Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa

Chương 102




Từng câu từng chữ mang ý trách móc nhưng giọng nói lại chẳng hề như thế

“ Có chuyện gì”

Lý Uyên quên cả diễn, sau khi nghe thấy Tào Cẩm Hoa hỏi thì mới sực nhớ rồi lên tiếng

“ Chị Uyển Nhi … con chỉ đùa nói là chị không xứng với Dương, vậy mà …”

“ Ngoại hình, học thức và cách đối nhân xử thế … cháu dâu của ta có điểm nào không xứng với Nghiên Dương”

Tào Cẩm Hoa chẳng thèm để cô ta nói xong lời, tỏ ý trách móc. Không nể tình và cũng chẳng chừa mặt mũi mà nói tiếp

“ Gọi người đã có vợ bằng tên riêng chẳng chứng minh được với mọi người rằng giữa cô và cháu trai ta có mối quan hệ thân thiết đâu”

Luc này, Lục Nghiên Dương đi đến, lão phu nhân nhìn thấy hắn liền có ý trách

“ Cháu đi đâu mà để vợ một mình thế kia?”

Hắn không nói, cũng không dám nói. Bà nội nổi giận lên thực sự rất đáng sợ

Lục Nghiên Dương đứng bàn công việc, nhìn thấy cô và Lý Uyên đang nói chuyện từ xa. Đáng lý đã định đi đến giải vây, nhưng gương mặt cao hứng của cô khiến hắn chợt nghĩ

Nếu đến đó có khi nào làm cho cô mất hứng hay không. Thôi thì nếu có chuyện gì lớn thì hắn sẽ qua đó xem vậy

Tào Cẩm Hoa thở dài, dù giọng nói có ý trách hắn nhưng lại đảo mắt lên tất cả mọi người có mặt ở đây

“ Cháu dâu của nhà họ Lục ai cũng có thể bắt nạt được hay sao?”

Vài ngừoi lên tiếng, gượng gạo cười giải vây

“ Haha, chỉ là đùa với nhau thôi”

“ Đúng đúng đúng, chueyenj này vốn không to tát. Cô nói xem có đúng không … Kiều tiểu thư?”

Mọi ánh mắt đều hướng về phía cô, định đùn đẩy mọi thứ lên người cô đây mà

Nếu nói là đùa thì đúng là dối lòng

Nếu tức giận lên thì họ lại lan truyền tin tức cô không có lòng nhân hậu

Haizzzz, vốn dĩ cô đâu có cần mấy cái thứ hư danh hiền từ, tốt bụng …

Kiều Uyển Nhi đến đây nhập cuộc vui là để thị uy, chứ không phải để cho người khác bắt nạt

Lúc nãy đã tỏ thái độ rồi, lại có thêm Lục Nghiên Dương hậu thuẫn, vậy mà cái đám người có não nhưng không sử dụng này cứ muốn thách thức cô

Bà đây là vợ của Lục Nghiên Dương nha, cứ gọi Kiều tiểu thư là không chừa cho cô chút thể diện rồi1

Nghĩ cô là quả hồng mềm, muốn nhào nặn thế nào cũng được hay sao?

Kiều Uyển Nhi cụp mắt, đưa tay lên che miệng, bờ vai nhỏ run lên, giọng cô ấm ức như đã bị ức hiếp đủ đường nhưng phải cố chịu đựng vì không muốn làm mất hoà khí đôi bên

“ Chỉ là … đùa thôi. Bà nôi, không cần quan tâm cháu đâu…”

“ Nếu chỉ là đùa thì sao cháu khóc chứ?”

“ Cháu … chắc là do cháu mẫn cảm quá, không thích câu nói đùa đó. Cũng đúng, cháu thế này sao có thể xứng đáng đứng bên cạnh người chồng tài giỏi như Nghiên Dương được?”

“ Cháu không xứng thì ở đây ai xứng?” - Tào Cẩm Hoa liếc nhìn sang Thôi Tử Niệm

“ Cháu biết bản thân không tốt, nên đã cố gắng … rất nhiều. Nhưng chắc là vì như Lý tiểu thư đây nói, cho nên chồng chỉ giao cho cháu vài hạng mục ở cảng biển, trung tâm D, khu thương mại E, …”

Những cái tên mà Kiều Uyển Nhi kể, trùng hợp là nơi mà những người vừa mới lên tiếng nói giúp Lý Uyên chịu trách nhiệm, bọn họ xanh mặt, nhanh chóng quay đầu

Vừa để cho đám người ở đây biết được rằng cô không phải là bù nhìn

“ Chuyện … chuyện Lý tiểu thư nói đúng là có phần quá đáng rồi”

“ Dù sao thì Lục thiếu phu nhân đây và Lý tiểu thư cũng không thân thiết, sao có thể đùa quá trớn như thế chứ?”

Ha, nhìn xem. Đúng là lật mặt nhanh thật, nhất là cái người cứ luôn miệng gọi cô là Kiều tiểu thư từ nãy đến giờ

Kiều Uyển Nhi che mặt, mếu máo

“ Làm mọi người không vui, thực là có lỗi”

“ Cháu dâu của bà chịu khổ rồi, chúng ta lên lầu đi. Cháu cần ổn định tâm trạng”

Hai người rời đi, không khí chợt giãn ra. Nhưng chẳng được bao lâu thì Lục Nghiên Dương lên tiếng

“ Sau này, tôi sẽ chiếu cố mọi người thật tốt”

Song, liền rời đi

Trên tầng hai của biệt thự, Kiều Uyển Nhi dìu Tào Cẩm Hoa đến ghế sofa, dịu giọng

“ Cháu rót nước cho bà”

Lão phu nhân nhìn gương mặt cô chẳng có chứa lấy một giọt nước mắt, miệng còn cao hứng nhếch lên, bà bật cười rồi nghiêm nghị nói

“ Diễn vui không?”

Kiều Uyển Nhi cũng không hề yếu thế, đưa cho bà tách trà ấm nóng rồi lên tiếng

“ Bà còn nói cháu, không phải bà cũng rất tận hưởng hay sao?”