Khương Minh Chi cười cùng tổng đạo diễn trò chuyện vài câu rồi đồng ý.
Sau khi ghi hình chương trình, cô trở lại phòng nghỉ uống một ngụm nước, hôm nay cùng cô quay chương trình còn có một tiểu hoa mới, quay xong chương trình thậm chí không chào mọi người, trực tiếp được các vệ sĩ mặc đồ đen đón đi rồi.
Bởi vì cách khách sạn không xa, Khương Minh Chi trong chương trình còn cos nên lớp trang điểm khá dày, lúc này trong phòng nghỉ chỉ cần tẩy trang xong thay quần áo lại.
Chờ cô thu thập hết thảy xong, toàn bộ nhân viên công tác đoàn quay cũng đã đi gần hết, chỉ còn xót lại vài nhân viên thu dọn thiết bị.
Mao Mao và Hàn Cần hai người đã đi toilet, Khương Minh Chi đứng ở góc hành lang phòng nghỉ, ngáp một cái, nhàm chán mà chờ.
Cô đứng ở vị trí khuất bên trong, phòng thiết bị chéo phía sau, đột nhiên nghe được ngoài cửa có mấy nhân viên thu dọn thiết bị tán gẫu.
“Vừa rồi mấy vệ sĩ tới đón Chu Tử Văn nhìn không đơn giản.”
“Lên xe cũng không tầm thường, Rolls-Royce. Cô ấy không phải vừa mới xuất đạo được một năm sao, trong nhà cũng không làm kinh doanh gì.”
Mấy người biết chiếc xe Chu Tử Văn lên có ý nghĩa gì, cùng nhau cười cười.
Sau đó có người cảm thán: “Hiện tại các tiểu hoa này, phàm là ở tuyến trên cậu có thể kể được tên, tuổi trẻ xinh đẹp, ai không có bối cảnh phía sau, ai không có người nâng lên, bất quá người sau lưng nguyện ý sủng, cũng không e ngại người khác, chúng ta nhìn là được rồi.”
Một người đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi Khương Minh Chi đi tới bằng gì?”
“Không để ý lắm, hình như đi xe bảo mẫu.”
“Mấy năm nay trong nghề không có tin đồn cô ấy cặp cùng kim chủ nào.”
“Tính cách cô ấy cũng tốt, hôm nay chơi trò đổ nước cô ấy là nữ nghệ sĩ đầu tiên trong chương trình chúng ta không gian lận, dựa theo quy tắc đem nước đổ lên đầu, đoàn đội cũng tốt, dễ nói chuyện không làm khó, trách không được đi đến vị trí này, trở thành đỉnh hoa tuyến một.”
“Khương Minh Chi nếu thật không cần dựa vào ai tự mình đi đến vị trí hiện tại mệnh cũng thật đỏ, hiện tại nữ minh tinh ai không có bối cảnh phía sau, ngay cả ‘tiểu Khương Minh Chi’ kia, tên là gì nhỉ? Hai người lúc trước ở thời thượng chi dạ xuýt nữa công khia xé nhau.”
“Phí Âm?”
“Đúng vậy, là Phí Âm, cậu xem cô ta trước kia chỉ khi cọ Khương Minh Chi mới lây chút nhiệt độ, năm nay tài nguyên đột nhiên tốt lên.”
“Đúng vậy”, một người thấp giọng dò hỏi, “Cô ta cặp với ai nhỉ, ở trong vòng nào?”
Vừa rồi người nọ giữ kín như bưng mà cười cười: “Anh biết cô ấy vì cái gì dám cùng Khương Minh Chi đấu đá không?”
“Phía sau cô ấy hiện tại là Cảng thành Lộ gia nhị công tử, Lộ Khiêm!”
“Lộ gia ở Cảng thành có thân phận địa vị thế nào không cần tôi nhiều lời đi, người trong nhà đó đếm tiền phải dùng đến máy đếm.”
“Ngọa tào!” Người còn lại thấp giọng kinh hô.
Người nọ nói tiếp: “Gần đây không phải có tin Lộ thị ở Bắc Kinh thiết lập tổng bộ mới, Lộ Khiêm đã định cư ở Bắc Kinh sao, tôi có một người bạn là phóng viên giải trí trước ở Bắc Kinh chụp hai người ăn tối cùng nhau, nếu không kiêng kị Lộ gia thì đã phát ra rồi.”
“Không phải nói Lộ gia khinh thường giới giải trí nhất sao?”
“Haizzz, đàn ông mà, chỉ là bao nuôi mà thôi, cũng đâu cưới về nhà.”
“Nhị công tử Lộ gia lại định cư ở Bắc Kinh, Phí Âm về sau không chụp chết Khương Minh Chi mới là lạ.”
Mấy người nghe xong tấm tắc mà cảm thán, không biết có phải vì tương lai Khương Minh Chi mà tiếc hận không, sau đó khóa lại cửa, hướng về phía đối diện đi rồi.
Bên kia, Khương Minh Chi đứng phía sau cách một bước chân, sống lưng dán trên tường, ngơ ngác mà đứng tại chỗ.
Lần trước mời đi ăn lẩu gác lại.
Từ khi Lộ Khiêm đến Bắc Kinh đến giờ, cô cũng không cùng anh đi ra ngoài ăn cơm.