Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Nông Trường

Chương 52: Sinh Ba Không Dễ, Nuôi Chúng Càng Không Dễ




Hai vợ chồng Mạc Lệ Quyên về đến toa tàu ngay lúc ba đứa nhỏ vừa thức dậy. Chúng đói nên khóc toáng lên, có điều vì không đủ dinh dưỡng mà tiếng khóc nhỏ xíu, trông rất tội nghiệp.

Mạc Lệ Hồng đang bế một đứa cho bú trước. Đinh Tiến Dũng thì loay hoay tạo sự chú ý để dỗ hai đứa còn lại. Trời lạnh mà trán bọn họ đầy mồ hôi.

Mạc Lệ Hồng thấy con lớn bú được một ít rồi, liền bỏ bé xuống để bế đứa thứ hai. Cô nhóc kia uống vẫn chưa đủ, không chịu ngưng mà rầm rì. Mẹ nhóc đành phải nhẹ giọng vỗ về: "Con uống một ít được rồi, còn phần hai em nữa, ngoan nào."

Nếu để cho cô bé uống no thì hai đứa khác chắc chắn phải chịu đói bụng. Mạc Lệ Hồng nghĩ mà thở dài ở trong lòng. Chỉ mong sao trong tương lai, các con của mình sẽ không phải chịu cảnh đói khổ này nữa...

Mạc Lệ Quyên vừa vào cửa liền gặp được cảnh này. Cô vội vã lấy hai hộp sữa bột từ trong chiếc giỏ rơm ra, mới chực nhớ là không có bình sữa.

Bọn nhỏ thì không chờ được nữa, Mạc Lệ Quyên đành pha sữa ra tô, chuẩn bị lấy muỗng mà đút từ từ.

Vợ chồng Mạc Lệ Hồng từ nhỏ đến lớn đều không biết hình dáng sữa bột như thế nào, cũng ít khi nghe ai nhắc đến nên không biết trong cái hộp nhựa này chính là thức ăn của con mình. Bọn họ mải mê, một người cho bú, người còn lại thì lo dỗ, thấy vợ chồng em gái về cũng chỉ nhìn sơ qua rồi không thèm để ý đến.

Việc pha sữa cũng không đơn giản, phải lấy nước sôi từ bình giữ nhiệt ra rồi cho giảm bớt nhiệt độ, để nước âm ấm pha sữa mới giữ được dinh dưỡng. Nhưng mấy đứa nhỏ la khóc đòi ăn, Mạc Lệ Quyên cũng trở nên gấp gáp.

Cuối cùng, Lý Cường đành chia nhỏ một nửa nước sôi qua tô khác, hai vợ chồng bưng tô mà thổi.

Được một lát, biết nước đã nguội dần, Mạc Lệ Quyên mới đổ nước của hai tô lại thành một tô, rồi cho sữa bột vào rồi khuấy đều. Bột hoà với nước sôi, trong tích tắc quyện thành dòng sữa ngọt ngào, ngon lành và hữu ích.

Làm xong tất cả, Mạc Lệ Quyên mới bưng tô sữa ngồi vào mép giường. Đến lúc này, Mạc Lệ Hồng và Đinh Tiến Dũng mới thấy được sữa ở trong tô. Hai vợ chồng này trợn tròn mắt: "Nước này là nước gì?"

Mạc Lệ Quyên múc một muỗng sữa, vừa đút cho một đứa bé, vừa trả lời: "Đây là sữa bột, em thấy chị Lệ Hồng không đủ sữa cho cháu uống nên mua hai hộp mang về."

Không biết có phải vì thường xuyên bị đói hay không mà mấy đứa nhỏ không có kén ăn, Mạc Lệ Quyên đút miếng nào là hết miếng đó. Tuy nhiên, cô cũng sợ chúng bị sặc nên mỗi lần đều đong đếm số lượng sữa vừa đủ.

Tranh thủ lúc vợ bận việc, Lý Cường lấy mấy bình nước trong chăn của bọn nhỏ ra, đổ qua vật chứa khác để dành làm nước uống. Sau đó anh đổ nước sôi lại vào đầy bình, quấn vải rồi thả lại vào ổ chăn nhỏ.

Bên này, tô sữa chẳng mấy chốc đã thấy đáy. Sau khi hết muỗng sữa cuối cùng, ba cô nhóc đã no, nằm chung với nhau mà lim dim buồn ngủ. Sáu con mắt chầm chậm khép lại. Chắc là tối hôm qua thức khuya quá đây mà.

Giải quyết xong bọn nhỏ, ba vị người lớn thở phào nhẹ nhõm, giờ họ mới phát hiện là bản thân đã đói meo. Nhất là Mạc Lệ Hồng, cô ấy còn phải cho em bé bú nên đói nhanh hơn người khác, lúc này tay chân đã bủn rủn.

Quay đầu lại thì thấy Lý Cường đã âm thầm dọn cơm ra từ khi nào rồi. Ai cũng không khách sáo, đến giờ phút này mà còn khách sáo nữa thì quá là giả tạo rồi, họ cầm lấy hộp cơm của mình rồi ăn nhanh.

Đến khi mọi người đã no rồi, hạt cơm cuối cùng cũng vào bụng thì Đinh Tiến Dũng nhanh nhẹn cầm lấy mọi thứ để đi rửa. Ở gần nhà vệ sinh có chỗ để mọi người rửa bát, rất thuận tiện.

Lý Cường và Mạc Lệ Quyên không ngăn cản, không phải họ muốn sai sử hắn làm việc, mà vì họ biết nếu không để hắn làm thì hắn sẽ suy nghĩ miên man. Dù đêm qua Đinh Tiến Dũng để lộ sự khôn khéo thì họ vẫn thấy được sự chân chất trong xương cốt của hắn, hoặc là, phải nói là hai vợ chồng hắn.

Bây giờ trong người vợ chồng Mạc Lệ Hồng không có tiền, nếu những việc nhỏ nhặt như thế này mà Lý Cường còn giành làm sẽ khiến cho họ xấu hổ và băn khăn, thậm chí là lo lắng bồn chồn. Phải biết, nạn đói đã bắt đầu rồi, bây giờ bọn họ mua được cơm trắng đã vô cùng đáng quý, ở nhiều nơi, mọi người đã phải ăn cháo trộn với rễ cây hoặc rau dại. Cũng vì vậy mà giá một bữa cơm cũng bị kê lên cao ngất ngưỡng.

Vợ chồng Mạc Lệ Quyên giúp đỡ bao nhiêu, vợ chồng Mạc Lệ Hồng đều sẽ nhớ kỹ. Tuy không biết chữ nhưng trong bụng mỗi người đều có một quyển sổ, từng dòng từng dòng mà ghi ra những điều gia đình mình đã nhận được, để mong có một ngày đều đáp những ai đã sẵn lòng vươn tay giúp đỡ mình. Phẩm chất này rất cao thượng, nghèo mà không hèn, vô cùng trân quý.