Cuộc Sống Dân Dã Của Mạn Mạn Ở Cổ Đại

Chương 9




Từ trong tiệm trang sức ra, nàng liền chạy thẳng tới một cửa hàng trong chợ bán thức ăn so sánh giá tiện nghi chút, trong nhà bây giờ lương thực cũng không còn nhiều, phải mua một ít trở lại mới được.

Lão bản là một người nhìn qua quen mặt, “Cô nương, muốn mua những thứ gì?”

“Ta mua…” nàng liếc mắt nhìn giá lương thực; gạo tinh 30 văn một cân, gạo tấm 25 văn một cân, bột mì và bột ngô cùng giá 20 văn một cân, mì tươi 15 văn một cân, mì đen 12 văn một cân,......

Nàng gật gật đầu, cái giá tiền này còn có thể chấp nhận, trước đem tập hợp mua một ít, “Cho ta 10 cân gạo tinh, 2 cân bột mì, 5 cân bột ngô ”

Lão bản rất nhanh tán thưởng, “Tổng cộng 440 văn.”

Tiền vừa tới tay còn chưa có cầm nóng đâu, lại tiêu ra, nàng oán niệm mà thanh toán tiền bạc, cầm số đồ vừa mua nặng trình trịch chậm rãi đi ra ngoài.

Trên đường nàng lại ghé vào một cửa hàng tạp hóa mua 5 cân muối, muối ở đây quả thật đắt một cân đến 50 văn, tiếp lại mua thêm 5 căn đường, đường cũng không mất là bao chỉ 15 văn một cân, tổng hết 325 văn.

Tiếp đến nàng lại đi đến cửa hàng thịt, nàng đến trước quầy, người bán thịt heo ân cần tiếp đón, “Khách quan, mua thịt à, thịt heo của ta đảm bảo tươi ngon, đúng cân.”

Nàng chỉ vào phiến sườn hỏi: “Ông chủ, sườn heo này bán thế nào?”

"Sườn heo ít thịt liền 10 văn một cân.”

Nàng lại chỉ vào thịt khác hỏi:“Vậy cái này thì sao, nếu chúng ta mua nhiều có thể bán rẻ hơn chút không?”

“Thịt ba chỉ 20 văn một cân, thịt nạc 15 văn một cân, sườn heo, đầu heo và chân giò đều là 10 văn cân, khối mỡ heo 5 văn một cân. Nếu mỗi loại đều mua 3 cân, mỗi cái sẽ bớt 2 văn, 5 cân sẽ bớt 4 văn tiền.” Ông chủ thịt heo sảng khoái nói.



“Ông chủ cho tôi 3 cân sườn, 5 cân thịt nạc, 5 cân thịt ba chỉ, 10 cân mỡ heo. Thịt nạc và thịt ba chỉ đều giúp tôi cắt thành miếng to bằng bàn tay, sườn cũng giúp tôi chặt thành khúc vừa ăn.” nàng nghĩ mua nhiều chút về có thể làm thành thịt khô vậy có thể bảo quản được rất lâu, sườn heo thì đem đi hầm với khoai tây rất ngon, mỡ heo chế biến một chút có thể thay thế dầu, còn tiết kiệm được một khoảng tiền.

Ông chủ thịt heo gặp nàng mua nhiều, cao hứng nói:“Được, sườn heo, thịt nạc, thịt ba chỉ, mỡ heo, tổng cộng chính là 255 văn nhưng do người mua nhiều tính 250 văn thôi.”

“Ông chủ, có lòng heo không?”

Ông chủ thịt heo vừa cắt thịt vừa nói:“Có hai bộ, nếu ngươi muốn ta sẽ cho, thứ này không có người cần, mọi người đều bảo nó rất hôi nên không ăn.”

Nàng cao hứng nói:“Vậy thì cám ơn ông chủ nha.”

Nàng thấy cái tay cũng sắp không thể dùng, nhìn lại ông chủ nói:"Ông chủ ông có thể nào cho tôi gửi lại máy cân thịt cùng một ít gạo này được không, đến chiều tôi lại ghé lấy, nói thật tôi không thể nào cầm nổi". Ông chủ thấy nàng như vậy cũng cười nói:"Vậy cô cứ để đấy, khi nào về thì đến căn nhà đối điện lấy đồ, đấy là nhà của ta”, nàng thấy vậy liền không ngừng cảm ơn ông chủ, gửi đồ lại rồi cầm giỏ tre đi.

Lúc nãy tiêu hết 1 lượng 15 văn tiền vậy số bạc còn dư lại là 48 lượng 985 văn và ngân phiếu 50 lượng.

****

Mua xong hết những thứ cần thiết thì cũng đã trưa, nàng liền tìm đường đến chỗ phụ thân, đi lòng dòng một lúc cũng đã tìm được nơi phụ thân làm việc, nàng nhanh nhẹn bước vào.

Phía trong một cô gái bước ra chào hỏi:" Tiểu muội muội xin chào, ta là Tú Cẩm chưởng quầy ở đây, không biết tiểu muội muội muốn mua thứ gì?".

Nàng nhẹ nhàng cười nói:" Thực xin lỗi, ta không đến đây mua đồ, ta đến là tìm phụ thân đang làm việc ở đây", mặc dù không phải người đến mua nhưng Tú Cẩm vẫn rất nhiệt tình:" Vậy phụ thân của muội tên chi, để ta tìm giúp cho, ở đây ai ta cũng biết hết."

"Phụ thân ta họ Lưu tên Đại Sơn"



"Thì ra muội là con của Đại Sơn thúc"

"Vậy muội đứng đây chờ tỷ, tỷ vào trong báo một tiếng với phụ thân dùm muội", nói rồi Cẩm Tú cất bước vào trong, nàng đứng nhìn xem xung quanh, trong cửa tiệm có bán rất nhiều đồ gỗ, tủ, ghế, bàn, giường, bồn tắm,.....phía trước góc phải là chỗ tính tiền có một lão nhân già đang ngồi, đối diện là sạp trưng bài hàng, bên trong góc phải là một bàn ghế, còn bên trái là một cái cửa thông với viện sau.

Lúc sau vị tỷ tỷ bước ra đến gần chỗ nàng nói:"Tiểu muội muội, phụ thân muội nhờ ta chuyển lời bảo muội ở đây chờ lát, đến giờ nghĩ trưa sẽ ra cùng muội".

"Vâng cảm ơn tỷ tỷ đã chuyển lời."nàng lại đi kiếm một chỗ ngồi kế cửa để chờ.

Mắt thấy nàng lại đi đến bên cửa ngồi Cẩm Tú kéo tay nàng lại bảo"Tiểu muội muội hay bây giờ muội vào trong bàn kia ngồi trò chuyện cùng ta đi, ngồi ở đó mọi người đi qua lại rất nhiều bụi không tốt đâu", nàng cũng không từ chối đi vào trong.

Hai tỷ muội trò chuyện một lúc nàng biết được rất nhiều điều: vị tỷ tỷ xinh đẹp họ Trương tên Cẩm Tú năm nay vừa tròn mười tám, cửa tiệm là do một tay tự gây dựng lên, chưa thành thân, phía sau cửa tiệm là nhà của tỷ ấy, tỷ còn hai đệ đệ, phụ mẫu thì đã đi thăm bà con trên kinh thành, nhờ tỷ nàng mới biết được thời đại mình xuyên không đến là thời vua Túc La.

Kiếp trước nàng có biết chút ít kiến thức về lịch sử các triều đại nhưng chưa bao giờ nghe đến tên vị vua Túc La này.

Đang trò chuyện hăng say, bên ngoài lại truyền đến tiếng nói lớn, hơi ngẩn người, sau đó đi ra ngoài thì ra mẫu thân nàng đang gọi nàng:"Tiểu Mạn, phụ thân con đã nghỉ trưa chưa?"

"Phụ thân bảo lát nữa mới tới giờ" nàng đáp

"Con đã bán măng tiếp Tiểu Cúc sao rồi, thuận lợi không?"

"Thuận lợi lắm, khách mua hàng cũng rất nhiều" nàng thật không biết nên nói với Tiểu Cúc thể nào để cô ấy giúp mình nói với phụ mẫu, chuyện đó để phụ mẫu phát hiện nàng nói dối chắc sẽ không yên ổn, còn phải nghĩ lí do để nói đến số tiền mua đồ lúc nãy, nếu không giải thích rõ nguồn gốc số tiền sẽ bị tra hỏi, bản thân nguyên chủ từ trước bán đồ dùm Tần tẩu cũng chỉ được 5 văn tiền, còn số đồ lúc nãy đã tiêu hết 1 lượng 15 văn, đó là một số tiền rất lớn đối với phụ mẫu, hai người một ngày làm bẩn rộn chỉ có 50 văn, biết nàng mua nhiều đồ chắc chắn sẽ rất nghi ngờ.

Hôm nay mẫu thân bảo phụ thân xin nghỉ một buổi về cùng, không biết lí do tại sao, nàng thấy vẻ mặt mẫu thân có điều khó nói nên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ quay đầu nói tạm biệt Cẩm Tú tỷ rồi trở về.