Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí Tôn

Chương 37: Cô ta còn bị từ chối!




Bạch Miểu Miểu ngây người nhìn chăm chằm vào Tô Dật, thế này là cô ta bị từ chối rồi à?

Dư Huy Âm và Bạch Thanh Nghiên lại càng khỏi phải nói.

Hai người bọn họ không ngờ rằng Bạch Miểu Miểu vừa gặp mặt đã nói chuyện thẳng như vậy.

Nhảy qua tất cả các bước, đến thẳng bước kết hôn, thế này cũng khoa trương quá.

Bạch Miểu Miểu chủ động lấy chồng, đưa ra lời đề nghị kết hôn, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì toàn bộ vòng bạn bè của bọn họ đều sẽ chấn động.

Mấu chốt là...

Cô ta còn bị từ chối!

“Anh có biết anh đang nói gì không?” Bạch Miểu Miểu sa

sầm mặt mày, nghiêm túc nhìn Tô Dật nói: “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, anh có thể suy nghĩ kĩ càng rồi trả lời tôi.”

Tô Dật không hề nghĩ ngợi lập tức đáp lại: “Tôi đây cũng chỉ có thể từ chối cô một lần nữa thôi.”

“..” Bạch Miểu Miểu nghiến răng, ông nội cô ta Bạch Chí Học hôm qua đã đi tìm cô ta, bảo cô ta đi đón Tô Mặc dù không nói về thân phận của Tô Dật nhưng trong lời nói rõ ràng là cực kì coi trọng hắn, bảo cô ta phải cố gắng làm bạn được với Tô Dật, cho dù không thể trở thành bạn bè thì cũng không được phép đắc tội.

Hai năm qua trong nhà cũng bắt đầu hối kết hôn, nhưng Bạch Miểu Miểu không muốn tìm phú nhị đại để gả đi, sau đó làm một người rảnh rỗi, biện pháp tốt nhất chính là tìm một người nghèo khó về ở rể.

Cô ta nghĩ đây chính là chồng tương lai mà ông nội tìm giúp cô ta.

Hôm qua cô ta đã đến phố Ngô Đồng, từ chỗ ở của Tô Dật có thể thấy được hắn không phải một kẻ có tiền, hôm nay nhìn thấy, Tô Dật cũng coi như đẹp trai, ít nhất cũng là thuận mắt, cho nên cô ta định “thỏa hiệp” cho xong.

Nhưng hoàn toàn không ngờ được rằng bản thân mình bị từ chối.

Thậm chí còn bị từ chối hai lần.

Trương Đình nhìn thấy Tô Dật và Bạch Miểu Miểu đang nói chuyện với nhau, mà säc mặt Bạch Miểu Miểu hình như cũng không được tốt cho lắm nên tự mình bê chai rượu tới.

“Ba người đẹp, chào các vị, đây là rượu mà mọi người gọi.” Đăng sau Trương Đình còn có một phục vụ chuyên khui rượu.

Dù sao thì rượu vang đỏ hơn hai vạn ở chỗ bọn họ cũng không tính là rẻ, bình thường rất hiếm người gọi lên.

Bạch Miểu Miểu thoáng giảm bớt một chút xấu hổ, nói: “Mở đi”

Sau đó nhân viên phục vụ kia mở rượu vang, bắt đầu rót rượu.

“Ba vị, nếu như các vị không còn bạn bè nào tới nữa, có cần để Tiểu Tô ở lại đây uống với các vị hai ly không? Hôm nay cậu ta vừa tới, có lẽ chưa quen cho lắm, ba vị đừng nóng giận.” Trương Đình rất biết quan sát nét mặt của người khác, nhưng bây giờ cũng không tiện để Tô Dật đi luôn, trừ phi đám Bạch Miểu Miểu tự mình lên tiếng, nếu không Tô Dật phải ở lại.

Bạch Miểu Miểu đột nhiên nở nụ cười, liếc nhìn Tô Dật một cái đầy ẩn ý, hỏi: “Thì ra anh phụ trách tiếp rượu ư?”

Bạch Miểu Miểu bị tức quá hóa cười: “Nghe cách anh nói thì anh còn uống được mấy chai?”

Tô Dật chép miệng: “Bảy tám chai cũng không thành vấn đề”

“Mang cho tôi mười chai!” Bạch Miểu Miểu nói: “Lập tức quẹt thẻ!”

Mười chai?