“Mẹ, gần đây con đã suy nghĩ rất nhiều. Có lẽ Thời Nhu không phải là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí công chúa.”
Nếu là trước đây Độc Cô Ngọc hẳn là sẽ đồng ý ngay, nhưng từ khi gặp Thời Khiêm, khuôn mặt xinh đẹp đó thỉnh thoảng lại hiện lên trong đầu anh.
“Ngọc Nhi, ngươi đây là có ý gì?”
Thời Nhu con dâu tương lai được nữ hoàng yêu thích và đã giúp bà nâng cao danh tiếng trong nhiều năm qua.
“Mẹ ơi, con đột nhiên cảm thấy mình không thích Thời Nhu đến thế.”
Sau khi nghe Độc Cô Ngọc giải thích, hoàng hậu mỉm cười. "Ngọc Nhi, ngươi không thích cũng không sao.
Tương lai ngươi sẽ kế thừa ngai vàng, thân là hoàng đế, ngươi không được phép có quan hệ tình cảm với người con gái của mình.
Thời Nhu con ngươi trong mắt của gia tộc Thời, cha cô là thừa tướng của triều đại, và gia đình ông ngoại của cô là cung điện của tướng quân.
Hãy cưới cô ấy và không ai có thể lay chuyển được vị trí của con. "
Mẹ của Thời Nhu, Vương Bi Vân là em gái ruột của nữ hoàng, và thực ra, Thời Nhu là em họ của Độc Cô Ngọc.
Sự kết hợp của hai người có thể nói là một mối quan hệ thân thiết.
“Mẹ ơi, con hiểu mọi điều mẹ nói, nhưng…”
"Dừng lại đi, trước tiên gả Thời Nhu làm công chúa, sau đó có thể cưới người mình thích làm vợ lẽ.
Hãy nhớ lời mẹ dạy, người con yêu thương nhất không thể là vợ con được. "
Trong Biệt thự của Hoàng tử Quyết, Thời Khiêm đang đọc y thư trong phòng thì Hương nhinxuyên qua bức màn bước vào.
“Tiểu thư, có người từ cung điện tới.”
“Có chuyện gì vậy?” Thời Khiêm thản nhiên hỏi, vẫn nhìn vào sách.
“Tiểu thư, ngày mai hoàng hậu đã gửi thiệp mời mời cô và hoàng tử đến cung điện tham gia trận đấu cầu.”
“Ta sẽ không đi.” Thời Khiêm từ chối mà không suy nghĩ.
Đá cầu rất phổ biến ở miền Nam, nhiều người đã được thăng chức và làm giàu nhờ chơi cầu giỏi.
Nhờ đó, nhiều phụ nữ đã có được cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Trong mỗi trận đấu cầu, các quý cô của kinh đô đều cố gắng hết sức để tỏa sáng để được hoàng tử nào đó sủng ái.
Khi Độc Cô Quyết chưa bị tàn tật, anh là người được tất cả phụ nữ trong kinh đô mong muốn kết hôn nhất. Sau khi bị cụt chân và đeo mặt nạ ma, Độc Cô Quyết dường như đã đi vào một con mương hôi hám chỉ sau một đêm.
Những cô gái trẻ này lúc đầu yêu quý và ngưỡng mộ anh đến mức nào, bây giờ họ lại ghét anh đến thế.
Độc Cô Quyết đã hoàn toàn trở thành lịch sử. Hiện tại, những người thuộc gia đình quý tộc ở kinh đô muốn kết hôn nhất chính là thái tử Độc Cô Ngọc và tứ hoàng tử Độc Cô Trạch.
Ngoài hai người này, còn có một người khác mà bọn họ đều muốn kết hôn trong mộng, đó chính là Hoàng chủ hiện tại.
Ba năm trước, một trận dịch hạch bùng phát ở miền Nam, người dân phải di dời và mắc bệnh.
Lúc này, có một vị tu sĩ tuấn tú từ Nam quốc đến, y thuật thông thạo, dùng chính mình nỗ lực lật ngược tình thế.
Không chỉ vậy, anh còn dành nhiều tháng trời đi khắp đất nước để cứu giúp những người đã chết trong trận dịch hạch.
Từ đó, tu sĩ tuấn mỹ trở thành người thứ hai được dân chúng ủng hộ sau Độc Cô Quyết.
Lão hoàng đế đã chiều theo ý kiến của dư luận và trực tiếp phong ông làm cố vấn quốc gia( dưới 1 người trên vạn người, được phong làm hoàng thượng sau hoàng đế.)
Trước đây, tu sĩ không được lấy vợ sinh con, nhưng bây giờ đã là quốc sư thì lại khác.
Chỉ cần có nữ nhân gặp được Đế chủ, cơ hồ không có người nào không muốn gả cho hắn.
Hương Nhi kể xong những gì mình nghe được, yên lặng chờ đợi chỉ thị của phu nhân.
“Cô cho rằng ta sẽ như thế à, ta cũng giống như họ, chỉ nghĩ đến tình yêu thôi sao?”
“Đương nhiên không. Tiểu thư không phải một trong những nữ nhân thô tục đó. Bất quá, đây là lời mời của Hoàng hậu, mọi người đều phải đi, và hoàng tử cũng phải đi cùng nhau.”
Thời Khiêm cuối cùng cũng đặt cuốn sách xuống.
“Chuẩn bị quần áo ngày mai tiến cung.” Nàng hiện tại chiếm giữ tước hiệu Công chúa Quyết, cho nên sẽ phải chịu hạn chế do địa vị này mang lại.