Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 950: Hình Thiên Đau Lòng.




CHƯƠNG 950: HÌNH THIÊN ĐAU LÒNG.

Trong lòng Hạng Uyển cảm thấy lo lắng bất an. Ánh mắt nhìn Hạng Thịnh Duật có phần phòng bị.

Cho nên, mọi hành động của cô, đều là nằm trong bàn cờ của hắn.

Lúc này cô có cảm giác không tốt vô cùng mãnh liệt.

“Hiện tại anh tới đây là để ra oai với tôi?” Cô hỏi nhưng trong giọng nói có vài phần phòng bị.

“Tôi đối với cô còn cần dùng đến ra oai sao? Chẳng lẽ cô không sợ tôi sao?” Hạng Thịnh Duật nói một cách sâu kín như thể nhìn rõ được Hạng Uyển.

Cô chính là đang sợ hắn. Cái sợ này vừa đúng đánh vào trong nội tâm đang sợ hãi của Hạng Uyển .

Hạng Thịnh Duật mang trong mình sự âm trầm ngoan độc. Loại tàn nhẫn này có thể xâm nhập vào lòng người, khiến người đối diện rùng mình đến sởn tóc gáy.

Nhưng cô không thể sợ hãi.

“Anh đánh giá bản thân mình cao quá rồi. Nếu tôi sợ anh, tôi đã không quay trở lại.” Hạng Uyển nhìn Hạng Thịnh Duật nói.

Hạng Thịnh Duật nhướng mày: “ Vậy nên tôi mới để ý đến cô, một người đủ sáng suốt và gan dạ.”

Người phục vụ nơm nớp lo sợ bưng đồ ăn đi vào.

Hạng Thịnh Duật đem tất cả các cuốn thịt dê béo đổ vào trong nồi và dùng đũa để khuấy lên.

Trong lòng Hạng Uyển vẫn không yên tâm. Hạng Chi Thu đi tìm hắn, sau đó thì sao?

Tất cả mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của hắn, tiếp theo là gì?

Những cuốn cừu béo trong nồi sau một thời gian ngắn đã đổi màu và được nấu chín.

Hạng Thịnh Duật gắp những cuốn thịt cừu, đặt lên đĩa của Hạng Uyển: “Cô không chuẩn bị nước sốt à? Cô muốn loại nào ? Tôi sẽ gọi người lấy cho cô.”

Hạng Uyển nhíu mày nhìn hắn.

Bỗng nhiên bị nhìn chằm chằm từ bốn phía như vậy bị, cô có thể nuốt trôi mới lạ. “Để người của anh ra ngoài tìm chỗ để ăn đi. Tôi đi mời khách.”

Hạng Thịnh Duật về phía đám thủ hạ, phân phó: “Ra ngoài tìm chỗ nào để ăn cơm đi.”

“Vâng.” Người của hắn đứng dậy từ trong rạp đi ra ngoài.

Cô không yên lòng về Hắc Muội, bưng chén lên và đi ra ngoài: “Tôi đi lấy thêm nước sốt.”

Hạng Thương Dật cầm chén lên đưa cho Hạng Uyển: “Cô lấy cho tôi một phần giống như vậy.”

Hạng Uyển nhìn vào chén và cầm mỗi ngày.

Hạng Thịnh Duật nâng cao khóe miệng: “Chẳng phải cô luôn muốn cắt đứt quan hệ với tôi sao? Bây giờ tôi sẽ cho cô một cơ hội.”

Hạng Uyển cầm chén lên không cho Hạng Thương Dật bỏ thuốc. Một là trên người không có thuốc độc, cho dù nếu có, cô cũng rất lo lắng là Hạng Thịnh Duật không ăn mà đem cho Hắc Muội ăn.

Hạng Uyển đi ra ngoài. Cô thấy Hạng Thịnh Duật đã ngồi vào vị trí, ở đó còn có cả Hắc Muội.

Hắc Muội nhìn thấy cô lo lắng chạy đến: “Mợ, người có làm sao không?”

“Tôi không sao, không cần lo lắng. Mau ăn cơm đi.” Hạng Uyển dặn dò.

Hắc Muội lo lắng gật đầu.

Hạng Uyển bưng bát nước sốt trở về, nhìn thấy Hạ Thượng Dật đang nghe điện thoại.

“Nếu như em không mệt, buổi tối anh sẽ cho người đến đón em đi chơi. Anh đã chuẩn bị cho em bất ngờ hẳn anh sẽ rất thích.” Hạng Thịnh Duật cười nói.

Cô nghe thấy giọng nói của hắn, hẳn là đang nói một cô gái. Thật trắng trợn và táo bạo, có lẽ đó là con gái của mợ Ninh Lan.

Sự ranh mãnh vừa mới xoẹt qua trong mắt của Hạng Thịnh Duật, mang theo sự khiêu khích và ngột ngạt.

Hạng Uyển đặt đĩa trước mặt hắn, cố ý nói: “Anh yêu, đồ anh muốn.”

Hạng Thịnh Duật nhìn về phía Hạng Uyển, giấu kín câu chuyện.

Hạng Uyển thấy hắn cũng không có gì là khẩn trương hay hoảng loạn, thậm chí điện thoại còn không cúp. Nhưng ánh mắt của hắn lại vô cùng lạnh lùng, hắn tiếp tục nói: “Buổi tối anh qua đó ngủ sao?”

Hạng Thịnh Duật mỉm cười: “Được thôi, nhưng có lẽ là đến muộn. Hãy bật điều hòa và làm ấm giường giúp anh.”

Nụ cười của Hạng Uyển cứng lại, sao hắn dám?

Sau khi Hạng Thịnh Duật nói xong, hắn nói vào điện thoại và lên tiếng: “Anh đi ăn cơm bây giờ. Vậy nên cúp máy nhé.”

Lúc này sắc mặt của Hạng Uyển vô cùng khó coi. Vốn muốn cho con gái mợ Ninh Lan biết Hạng Thịnh Duật có phụ nữ bên ngoài. Nhưng hắn nói vậy thì con gái của mợ Ninh Lan sẽ không giận ư?

Sau khi cúp điện thoại xong tâm tình của Hạng Thịnh Duật dường như tốt lên nhiều: “Đây là lần đầu tiên cô chủ động hẹn gặp, khá tốt.”

Đột nhiên Hạng Uyển nhận ra một điều: “Ngoại trừ tôi, con gái của mợ Lan Ninh ra, ở bên ngoài anh còn có người phụ nữ khác?”

Hạng Thịnh Duật nở nụ cười, cũng không trực tiếp trả lời cô: “Chẳng phải cô không muốn tôi chạm vào cô sao? Biết điều này, có lẽ cô rất vui vẻ nhỉ?”

Hạng Uyển chợt phát hiện, Hạng Thịnh Duật thực sự thâm sâu khó dò, không trực tiếp trả lời vấn đề của cô.

Nếu như Hạng Thịnh Duật có người phụ nữ khác, chẳng phải cô có thể ra tay với những người phụ nữ đó từ hắn sao?

“Anh đã chuẩn bị cho cô ấy một sự bất ngờ vào đêm nay...?” Hạng Uyển hỏi dò, ăn hết thịt dê hắn gắp cho mình.

“Nếu cô muốn đi cùng, chuyện này cũng không phải là không thể.” Hạng Thịnh Duật nói một cách đầy ẩn ý.

Hạng Uyển khó hiểu nhìn hắn: “Anh không sợ cô ấy biết quan hệ của chúng ta ư?”

“Chúng ta có quan hệ gì? Anh em họ? Tình nhân? Kẻ thù? Hay chỉ đơn thuần là quan hệ trên giường?” Hạng Thịnh Duật hỏi ngược lại.

Hạng Uyển không muốn trả lời vấn đề này của hắn, thả một ít nấm hương vào nồi, nói: “Là tôi lo lắng không đâu. Anh còn không sợ thì tôi lo cái gì?”

“Cho nên tôi còn đang do dự có nên đưa cô đi cùng không. Tôi

ranh mãnh như một con hồ ly. Mấu chốt là không muốn sống, còn rất điên cuồng. Hở ra là lại có chuyện để tôi phải giải quyết...” Hạng Thịnh Duật do dự như có điều gì phải suy nghĩ.

Hạng Uyển cười nhạo một tiếng: “Anh sợ sao?”

Trong mắt Hạng Thịnh Duật loé lên một tia sáng: “Với những lời này của cô, tôi sẽ đưa cô đi. Sáu giờ tối tôi sẽ đến nhà họ Hạng để đón cô.”

“Buổi chiều tôi sẽ đi mua xe. Anh nói cho tôi địa chỉ tôi tự mình qua đó cũng được.” Hạng Uyển từ chối nói.

Hắn lái xe đến nhà họ Hạng đón cô, một ngày nào đó sẽ bị người ta phát hiện ra quan hệ của bọn họ. Đến lúc đó, không được mợ Lan Ninh biết rõ, chỉ e là mình cũng bị mấy nhóm người giết chết.

“Một lát, người của tôi sẽ đi cùng cô mua một chiếc xe, tiền thì cứ thanh toán trên người tôi. Dù sao bây giờ cũng đã là người phụ nữ của tôi, lại dùng tiền của Hình Thiên đưa thì không phù hợp.” Hạng Thịnh Duật sâu kín nói.

Cô không muốn dùng tiền của hắn chút nào: “Hình Thiên cho tôi thì chính là của tôi. Vẫn là dùng tiền của chính mình sẽ an tâm hơn.”

“Không cần sao? Đêm đó cũng không cần luôn đi.” Hạng Thịnh Duật nhếch khoé miệng lên và khoá cô lại bởi một loại hiểu rõ.

Cô muốn đi, gặp người phụ nữ khác của hắn. Cũng vì cô đã thu được nhiều lợi thế, sửa lại lời nói: “Vậy tôi phải mua một cái đắt tiền.”

“Bao nhiêu cũng là phần cô nên được.” Hạng Thịnh Duật nói một cách sâu xa, trong mắt loé lên những tia sáng.

Nếu không phải cô có quan hệ đối địch với hắn, Hạng Thịnh Duật có khuôn mặt thu hút phụ nữ. Đặc hiệt là trên người hắn mang theo khí chất nửa chính nửa tà, trong chính lại mang theo tà mà trong tà lại có một loại chính không thể diễn tả bằng lời. Thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa. Giữa khoảng thời gian ngắn ngủi, giống như hắn nắm giữ toàn bộ.

Cô rất sợ, sợ bản thân bị hắn nhìn thấu, hiểu thấu như vậy cô sẽ không có phần thắng, không nói gì thêm mà cúi đầu dùng bữa.

Hạng Thịnh Duật lại gắp cho cô chút thịt: “Ăn nhiều một chút, dưỡng béo Hình Thiên mới yên tâm. Nếu không thì video nói chuyện phiếm với cô trong hai ba ngày đầu, còn tưởng rằng tôi ngược đãi cô đấy.”

Hạng Uyển khiếp sợ nhìn hắn: “Anh cài đặt camera theo dõi không phòng?”

Truyện convert hay : Siêu Cấp Võ Thần