Cuộc Hôn Nhân Giấu Mặt Hàng Đầu Bị Lộ Tẩy

Chương 7-2: Trông rất đẹp




Sau khi Khương Minh Chi vào nhà, sức lực cùng Hàn Cần làm nũng lúc nãy cũng lấy không ra, đối mặt với cô là ngôi nhà trống vắng, có lẽ đêm nay trải qua đủ loại thăng trầm, trong một nháy mắt gợi cho cô nhớ lại khoảng thời gian ấy.

Một mình cô đứng trên sân khấu, đơn độc đối mặt với nhiều ánh đèn chiếu vào, trong bóng tối vang lên vô số âm thanh “Khương Minh Chi xuống đi”, “Khương Minh Chi mau cút”.

Khương Minh Chi sững sờ một hồi, nhất thời không thoát ra khỏi cảnh tượng này, thẳng đến khi cô thấy một người từ trong phòng bước ra, xuất hiện trong tầm mắt đem cô kéo về thực tại.

Lộ Khiêm từ phòng ngủ bước ra, nhìn Khương Minh Chi một thân lễ phục đêm khuya rồi giờ mới về nhà.

Cô ấy đêm nay tham dự hoạt động gì vậy.

Khương Minh Chi bừng tỉnh lấy lại tinh thần.
Thì ra đây là cảm giác kết hôn, thật khác với cảm giác một mình trong ngôi nhà.

Khương Minh Chi trước bước vào phòng để quần áo để thay đồ.

Lễ phục thiết kế lộ ngực, Khương Minh Chi đối với lễ phục thiết kế kiểu này đã quá quen thuộc, từ trước đến nay vẫn dễ dàng mặc vào cởi ra, nhưng đêm nay không biết sao lại thế này, cô đem tay đưa ra sau lưng sờ soạng nửa ngày như thế nào lại không tìm thấy khóa kéo.

Khương Minh Chi bên này trong phòng thay đồ chật vật đấu tranh với khóa kéo, bên kia Lộ Khiêm tiến vào phòng để quần áo lấy đồ ngủ đi tắm.

Quần áo Lộ Khiêm hai ngày này đã từ trong góc trở về vị trí vốn có, anh vào phòng đầu tiên thấy tư thế Khương Minh Chi có chút vặn vẹo, chẳng qua thấy cô bận bịu không lên tiếng liền xách bộ đồ ngủ đi ra.

Khương Minh Chi cánh tay với ra sau sắp gãy, cuối cùng khi ngón tay Lộ Khiêm chạm vào nắm cửa, cô không nhịn được kêu lên: “Lộ Khiêm.”
Lộ Khiêm dừng lại, quay đầu.

Khương Minh Chi vén mớ tóc rối bù ra sau tai, hướng Lộ Khiêm lúng túng cười: “Cái kia, em kéo khóa không ra, anh có thể giúp em một chút không?”

Lộ Khiêm đi đến phía sau Khương Minh Chi.

Khương Minh Chi đem đầu tóc hất ra phía trước ngực, dùng sống lưng đối với Lộ Khiêm sau đó cúi thấp đầu: “Khóa kéo ở đằng sau, khá nhỏ, em không tự tìm được.”

Bởi vì thân hình mảnh khảnh, Khương Minh Chi cúi đầu lộ ra đường nét tấm lưng, xương bướm tinh xảo.

Lộ Khiêm đột nhiên ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng.

Anh buông áo ngủ trong tay: “Để anh thử.”

Khương Minh Chi: “Cảm ơn.”

Cô cúi đầu xuống, cảm thấy hơi thở người đàn ông phả nhẹ sau lưng mình. Nhiệt độ ngón tay Lộ Khiêm rất lạnh, tìm kiếm khóa kéo bị giấu không biết ở đâu, ngón tay ngẫu nhiên cọ lên làn da trên lưng cô.
Không hiểu sao, Khương Minh Chi phát hiện giở phút này cảm quan trên lưng cô phá lệ rõ ràng, tựa hồ mỗi khi ngón tay Lộ Khiêm đụng đến chỗ nào, làn da chỗ ấy cùng các địa phương khác trở nên bất đồng, phá lệ rõ ràng.

Mặc dù không nhìn gương, Khương Minh Chi cảm nhận được mặt mình dường như đỏ bừng.

Cô không muốn bị người khác phát hiện mình đỏ mặt, cổ họng ho một tiếng, bắt đầu tìm đề tài: “Em đêm nay đi tham dự sự kiện.”

Lộ Khiêm nghiêm túc cởi lễ phục giúp cô: “Ùm.”

Khương Minh Chi: “Đã xảy ra chuyện không mấy vui vẻ.”

Lộ Khiêm dừng động tác một chút: “Chuyện gì?”

Khương Minh Chi nói xong có chút ảo não tại sao mình nói chuyện này cùng Lộ Khiêm làm gì, nhà tư bản Cảng thành như anh không thích giới giải trí, nào có tâm tư nghe cô kể về xung đột của các nữ minh tinh.
Vì thế Khương Minh Chi hít vào một hơi, nhẹ nhàng nói: “Cũng không có gì, dù sao kết quả cũng tốt rồi, em thắng.”

Cô ưỡn ngực, còn nói rất kiêu ngạo.

Khương Minh Chi lại cầm lấy điện thoại, tìm nhanh ảnh chụp của Phí Âm bấm vào đưa tới trước mặt Lộ Khiêm: “Đúng rồi, em hỏi anh chuyện này, anh cảm thấy cô ấy đẹp hay em đẹp.”

Lộ Khiêm hướng di động Khương Minh Chi liếc một cái, không chút suy nghĩ trả lời: “Em đẹp.”

Nghe câu nói không chút do dự, Khương Minh Chi trong lòng bang bang nổi lên vô số pháo hoa, nhảy nhót đánh úp, nếu không phải Lộ Khiêm vẫn còn cởi đồ giúp cô, sợ là sẽ nhảy cẩng lên tại chỗ.

Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Lộ Nghiêm là người có cái nhìn sâu sắc, Tô Ngạn kia công khai bầu chọn Phí Âm trong cuộc bỏ phiếu giữa cô và Phí Âm, chứng tỏ thẩm mĩ của người mù.
Làm một nữ nhân xinh đẹp ki bo, Khương Minh Chi đáy lòng kỳ thực rất để ý cộng sự tiền nhiệm của mình thế nhưng công khai chọn nữ nghệ sĩ đối đầu đẹp hơn như thể tát vào mặt mình. Này không phải cô đối với Tô Ngạn có ý gì, cô đối với Tô Ngạn trước nay đều không có ý đó, chỉ là không phục mà thôi.

Hiện tại thấy Lộ Khiêm không chút do dự chọn mình, Khương Minh Chi đưa lưng về phía anh cười đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Lúc này, Lộ Khiêm rốt cuộc đã tìm thấy, khóa kéo thiết kế nhỏ được che giấu khá tốt.

Anh nhẹ nhàng kéo khóa xuống.

“A!” Khương Minh Chi vốn dĩ đang tự mình đắm chìm trong cảm giác vui sướng khi được Lộ Khiêm chọn, đột nhiên cảm giác váy áo vẫn luôn thít chặt ngực mình buông lơi, trực tiếp tuột xuống.

Nữ ngôi sao bình thường sợ nhất là lộ hàng, Khương Minh Chi trong nháy mắt sợ không nhẹ, phản xạ có điều kiện ôm chặt lấy lễ phục, gắt gao che trước ngực.
Lộ Nghiêm không ngờ tới âm thanh đột ngột của Khương Minh Chi, anh buông tay, nhìn Khương Minh Chi gắt gao ôm chặt phía trước ngực.