Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 58




Giả tạo thần tích là chuyện lớn, không phải một chốc là có thể thương lượng ra, ngày hôm nay Edward cũng chỉ là tới lôi kéo Phất Áo Thụy Hai Thế, cũng đem kế hoạch của chình mình tổng thể tiết lộ ra mà thôi, chuyện còn lại, còn cần có thời gian để sắp xếp.



Trước khi đi, đột nhiên August nhớ ra cái gì đó, tiến đến bên tai Edward nhẹ giọng nhắc nhở, Edward nhướng lông mày, nhưng không phản bác y, mà là ngừng lại, xoay người đối với người đi theo phía sau y chuẩn bị tự mình đưa cô ra ngoài nói với Phất Áo Thụy Hai Thế: “Bên cạnh ta còn thiếu một người hầu. Hiện tại, ta đã thành niên, ứng cử viên cho người hầu này, tốt nhất vẫn là á thú nhân.”



Phất Áo Thụy Hai Thế mặt một lần nữa trở nên trắng bệch, nửa ngày mới chậm rãi khôi phục màu máu, bình tĩnh trở lại. Vương trữ đây là muốn ông đem con gái của mình Olivia đưa đến bên người vương trữ làm con tin, thế nhưng ông biết mình không thể cự tuyệt, đối phương đã biết người nhà mình đang tồn tại, như vậy e rằng nơi ở của bọn họ chắc cũng đã biết rõ rồi, nói không chắc đã bày xuống thiên la địa võng, nếu như mình từ chối, tính mạng của chồng và con gái cũng đã đặt trong tay vương trữ, hơn nữa nếu như mình phản bội vương trữ, chờ đợi bọn họ cũng chỉ có một con đường chết.



Huống hồ, nếu vương trữ đã biết, xem ra chuyện mình đã lập gia đình, không còn là bí mật nữa, nói không chắc đã có người bắt đầu chuẩn bị lợi dụng chồng và con gái mình, đem mình tống xuống đài. Ở tình huống như vậy, đem con gái đưa đến bên người vương trữ, không chỉ đại diện cống hiến, cũng có thể lợi dụng sức mạnh của vương trữ bảo vệ nó, mà chính ông, cũng ngồi ở chỗ này chờ đợi kẻ địch không biết tên ra tay, không bằng chủ động xuất kích, cùng hợp tác với vương trữ. Thế cuộc quốc nội bất ổn, mình ngồi ở vị trí trên cao sớm đã nhìn thấu rõ ràng, bởi vì không rõ đến cùng ai sẽ chiếm thế thượng phong, thế nên vẫn duy trì trung lập, không chịu tùy ý đứng thành hàng, bây giờ đến lúc đó để ông bớt đi khí lực lựa chọn đội ngũ.



“Ta nghĩ, Olivia sẽ rất vui khi có được cơ hội hiếm có này, được hầu hạ ở bên cạnh ngài.” Phất Áo Thụy Hai Thế khiêm cung cúi đầu, “Chỉ cần ngài không chê con bé tay chân vụng về, dù sao trước đó nó vẫn sinh sống ở nông thôn, chưa từng thấy qua sự kiện gì lớn, chỉ sợ làm ngài nhọc lòng.”



Edward khẽ mỉm cười: “Vậy đây chính là một cơ hội, tiểu thư Olivia đã đến tuổi đàm luận chuyện hôn nhân, ta sẽ vì cô ấy lựa chọn giáo viên ưu tú, chờ ông gặp lại cô ta, cô ta sẽ là một người duyên dáng hào phóng, tiểu thư quý tộc cử chỉ tao nhã, vừa đúng với phụ thân á thú nhân có huyết thống thần thánh.”



“Ta không biết phải nói cái gì mới có thể biểu đạt lòng cảm kích này.” Phất Áo Thụy Hai Thế lại một lần nữa cúi đầu.



“À, đúng rồi.” Edward lại nói, tuy rằng vừa nãy August chỉ nhắc tới đem Olivia đưa đến bên người mình, thế nhưng y muốn đem sự tình phải làm hơn một nửa, “Ta còn thiếu một thầy ký, yên tâm, công việc rất thanh nhàn, cũng không phức tạp, chỉ cần ở lại bên cạnh ta, bất cứ lúc nào chỉ cần chờ đợi triệu hoán mà thôi, thời điểm ta không triệu hoán, hắn chỉ cần chép sách là được rồi.”



Phất Áo Thụy Hai Thế nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, ngoại trừ viền mắt hơi hồng, không nhìn ra cái gì không thích hợp. “Ta sẽ nói với Jeremy. Hắn nhất định sẽ rất vui, đi tới vương cung làm công. Chữ viết của hắn nhìn rất đẹp.”



Trong nháy mắt Edward có chút nhẹ dạ, thế nhưng y vẫn ép buộc chính mình phải quyết tâm, ở thời khắc mấu chốt này, nếu y nhẹ dạ với người khác, chỉ sợ sẽ biến thành lưỡi dao sắc bén đâm về phía mình.



“Ta rất vui khi chúng ta đạt thành nhất trí.” Y đưa tay nắm chặt tay Phất Áo Thụy Hai Thế, tay chủ nhân đã qua tuổi 60, nhưng được bảo dưỡng rất tốt, sờ lên rất mềm mại, chỉ là có chút gầy gò, hiện ra gân xanh chỉ có người lớn tuổi mới có, “Hãy yên tâm, ta chỉ muốn mục tiêu của chúng ta là nhất trí, ta sẽ không làm tổn thương bạn bè mình, dù sao giáo hội và vương thất, từ trước cho đến giờ đều là hỗ lợi hỗ huệ, bằng không, sợ là đã sớm vi phạm giáo quy giáo chủ cùng người khác thông dâm bị tống vào hắc tháp rồi.”




Phất Áo Thụy Hai Thế cầm ngược tay Edward, nở ra nụ cười hiền lành hòa ái so với người khác không khác gì: “Đấy là đương nhiên, ta toàn tâm toàn ý tin tưởng ngài.”



Phất Áo Thụy Hai Thế đứng ở cửa lớn, nhìn xe ngựa vương trữ dần dần đi xa khỏi giáo đường, trên đường, mọi người tách ra hai bên khỏi con đường lớn, lại không biết từ nơi nào lấy ra hoa tươi và khăn tay, ném về hướng xe ngựa, cao giọng hoan hô “Vạn tuế” và “Phù hộ”. Ông vẫn nhìn xe ngựa vương trữ biến mất ở cuối con đường, lúc này mới xoay người trở lại phòng của mình. Nhìn thời gian, chỉ mới 1 giờ trưa, nhưng trải qua sự tình này đã khiến ông cảm thấy chỉ một buổi trưa mà dài ròng rã đến tận 10 năm.



Tuổi tác ông không còn nhỏ, giao chiến cùng vương trữ với tên người hầu giảo hoạt bên cạnh y, khiến y mệt mỏi không thể tả, so với năm đó khi cạnh tranh vị trí giáo tông còn muốn mệt hơn, khi đó ý chí chiến đấu ông sục sôi, bây giờ ông chỉ cảm thấy kinh hồn bạt vía.



Nữ thư ký tư nhân giáo tông là á thú nhân trẻ tuổi, cô và Phất Áo Thụy Hai Thế đến từ cùng một gia tộc, bởi vậy rất trung thành với ông, là tâm phúc biết được bí mật của ông. Chức thư ký tư nhân dù sao cũng hay gần gũi giáo tông, rất nhiều chuyện đều phải qua tay thư ký tư nhân, chuyện Olivia và Jeremy, ông có thể giấu được người khác, tuyệt đối không giấu nổi thư ký tư nhân này, chính vì vậy khi ông đã thượng vị giáo tông đều phải tỉ mỉ tuyển chọn người tuyệt đối trung thành với mình. Thư ký không biết chuyện gì đã xảy ra, có điều cũng không phải là chuyện mình nên hỏi, vì ông mà rót một ly trà nóng.



Phất Áo Thụy Hai Thế trầm mặc rất lâu, thân phận ông đặc thù, trường hợp không quá quan trọng không cần thiết phải đến đọc kinh. Thế là ông cứ ngồi như vậy, mãi cho đến khi sắc trời tối xuống, đèn đường bật lên.




“Chuẩn bị một chút.” Ông đột nhiên nói, “Ta muốn trở về một chuyến.”



Edward không biết Phất Áo Thụy Hai Thế phải như thế nào trở về cùng người nhà bàn giao chuyện này, không đến 2 ngày sau, Phất Áo Thụy Hai Thế mời Edward gặp mặt mình trong dinh thự vương đô, dẫn một cô gái tuổi còn nhỏ đến gặp y.



“Đây là con gái một vị thân thích của ta, lớn lên trong thâm sơn cùng cốc, cái gì cũng không hiểu, ngài đừng trách tội nó vô lễ.” Ngay ở trước mặt đám người hầu trong phòng, trước mặt thị vệ và thần quan, Phất Áo Thụy Hai Thế giới thiệu như vậy, “Cha mẹ vì dung mạo của con bé mà cảm thấy rất lo lắng, liền đưa nó đến bên cạnh ta, hi vọng con bé có thêm kiến thức nhiều hơn ở vương đô. Dù sao, một á thú nhân nếu như không nắm giữ dung mạo xứng đôi với trí não, sẽ là một chuyện rất đáng sợ.”



Con gái giáo tông vừa thành niên, cô có mái tóc xoăn màu vàng, khuôn mặt dịu dàng, mắt xanh môi anh đào, như một đóa hoa tươi mềm mại, cô có loại khí chất đơn thuần ngây thơ thuần túy hiếm thấy, ánh mắt trong suốt thấy đáy, một đứa bé hiếu kỳ không biết thế sự. Thú nhân thành niên trong phòng cũng không nhịn được nhìn chăm chú vào cô, điều này khiến cho cô cảm thấy có chút ngượng ngùng, rồi lại không nhịn được di chuyển con ngươi đánh giá những người chăm chú nhìn mình, thế là trong cả căn phòng dập dờn chập chờn khí tức. Thật khó có thể tưởng tượng, chính khách như Phất Áo Thụy Hai Thế, lại có thể sinh ra đứa nhỏ thuần phác đến như vậy.



Phất Áo Thụy Hai Thế có chút không vui đưa tay phất đi luồng không khí, muốn đem cái cỗ mùi thú nhân quanh quẩn bên chóp mũi vung đi. Dù sao, hễ ai nhìn thấy một đám sói đói động dục đối với con gái còn nhỏ của mình đều không lấy làm cao hứng.




Edward lập tức biểu thị y rất thích cô gái này, ngoắc tay bảo cô gái đến trước mặt mình, hỏi rất nhiều vấn đề, chính mình cũng tỏ ra biểu thị yêu thích, hi vọng đứa bé này có thể hầu hạ bên cạnh mình.



“Đây là vinh hạnh của Olivia.” Phất Áo Thụy Hai Thế giả lả cười nói.



Sự tình đã định ra rồi, Olivia lại có chút bất an, không nhịn được nhìn đến cha mình. Cô đương nhiên không thật sự vô tri đơn thuần, có cha là á thú nhân quyền cao chức trọng như vậy, nếu như cô cái gì cũng không biết, vậy thì quá ngu ngốc rồi.



Edward kéo tay cô, nhìn vào mắt cô, “Đừng lo lắng.” Lời nói Edward mang đầy thâm ý, “Vương cung không phải đầm rồng hang hổ, em chỉ cần cố gắng nghe lời, ngoan ngoãn làm việc, trung thành với chủ nhân, thì sẽ không gặp bất cứ chuyện gì, hiểu chưa?”



Tiểu cô nương mắt đỏ lên gật gật đầu, Edward đưa cho cô một sợi dây cột tóc phía trên nạm đầy bảo thạch châu báu quý giá, cô liền ngay lập tức lấy dây cột tóc buộc lên đầu, sau khi tụ hội kết thúc, trực tiếp theo vương trữ trở lại vương cung.



Qua mấy ngày, bên người vương trữ lại lặng lẽ tăng thêm một thầy ký trung niên, thầy ký này dường như giống tướng mạo Olivia vậy, thành thật trầm mặc, chờ ở trong thư phòng lớn, không quản ngày đêm sao chép từng quyển thần học kinh điển thật dày, hắn rất ít khi rời đi khỏi phòng, chưa bao giờ đi bên cạnh vương trữ, chỉ khi nào vương trữ đến phòng đọc sách, hắn mới có cơ hội tiến lên vấn an, cho dù vào lúc này, đầu cúi xuống thật thấp, khiêm cung đến cực điểm.



Biến cố người ở bên cạnh vương trữ cũng không gây nên sóng to gió lớn gì, tất cả vẫn giống như trước bình tĩnh đến thế. Dưới mặt nước tĩnh lặng này, chuyện giả tạo thần tích vẫn tiến hành trong khí thế hừng hực sục sôi.



Giữa lúc Edward vội vàng bày ra làm sao để mình trở thành trung tâm thánh nhân Orgona, đã lơ là đi vương hậu đột nhiên triệu kiến mình.



Vào lúc này, là thời khắc quốc vương đả kích vương hậu cùng với Edward tiến cử vương đô nước cộng hòa Doherty, đột nhiên vương hậu triệu kiến y, tất nhiên không phải chuyện tốt đẹp gì. Edward cảnh giác đi vào phòng vương hậu, sau khi hành lễ với vương hậu liền ngồi xuống đối diện. Đã mấy tuần không có thời gian ngồi xuống nói chuyện, Edward phát hiện mặt vương hậu gầy xọp, góc cạnh hiện ra rõ ràng, mơ hồ còn lộ ra sát khí hung hăng vênh váo, lúc trước giả vờ từ ái ôn nhu dường như đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.



Trước mắt, vương hậu sắc mặt lạnh lùng nhìn Edward, nhìn y đến nỗi cả người lạnh lẽo, lúc này mới cong khóe miệng, bày ra mỉm cười lãnh đạm.