hắn vẫn hiền hòa, trong veo như cũ, thản nhiên đến mức người nào nghi ngờ hắn cũng phải thấy hổ thẹn: “Đa tạ lòng hiếu khách của điện hạ.”
Thấy nàng không nhận lời, Tiêu Hoa Ung thất vọng thấy rõ, nhưng vẫn nhã nhặn như trước: “Khụ khụ khụ, quận chúa, mời vào trong.”
Cho đến bây giờ, ấn tượng của Thẩm Hi Hòa về Tiêu Hoa Ung là một người tốt tính, có tài hoa và nét thanh nhã của một hoàng tử, nhưng lại không kiêu căng phách lối như các hoàng tử được nuông chiều. Hiển nhiên Tiêu Hoa Ung đã chuẩn bị đầu vào đấy, nơi tiếp khách nằm trên đài cao, có thể quan sát được phân nửa Đông cung, cảnh quan rất đẹp.
Trên đài trồng các loại hoa và cây ăn trái dạng dây leo, những chùm nho tròn trịa lủng lẳng, không cần chấm hương mà vẫn thoang thoảng đâu đây hương hoa và hương trái cây, khiến người ta bất giác thấy lòng thanh thản.
“Gần trưa rồi, ta chuẩn bị ít điểm tâm, mời quận chúa thưởng thức.”
Tiêu Hoa Ung ngồi xuống, bảo Thiên Viên cho công nhân trong Đông cung bưng một khay điểm tâm bước vào.
Điểm tâm ở Kinh thành rất phong phú, trên khay chỉ riêng bánh đã có đến năm sáu loại, đều là mấy loại bánh ngoài giòn trong mềm, thơm mà không nồng, ngọt mà không ngấy.
Ngoài ra còn có món thịt băm xào ớt* đang chế biến, món này chỉ dùng phần thịt ngon nhất của đùi dê, ướp theo công thức bí mật của cung đình, là món điểm tâm thượng hạng chỉ hoàng gia mới có.
(*) Nguyên văn “HRk” (tiêu linh chích), là thịt băm xào với hành lá, ớt xanh, ăn kèm bánh trứng rán.
Thẩm Hi Hòa từng được ăn hai lần, nhớ mãi không quên. Nàng tự mày mò nhiều lần nhưng vẫn không tìm được công thức chính xác.