Khung cảnh tối đen như mực. Emily dụi mắt vài lần. Nàng đang ở đâu ? Emily thẫn thờ đi dạo vài vòng xung quanh vẫn tối mịt mù. Khiến Emily khó xác nhận phương hướng.
- " Xin chào "
Emily giật mình. Một cậu bé mặc trang phục vest dễ thương xuất hiện trước mặt nàng.
- " Ngươi là... "
- " Ta xin trân trọng giới thiệu. Ta là người tộc Barracuda. Tên Fred. Người có khả năng dẫn linh hồn người khác đến thế giới khác. Ta khá đồng cảm cho số phận tội nghiệp của cô nên đích thân dắt cô đến đây. "
Dứt lời ánh sáng tán sắc chiếu khắp nơi mọi ngóc ngách. Một cánh cửa mạ vàng trắng trước mắt nàng. Emily ngạc nhiên. Người Barracuda ? Trước giờ chỉ nghe mẹ kể truyền thuyết. Họ có thể biến hoá đa dạng khác nhau tùy theo ngoại hình sở thích của họ để xuất hiện.
- " Emily à ! Thế giới cô ở chỉ là một cuốn tiểu thuyết cổ tích nổi tiếng của nhà văn Rat Challahs. Và dĩ nhiên...Cô là một nhân vật phản diện hay còn gọi là nhân vật độc ác nên cô cũng biết kết cục của cô rồi đó... "
- " Bị thiêu chết " - Emily nhàn nhạt trả lời.
Fred thấy tội nghiệp cho số phận của Emily. Chỉ là một thân phận phù thủy, Emily ở thế giới cổ tích bị chà đạp, xỉ vả. Nhường ánh hào quang cho nhân vật chính.
- " Cô không thấy ngạc nhiên à Emily ? Bình thường nếu là người khác sẽ sốc mất. "
- " Ta chỉ cảm thấy quá quen thuộc khi phù thủy trở thành tiêu đề ngán đường cho những con người ngoài kia tìm chính đạo. " - Emily cầm trên tay cuốn tiểu thuyết hay có thể gọi là thế giới trước kia của nàng. Lật từng trang, các sự kiện quá đỗi quen thuộc. Bởi vì nàng đã trải qua. Chỉ là sau khi chết, mọi thứ ra sao. Kể cả hắn ? Trái tim Emily đã bị cháy rụi theo thể xác tàn tạ của nàng.
Đôi mắt nàng chú ý đến dòng chữ cuối.
[ Cuối cùng vị đức vua Hans anh minh diệt phù thủy trừ hoạ cho dân. Sống hạnh phúc bên nàng công chúa Diana xinh đẹp mãi về sau. Họ có cặp đôi công chúa và hoàng tử đáng yêu. Đất nước được ngài Hans trị vì trở nên hùng mạnh và thịnh vượng. ]
Emily mỉa mai. Đất nước của hắn có sự nhúng tay của nàng. Nàng âm thầm điều chế các loại dược độc diệt kẻ thù của hắn. Bày ra các phương pháp đối địch. Giải cứu bệnh dịch một tay do nàng. Cuối cùng thì sao ? Vì Diana mới đến. Nàng lại bị chính hắn và người dân đưa lên giàn hoả thiêu. Đổ tội hết mọi xui xẻo lên đầu nàng. Việc ý đồ của Emily hại chết Diana là một cái cớ hoàn hảo để tiễn nàng xuống địa ngục. Sẽ không một ai biết bộ mặt của hắn. Một bộ mặt tăm tối gian xảo. Người đọc ca ngợi hắn và chửi rủa nàng thậm tệ.
' Bộp ' - Emily chán nản ném cuốn sách qua một bên. Đôi mắt xinh đẹp khẽ nhíu mày về phía Fred.
- " Vậy kiếp sau ta liệu có thể làm người bình thường ? "
Emily giờ chỉ cần sống một cuộc đời bình thường. Dù xa xôi hẻo lánh cũng được. Nàng không muốn nhuốm mình vào vết xe đổ trước kia.
- " Vậy Emily. Cô sẵn sàng đón nhận cuộc sống mới ? " - Fred cười tươi nhìn khuôn mặt xinh đẹp Emily.
Emily khẽ cười, cả người bình thản tiến vào cánh cửa phía trước. Ánh sáng từ từ hé mở. Emily bước vào.
Tại bệnh viện ở nước V
- " Sản phụ cố lên ! Cố lên chút nữa. " - Y tá hoảng loạn, kêu gọi thêm vài người trợ giúp.
- " Á...á...Tôi đau...quá ! " - người phụ nữ thống khổ vật vã hơn hai tiếng đồng hồ. Em bé có vẻ không chịu chui ra ngoài. Bác sĩ sợ hãi nhìn máy nhịp tim hướng đi xuống.
- " Phải mổ. Kêu người nhà kí giấy mổ gấp. Sản phụ có nguy cơ mất máu. Cần tiến vào phòng phẫu thuật. "
- " Vâng ! " - những bác sĩ còn lại gấp rút chuyển người phụ nữ vào phòng mổ.
Cái gì đây. Sao cả người cô chật chội thế này ? Emily tò mò nhìn mọi thứ xung quanh. Mọi thứ đều là nước và tối thui. Cảm thấy chật hẹp. Chịu không nỗi, nàng chui ra ngoài.
- " Á...Á..." - Lần này sản phụ kêu dữ dội hơn. Một vị bác sĩ khác đang chuẩn bị lấy dao mổ hoảng nói.
- " Ôi trời ! Em...bé muốn chui ra ngoài. " - Nữ bác sĩ già có kinh nghiệm hơn 15 năm đỡ đẻ chưa bao giờ gặp trường hợp kì lạ như trường hợp ca đỡ đẻ này.
- " Cái này hiện tượng trong khoa học gọi là cái gì ? "
- " Lẹ đi ! Cô ấy sắp sinh mà bà ở đó lẩm nhẩm gì nữa ". - một bác sĩ khác rầu rĩ cái tật hỏi giữa chừng của bà.
- " Ra rồi ! Ra rồi ! Thấy cái chân ? " - các bác sĩ toát mồ hôi hột.
Cô gái mệt mỏi cố gắng dùng sức đẩy Emily ra ngoài. Và...thành công. Emily lần đầu mở mắt thấy ánh sáng của đèn phẫu thuật chiếu rọi vào mắt. Emily nhíu mày.
Nhìn khắp gian phòng, tiếng máy móc không ngừng vang lên. Emily cực kì tò mò. Liệu có một con quái vật có mấy vật dụng kim loại kì lạ kia tấn công nàng không ?
- " Chúc mừng là một bé gái " - nữ bác sĩ hân hoan.
- " Khoan đã phải làm cho cô bé khóc chứ. Cô bé chưa khóc nữa kìa. " - một bác sĩ khác trả lời.
Emily nhanh chóng bị bế lên vỗ nhẹ lên lưng vài cái. Bị vỗ nhiều lần khiến nàng khó chịu. Cơ thể Emily không tự chủ run lên, nàng nhìn từng người xoay quanh nhìn nàng như một sinh vật lạ.
- " Oe...oe... " - nàng khóc cho họ vừa lòng. Đúng như Emily nghĩ, vị bác sĩ nữ kia thôi vỗ lưng nàng. Nhanh chóng trao cho cô y tá tắm rửa và đưa đến phòng mà Emily sắp gặp gia đình mới của mình.
Emily trong quá trình di chuyển đến phòng bệnh. Nàng nhàm chán, ngón tay nhỏ bé đáng yêu không ngừng quơ quào trước ánh đèn Led. Đối với Emily là phép thuật kì lạ.
Đèn Led dường như theo ý muốn Emily lúc sáng lúc tắt. Làm cho nữ y tá bồng nàng sợ chết khiếp tưởng gặp ma. Nhưng ở Emily lại khác, nàng vẫn có thể xài phép thuật ?