Đêm này, ta từ trong miệng Giang Tầm nghe được một âm mưu kinh thế hãi tục.
normal>
normal>Thì ra chuyện của Lý phu nhân chính là một cái bẫy. Đây là biện pháp mà đám thuộc hạ của Giang Tầm đưa ra sau khi đã bàn bạc nhiều ngày, lấy Lý đại nhân làm mồi để An Thần cắn câu.
normal>
normal>Việc này nói ra rất dài dòng, nghe đâu từ rất lâu trước kia rồi. An Thần chính là ẩn sĩ nổi danh một thời, mặc dù hắn tuổi còn nhỏ nhưng là thiên tài với thiên phú dị bẩm, cụ thể lợi hại như thế nào ta cũng không rõ ràng lắm, dù sao cũng là loại một bụng thông minh tài trí hơn người. Từng có quyền quý ba lần đến mời nhưng không thể mời hắn được, bởi vì lúc người ta quay lại lần thứ ba hắn đã nhảy ra khỏi hậu viện chạy đi uống rượu.
normal>
normal>Thế là người đời đồn đại hắn không màng danh lợi cho nên không chịu rời núi.
normal>
normal>Nhưng mà ai cũng không nghĩ tới, một tôn đại Phật như này, Giang Tầm lại mời rời núi được. Cách Giang Tầm mời hắn cũng rất đặc biệt, đầu tiên là cắt đứt nguồn lương thực của hắn đến khi chỉ còn lại ba con gà vàng sau bếp, sau đó phóng hỏa đốt phòng, rốt cuộc cũng đuổi được An Thần ra ngoài.
normal>
normal>An Thần vừa định làm loạn, Giang Tầm đã ở ngoài viện bày một bữa tiệc rượu, mời hắn vừa ngắm ngọn lửa đang cháy vừa hâm rượu uống.
normal>
normal>Cứ như vậy, một bữa rượu ngon thức ăn ngon đã chiêu mộ được An Thần.
normal>
normal>Thiếu niên này trên phương diện quân sự quả thật có những nước cờ đặc sắc, nhưng mà cá nhân lại có đam mê không tốt lắm, đặc biệt thích chú ý đến thê tử của đồng liêu.
normal>
normal>Bí mật này vẫn là một người bạn thâm giao của hắn lén lẻn vào phòng An Thần phát hiện, trong phòng hắn treo tất cả đều là chân dung của phu nhân đồng liêu, bên dưới mỗi bức hoạ đều có ghi giá trị hảo cảm, bức họa nào mà vẽ lên một gạch thì đại biểu đã có gặp nhau, một khi vẽ đầy bức họa chính là ý bắt tới tay.
normal>
normal>Trong lúc nhất thời, đám phụ tá Giang Tầm ở chung với nhau với bầu không khí ngưng trọng, mũ của mọi người đều biến thành màu xanh.
normal>
normal>Không được, loại tiểu nhân này nhất định phải cho hắn một bài học. Đứng lên nói lời này chính là Lý đại nhân, hắn trộm ra bức họa phu nhân Giang Tầm, cũng chính là bức họa của ta, trình lên cho Giang Tầm xem.
normal>
normal>Mặt Giang Tầm lập tức đen, ngầm đồng ý cho những người này giở trò xấu sau lưng, mở một con mắt nhắm một con mắt không thèm quản nhiều như vậy.
normal>
normal>Trong lúc nhất thời, tiếng tăm An Thần giảm đi, người người kêu đánh.
normal>
normal>Lần trừng trị này xem như là cho hắn ghi nhớ lâu một chút, cũng không dám phách lối quá mức.
normal>
normal>Nếu đúng như vậy thì tốt, mãi cho đến khi An Thần không muốn sống nữa dám viết một bức thư tình cho ta, còn qua tay nhiều người rồi rơi vào tay Giang Tầm.
normal>
normal>Vậy thì không tốt lắm.
normal>
normal>Ta từ trong tay Giang Tầm đoạt mấy lần cũng không thể thuận lợi đoạt được thư tình.
normal>
normal>Ta chu môi hờn dỗi: Phu quân muốn chặt tay An đại nhân thì chặt, nhưng thư tình dù sao cũng phải cho ta xem một chút, đây là lần đầu tiên từ khi ta sinh ra đến nay nhận được thư tình.
normal>
normal>
normal>Nào biết Giang Tầm không hề bị lay động, hừ lạnh một tiếng: Lời nói này của phu nhân ý là mấy bức thư nhà lúc trước vi phu viết cho nàng không tính là thư tình? Rõ ràng bên trong cũng xen lẫn tình yêu, chỉ là nàng không có cách nào lĩnh ngộ được.
normal>
normal>Ấy... An Thần nằm rạp trên mặt đất run rẩy nói, Tay này của ta vẫn chặt sao?
normal>
normal>Giọng nói Giang Tầm không tốt, cười lạnh nói: Chặt, sao lại không chặt!
normal>
normal>An Thần nghe vậy thì ngất đi.
normal>
normal>Tình cảnh quá mức đẫm máu nên ta đã sớm bị Giang Tầm dẫn đi ngủ. Tay này của An Thần có chặt được hay không, ta thật ra cũng không biết rõ tình hình. Chỉ nhớ rõ Giang Tầm vừa đốt thư tình vừa nói sang chuyện khác, dỗ ta nói: Phu nhân còn nhỏ nên không thể nhìn tình cảnh tàn nhẫn như vậy, tốt hơn là theo ta đi ngủ thôi.
normal>
normal>Ta cảm thấy Giang Tầm nói lời này không đúng, biết là tàn nhẫn mà vẫn khăng khăng muốn làm.
normal>
normal>Qua mấy ngày nữa, ta lại nhận được một bức thư tình, nhưng không phải của An Thần mà là của Giang Tầm viết cho ta.
normal>
normal>Hắn ở trong bức thư viết một câu, ý đơn giản lại khiến ta kinh hãi: Mỗi ngày ta đều yêu phu nhân, tối nay muốn cùng phu nhân sinh đứa bé.
normal>
normal>Ta xem một chút, nội dung quá là đau mắt nên vội vàng đốt đi.
normal>
Ờ thì, đây chân chính là bức thư tình đầu tiên thuộc về ta, nội dung ngay thẳng nóng bỏng làm ta không khoái lắm.