Cuộc Sống Nàng Phù Thủy Emily Lạc Vào Đô Thị

Chương 40: Lòng đố ky.




Lòng Diana nhói lên. Hans...Từ trước đến giờ cô ta tùy tiện Hans chẳng mặt lạnh mặt nhỏ gì với cô ta. Nhưng hôm nay chỉ vì cô ta xuất hiện làm gián đoạn cuộc nói chuyện của anh hay sao ? Dù trong lòng hàng vạn câu hỏi muốn chạy đến chất vất nhưng cô ta không thể tùy tiện trước mặt người ngoài làm mất phẩm giá hình tượng thiên thần hiểu chuyện cô ta gầy dựng nên.

Cô gái ban sáng giỡn với Alex, Emily, nữ thủ khoa khối 10 chuyển cấp đây sao ? Khi được nhìn trực diện. Diana vốn tự hào vẻ đẹp bản thân từ trước đến giờ nay xuất hiện một cỗ uy hiếp đe doạ. Vẻ đẹp của Emily vừa thanh thuần, quyến rũ và bí ẩn trộn hòà lẫn nhau tạo nên nét riêng biệt khó bắt chước. Còn cô ta chỉ dừng mức độ trong trẻo, được khen như thiên sứ. Đứng cạnh Emily quả thật khác nhau một trời một vực. Chiếc hộp Pandora từ sâu thằm trái tim Diana từ từ mở ra. Sự đố kị dần len lỏi trong con người mà ả ta không nhận ra sự thay đổi bản thân.

- "Xin chào bạn học, mình là Diana Ross Challahs. Học lớp 10B. Bạn có phải là nữ thủ khoa đứng đầu khối 10 năm nay được mọi người nhắc đến. Quả là huyền thoại, mình ngưỡng mộ đã lâu nay mới dịp diện kiến. "

Đúng như người đời phong cho cô ả kia là tiểu thiên sứ. Cách cư xử phải phép và thân thiện với mọi người muốn họ gần gũi cô ta. Nếu giờ phút này nàng trả lời có sự cao ngạo thì cô ta chiếm thế thượng phong mất.

- "Ừm, rất vui được gặp bạn học Diana. Tớ tên đầy đủ là Emily Evan Hansen. Tớ ban sáng có thấy sự xuất hiện của cậu tại ban công tầng 1. Cậu thật là một cô gái dễ gần. Cậu chắc hẳn được mọi người yêu mến nhỉ? "

Nếu là người khác thì sẽ nghĩ Emily thuận miệng chào hỏi xã giao bình thường. Nhưng sâu trong lời nói Emily không ngừng nói mỉa. Cô ta thật thân thiện đến độ được mọi người yêu quý, đặc biệt rất thân với bọn con trai kể cả người ta là hoa có chủ, cái tính hòà đồng này. Dĩ nhiên cô gái tên Diana này nghe đối phương dàng lời khen có cánh. Khuôn miệng cô ta sợ toét đến mang tai mất.

- "Ôi chao, mọi người tâng bốc tớ quá. Tớ cũng chỉ muốn hoà đồng với mọi người hơn thôi. Chả bù cậu, Emily cậu hoàn hảo quá vừa học giỏi vừa xinh đẹp. Cậu thật làm người khác ghen tị chết mất thôi. "

Trong lòng Diana đang có con quỷ đố ky. gặm nhắm nên mượn lời hoa ý đẹp nói lên nỗi niềm. Emily sao không nhận ra. Nàng mà nói Thường thôi thì hạ bệ mình mất còn nói bản thân trời sinh đã thế thì kiêu căng mất thôi.

- "Tớ cố gắng nỗ lực trau dồi bản thân và mong muốn bố mẹ bỏ công sức nuôi tớ đền đáp xứng đáng những gì họ bỏ ra. Chỉ có nỗ lực thì không có gì là không thể. Ngoài việc học phải đi đôi với hành nên việc đặt mục tiêu là bước đệm cần thiết."

Diana mỉm cười nhưng lòng cô ta sượng ngắt. Tưởng Emily sắp tới nói ra cái gì thì cô ta định đào hố chỗ đó nhưng...Câu trả lời quá hoàn hảo. Cô ta cắn môi theo thói quen. Khiến Emily nhìn đối diện lòng trào phúng. Ha, tính tình rất giống tình địch kiếp trước của nàng nhưng cô ta thông minh biết giấu nhẹm đi. Thành ra ai cũng nghĩ cô ả là một cô công chúa hoàn hảo không mắc lỗi nhỏ.



Hans thấy Emily mất hứng đến nơi và Diana vô tình phá hỏng bầu không khí nói chuyện riêng giữa anh ta và Emi-ly. Nên anh ta không thích hành động vô phép lần này của Diana.

- "E hèm, Diana à, em vào phòng mà không gõ cửa. Phép lịch sự tối thiểu, nếu là người khác thì như thế nào ? "

Lần đầu tiên bị người mình yêu trách mắng trước người khác. Lòng Diana khó chịu nhưng Hans là bạch mã hoàng tử cô ta định sẵn là của cô ta. Cô ta làm sao cho phép anh cư xử lạnh nhạt với mình.

- "Em biết rồi. Em vội, nôn nóng muốn gặp anh cho nên... "

Diana nói đến đây, cổ họng nấc như sắp phát khóc đến nơi. Emily nhíu mày, thời đại không còn chế độ phong kiến nhưng vẫn có người mắc bệnh công chúa trên mạng người ta hay bảo đây sao. Hôm nay nàng mới được chứng kiến cảnh khó gặp này.

- " Tôi thấy hai người có vẻ rất thân thiết. Vậy hai người là... "

Hans định tiếp lời Emily. Diana xen ngang.

-" Cậu không biết đó thôi. Hans dành tình cảm đặc biệt cho tớ. Như cậu thấy đấy, tớ và anh ấy là một cặp đôi yêu nhau. "

Diana bất chợt nhào vào lòng Hans như thường lệ. Đôi tay cô ta khẽ chạm vào khuôn ngực rắn rỏi của Hans. Đầu tựa vào vai Hans, trong đôi mắt xẹt tia đắc ý. Emily phản ứng nhàn nhạt.

- " Ô...Tớ mới biết. Chúc mừng học trưởng Hans có cô bạn gái hiền dịu và thân thiện động lòng người. Tới giờ lên lớp rồi. Đàn em không quấy rầy chuyện riêng tư của đàn anh. Nên...Xin phép. "



Emily cầm danh sách nàng cần mang ra khỏi phòng nhẹ như cơn gió lướt thoáng quá. Hans muốn đến nhưng cả người bị Diana kẹp dính như keo dính chuột.

- " Hans, sao hôm nay anh lạ quá ! Bình thường anh có đối xử như vậy với em đâu ~ "

Diana phồng má, đôi mắt xanh to tròn khẽ long lanh thấm đậm nước mắt. Một lần nữa lòng Hans mềm nhũn.

- "Anh chỉ đơn giản trò chuyện với Emily như người anh lớn đối xử người em thôi. "

Hans chẳng biết tại sao lòng mình đã khác đi, nhưng anh vẫn đang cố giải thích cho Diana, vị hôn thê của anh.

" Nhưng em thấy cách nói chuyện của anh ám muội lắm. ""Haizzz, do em nghĩ nhiều thôi. Trong lòng anh luôn có em. "Hans vỗ lưng an ủi khiến con quỷ đố kị trong lòng Diana nguội đi.

"Được, nhưng dù gì anh cũng phải giữ khoảng cách đấy. "" Anh biết rồi, anh biết rồi. "Diana phồng má làm nũng với Hans. Anh ta vô thức chiều chuộng thói quen của Diana. Ngoài cửa số, con quạ trên bệ cửa đang không ngừng quan sát hai người.

- " Quạc...quạc..."

Tiếng con quạ nhanh chóng phá hỏng bầu không khí ám muội giữa hai người. Diana hoảng sợ, trên đời cô ta ghét con quạ. Nó tượng trưng cho những điều xui xẻo.

-" Anh Hans, đuổi con quạ đi giúp em. "