Cưng Vợ Đến Tận Cùng

Chương 1360: Giống Như Thiên Sứ.




CHƯƠNG 1360: GIỐNG NHƯ THIÊN SỨ.

Câu nói này của Hạng Thịnh Duật khiến Mục Uyển rất khó chịu, hơn nữa cũng không thể giải thích được.

“Có một số chuyện, nếu như anh đã có nhận định, em có nói nhiều hơn nữa anh cũng sẽ không tin, thích hay không thích anh, trong lòng anh không rõ sao? Chỉ vì em không gọi điện thoại lại, thì chính là không thích anh? Vậy thì xin lỗi, em không thể trở thành dáng vẻ như anh muốn.” Mục Uyển nói thật.

“Nên em không gọi điện thoại lại cho anh, em cũng không cảm thấy là vấn đề của em sao?”

“Em cảm thấy là…..” Bốn từ “vấn đề của em” Mục Uyển vẫn chưa nói ra, Hạng Thịnh Duật đã cup máy.

Trong lòng Mục Uyển cũng ứ đọng.

Cô cảm thấy cô không gọi điện thoại lại cho anh là vấn đề của cô, là cô quên.

Nhưng chỉ một chuyện nhỏ như vậy anh cũng tức giận như thế, cô có chút không hiểu.

Hít một hơi thật sâu, trong lòng vẫn còn khó chịu, lại hít một hơi thật sâu, trong lóng vẫn khó chịu.

Cô không muốn loại cảm xúc này ảnh hưởng đến tâm trạng của mình quá lâu, vì vậy cô tập trung ánh mắt vào máy tính, nhưng suy nghĩ của cô vẫn không thể tập trung được, ngay cả khi xem những từ đó, những từ kia cũng không thể đi vào đầu.

Cô đặt con chuột sang một bên, đứng dậy, đứng bên cửa sổ nhìn khung cảnh yên tĩnh bên ngoài, nhưng trong lòng lại không yên tĩnh.

Lúc này Hạng Thịnh Duật tức giận như vậy, buổi trưa có phải cùng nhau ăn cơm không.

Anh tức giận như vậy, có còn muốn kết hôn không.

Những lời ngon ngọt trước đây, anh yêu em lúc dịu dàng, lúc này, giống như thoảng qua như mây khói.

Tình yêu của đàn ông là vào những dịp đặc biệt và trong hoàn cảnh cụ thể.

Lúc trên giường, yêu thương bạn, hận không thể cọ đến xương máu.

Lúc cãi nhau, bạn hỏi anh ta có yêu không? Hahaha.

Càng nghĩ như vậy, trong lòng Mục Uyển càng không dễ chịu, cô càng bị cuốn vào những cảm xúc tiêu cực, sau này cô không muốn giống phu nhân Lan Ninh.

Cô gọi một cuộc điện thoại.

“Phu nhân.” Barney nhiệt tình chào hỏi.

Không biết tạo sao, Mục Uyên cảm thấy giọng nói của Barney có một loại ma lực, chính là có thể khiến tâm trạng của cô trở nên bình tĩnh hơn, và ổn định hơn.

“Barney, cậu đang làm gì vậy?” Mục Uyển chào hỏi.

“Đang xem các bản vẽ thiết kế, gần đây tôi muốn học kiến ​​trúc và cơ khí, và tôi thấy những điều này có chút thú vị." Barney thẳng thắn nói.

Mục Uyển thật sự cảm thấy Barney là một đứa trẻ không tồi, luôn dùng thời gian để học tập, sẽ không lãng phí sinh mệnh: “Cần tôi tìm người dạy cậu không?”

“Hiện tại không cần, chỉ cần muốn học, những tài liệu trên mạng rất nhiều, có thể đi sâu vào mời cần giáo viên dạy, bây giờ tôi vẫn chưa đạt đến trình độ này, đợi đến lúc tôi có thể học được những kiến thức chuyên sâu, lại làm phiền phu nhân.” Barney khách khí nói.

Mục Uyên cảm thấy, có thể đợi đến lúc Barney cần học kiến thức chuyên sâu, dựa vào IQ và năng lực học tập của cậy ấy, sẽ không có nhiều người dạy được cậu ấy.

“Vậy được rồi, có chuyện này tôi muốn hỏi ý kiến cậu.” Mục Uyển lên tiếng hỏi.

“Được, được, được, cô nói đi.” Barney dùng giọng nói và từ ngữ của cậu ta biểu đạt sự hoan nghênh và vui vẻ với vấn đề của cô.

“Tôi vừa cãi nhau với Hạng Thịnh Duật, nguyên nhân là vì anh ấy kêu tôi gọi điện thoại cho anh ấy, tôi đã đồng ý, nhưng sau đó, tôi muốn làm những chuyện khác, hơn nữa, buổi trưa chúng tôi có hẹn ăn cơm, tôi liền không gọi điện thoại lại cho anh ấy, anh ấy rất tức giận, nói tôi không thích anh ấy, v.v…, cup điện thoại, sau đó, tâm trạng của tôi rất không tốt, cậu cảm thấy tôi nên làm thế nào mới tốt, tôi cảm thấy, sự tức giận lần này của anh ấy rất kỳ lạ, trước đâu lúc tôi trực tiếp từ chối, anh ấy cũng không gây sự vô lí như này.” Mục Uyển nói.

“Trước đây anh ấy không tức giận là vì sự từ chối của cô nằm trong dự đoán của anh ấy, chính là nói cô từ chối, anh ấy chấp nhận, đương nhiên sẽ không tức giận, anh ấy vì một cuộc điện thoại của cô mà tức giận là vì anh ấy đã dồn mong muốn và trí tưởng tượng, sự mong đợi và rất nhiều sự yêu thích lên cuộc điện thoại này, tôi lấy một ví dụ, cô muốn đón sinh nhật, cô vốn không lên kế hoạch là có ai sẽ đón sinh nhật với mình, nên ngay cả khi không có ai đón sinh nhật với cô, trong lòng cô thất vọng, cô đơn, những sẽ không đau lòng, đúng chứ?” Barney hỏi.

Mục Uyển im lặng, trước đây đúng là cô không đón sinh nhật, vì cô biết không có ai đón sinh nhật với cô, đúng là không khó chịu như vậy, nhưng cũng có mong đợi, Hình Thiên sẽ nhớ.

Chỉ là lần đó, Hình Thiên ở nước ngoài, quá bận, hơn mười một giờ mới gọi điện thoại cho cô, nói một câu sinh nhật vui vẻ.

Barney thấy Mục Uyển im lặng liền nói tiếp: “Nhưng, nếu như có người hỏi cô, ngày sinh nhật của cô vào ngày nào tháng nào, tôi muốn đón sinh nhật với bạn, có một khoảng thời gian rất dài cô sẽ tưởng tượng và mong chờ sinh nhật lần này, nhưng lúc sinh nhật này không có, sẽ tức giận, khó chịu, thất vọng đều tăng thêm mấy phần, tất cả cảm xúc tích tụ lại, sẽ lộ ra trạng thái và hành vi.”

Mục Uyển hiểu rồi: “Là vì tôi đồng ý gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy mong đợi, vì tôi không gọi, nên sẽ tức giận.”

“Đó chỉ là sự lý giải bên ngoài, nếu như đi sâu hơn một chút, đó chính là, anh ấy đã đem sự mong đợi lần này đổi thành một tình cảm, nên sẽ càng thêm tức giận, tức giận hơn cái trước mấy phần, vì dụ, nếu như người hứa qua sinh nhật với cô đối với cô bình thường, không qua sinh nhật với cô, nhưng nếu như người hứa sẽ đón sinh nhật với cô là người cô thích, lại không đón sinh nhật với cô, hai hình thái và cảm xúc này không giống nhau.” Barney giải thích.

“Ừ.” Mục Uyển trả lời.

“Nên, anh Hạng càng tức giận, càng chứng minh, cô rất quan trọng đối với anh ấy, cô hiểu đạo lý rồi, tâm trạng vẫn không tốt?” Barney ôn hòa hỏi.

Mục Uyển cảm thấy Barney thật tuyệt vời, chỉ mấy câu nói của anh đã khiến cô hiểu ra, không hề tức giận, cũng không có cảm xúc tiêu cực nữa, tương đối mà nói, đã bình tĩnh hơn rất nhiều, ổn đinh hơn rất nhiều.

“Vậy bây giờ tôi nên làm như thế nào?” Mục Uyển lại hỏi.

Barney khẽ cười thành tiếng: “Thỏa mãn yêu cầu trong lòng của anh ấy là được rồi, ví dụ, bây giờ cô gọi điện thoại cho anh ấy, nói mấy câu dễ nghe, để anh ấy cảm nhận được là cô thích anh ấy, cảm xúc của anh ấy có thể lập tức được xoa dịu, nếu không, loại cảm xúc tiêu cực này sẽ khiến trong lòng anh ấy càng khó chịu hơn, trên phương diện y học nói, tức giận, bất bình, khó chịu, phẫn nộ, thất vọng, uất ức, những cả xúc này đều sẽ tạo ra các độc tố gây hại cho các cơ quan nội tạng trong cơ thể.”

“Được, cảm ơn cậu Barney.” Mục Uyển thật lòng thật dạ nói.

“Cảm ơn cái gì, những chuyện này là chuyện tôi nên làm, mọi người giúp đỡ tôi rất nhiều, sau này tôi vẫn phải dựa vào mọi người, cảm thấy bản thân thật tuyệt vời, những chuyện lương thiện đời này tôi làm quá nhiều rồi, nên ông trời phái cho tôi một thiên sứ, để tôi đạt được quý nhân như mọi người.” Barney cười nói.

Mục Uyển cũng nở nụ cười, Barney thật sự rất biết nói chuyện, điều quan trọng là lời nói của cậu ấy thật sự khiến trong lòng người khác thoải mái, kết hợp với giọng nói của cậu ấy, dáng vẻ của cậu ấy, nụ cười của cậu ấy.

Người này, thật sự là một thiên sứ.

Truyện convert hay : Võ Đạo Bá Chủ