"Xong rồi! Anh ấy thích phụ nữ đã có chồng thật! Chị Dư, chị xong rồi." Bạch Thanh Nghiên tặc lưỡi nói: "Không đùa đâu."
Dư Huy Âm tức giận đến nỗi mất hết sức lực: "Được rồi, hai người dừng lại mau đi, không phải là muốn đi tới quán bar gì đó sao? Rột cuộc là có đi hay không đây?"
Tô Dật gật đầu: "Đi chứ."
“Đi cùng nhau! Đi cùng nhau! Chị Dư, đêm nay chúng mình chơi ở quán bar, gọi mấy anh trai tới bầu bạn." Bạch Thanh Nghiên cười ha ha: "Nếu như Tiểu Tô ở đó mà tỏ ra không vui thì sẽ biến thành khách hàng ngay luôn!"
"Tùy thôi" Dư Huy Âm cũng cảm thấy chẳng sao cả, cô ấy xuất thân giàu có, cũng từng luyện một vài thuật phòng thân, cho dù ở một nơi tốt xấu lân lộn như quán bar thì ít nhất cô ấy cũng. có thể đảm bảo mình và những người bên cạnh được an tòan.
Sau đó nhóm người bỏ lại Tân Lâm mà đi tới quán bar, mặc cho Tân Lâm kêu gào đăng sau, Dư Huy Âm vẫn lái xe nghênh ngang rời đi.
Sau khi Bạch Thanh Nghiên lên xe thì cũng chuyển lại tiền vé vào bảo tàng cho Tân Lâm, rồi nói với Dư Huy Âm: "Chị Dư, xin lỗi nhé, em cũng không biết là chị ghét Tân Lâm đến thế, nếu không thì em đã chẳng gọi anh ta tới."
Dư Huy Âm thờ ơ đáp: "Không sao cả, dù sao thì anh ta có tới hay không cũng không có vấn đề gì."
"Ha ha, dù sao thì em cũng không còn gánh nặng trong lòng nữa" Bạch Thanh Nghiên cười cười, nói: "Em gọi chị cả của em tới đây, chúng mình cùng uống một ly."
"Bây giờ chắc là quán bar vẫn chưa mở cửa đâu." Dư Huy Âm nói: "Em cứ gọi điện cho chị Miểu trước đi."
Bạch Thanh Nghiên gật đầu rồi gọi một cuộc điện thoại: "Chị, chị đang đâu thế? Tối nay đi uống rượu đi! Em giới thiệu anh trai nhỏ của em cho chị."
"Anh trai nhỏ nào cơ? Bây giờ chị với Diệp Hạ Huyên đang chờ em ở phố Ngô Đồng đây."
"Phố Ngô Đồng? Các chị ở phố Ngô Đồng chờ ai thế?" Bạch Thanh Nghiên nhíu mày, nếu như cô ta nhớ không lầm thì hình như Tô Dật cũng ở phố Ngô Đồng gì đó thì phải.
"Ông nội bảo chị tới phố Ngô Đồng tìm một người tên là Tô Dật, lại còn bảo phải nghe theo mọi lời anh ta nói, thật là không biết ông đang nghĩ gì nữa, thế mà người kia còn không có ở nhà, rồi chị gặp được Diệp Hạ Huyên, cô ấy cũng tới tìm người này."
Bạch Thanh Nghiên lén liếc mắt nhìn Tô Dật, rồi hạ giọng trả lời: "Chị, em nghĩ là, có lẽ người mà chị muốn tìm đang ngồi ngay bên cạnh em đó"
"Cái gì? Ngồi bên cạnh em? Cách em đang ở đâu? Chị tới ngay bây giờ."
Bạch Thanh Nghiên đáp: "Bây giờ bọn em tới quán bar Thanh Tỉnh, chị Dư Huy Âm đang ở cùng với em."
"Đến cả Dư Huy Âm mà cũng tìm anh ta sao? Làm việc nhanh thật đấy! Chị tới ngay lập tức đây, em cũng đừng nói chuyện liên quan tới Tô Dật cho một ai khác nữa."
Dư Huy Âm lái xe, trong lòng run rẩy, một người phụ nữ cao ngạo kiêu căng như Bạch Miểu Miểu mà cũng đi tìm Tô Dật sao?
Rốt cuộc Tô Dật là một người như thế nào?
"Vậy làm phiền cô, bảo chị cô đừng có tới." Tô Dật không thèm trả lời cô ta, mà chỉ lạnh lùng đáp: "Cho dù cô ta có tới thì tôi cũng không có ý định để ý tới cô ta đâu."
"Anh thật đúng là... Bạch Thanh Nghiên thật sự bái phục, chị gái Bạch Miểu Miểu của cô ta là phó chủ tịch tập đoàn Phong Diệp, là một nữ chủ tịch xinh đẹp đúng nghĩa đó, người theo đuổi Bạch Miểu Miểu có xếp trên một con phố cũng có thể lấp kín một con phố luôn, thế mà Tô Dật lại thẳng thừng bảo đừng có tới!