Cùng Trời Với Thú

Chương 239: Yêu hỏa và dị hỏa




Xuyên thấu qua chỗ hổng kia, đám người Sở Chước có thể nhìn thấy cuối thông đạo là một cái không gian to như vậy.

Hai bên vách núi thông đạo che kín rêu xanh trơn ướt, từng dấu vết thấm ướt từ chỗ bầu trời cực cao quanh co xuống, như là nước bọt yêu trùng nào đó. Cuối cùng thông đạo, là rừng cây sinh trưởng tươi tốt, lùm cây thấp bé theo cửa thông đạo lan tràn vào bên trong, đi vào nữa sẽ bị rừng cây cao to nồng đậm che lại, nhìn không tới tình huống trong chỗ sâu.

Gió lất phất theo chỗ hổng, mang theo mùi hoa cỏ cây thanh nhã nhè nhẹ, chứng minh thảm thực vật không gian dưới đất muốn nhiều hơn trong tưởng tượng.

Mà cửa vào động phủ, ngay tại trong phiến rừng rậm không gian dưới đất này.

Lúc này chỗ cửa thông đạo, mơ hồ có thể nhìn thấy một đám người tu luyện đang chiến đấu cùng yêu trùng, Yêu Mi liền ở trong đó.

Ở khi Sở Chước bọn họ đến, lại có mấy người tu luyện chạy tới, nhìn đến yêu trùng ghê tởm chặn ở cửa động, nhịn không được mắng một câu.

"Sao mà khắp nơi đều là thứ đồ chơi này? Có phải yêu trùng nhiều lắm hay không?" Một nữ tu dáng người cao gầy chán ghét nhăn lại mi thon dài xinh đẹp.

Đồng bạn bên cạnh nữ tu nhắc nhở nói: "Đại sư tỷ, nơi này là Bạch Thạch sào, sào huyệt yêu trùng đi, trừ bỏ yêu trùng thì còn có thể có cái gì."

Mấy người cẩn thận tránh đi dịch trùng trên đất, dịch trùng đám yêu trùng nhiều lắm, rơi trên mặt đất, rất nhanh liền biến thành chỗ lõm đầy nước dạng chất nhầy khắp nơi, mùi tanh tưởi dày đặc, gần như che giấu mùi hoa cỏ cây trong gió.

Mấy người đó nhìn nhìn yêu trùng chặn ở cửa động, lại nhìn về phía đoàn người Sở Chước, trong đó nữ tu cười thản nhiên nói: "Không biết trong mấy vị đạo hữu, có đạo hữu có thuộc tính hỏa không?"

Hỏa Lân cầm trong tay hai khối hỏa tinh thạch, mỉm cười nói: "Chính là ta."

Nữ tu cao gầy đó nhìn thấy Hỏa Lân, mắt sáng rực rỡ như sao, trong ánh mắt mang theo thưởng thức đối với "Khác phái", đợi nhìn đến hai khối hỏa tinh thạch nó cầm trong tay, ánh mắt càng sáng, vui cười nói: "Tại hạ Tinh Sa, cũng là người tu luyện thuộc tính hỏa, không bằng cùng nhau liên thủ với đạo hữu thiêu chết yêu trùng ghê tởm như thế nào?"

Hỏa Lân cười tủm tỉm nói: "Chính hợp ta ý, tại hạ Hỏa Lân."

"Hỏa Lân đạo hữu." Tinh Sa cười tủm tỉm lên tiếng chào hỏi, sau đó giống như đuổi ruồi bọ vội vàng đuổi mấy nam nhân bên người: "Các ngươi lăn đến bên cạnh, đừng vướng bận, đợi lát nữa đốt tới các ngươi, ta cũng không phụ trách."

Mấy nam nhân đó liếc mắt nhìn nhau một cái, vội vàng lui ra sau, vừa lui vừa hô: "Đại sư tỷ, tỷ kiềm chế chút, đừng phóng hỏa thiêu rụi động phủ."

Tinh Sa vung tay áo, một lăng sa màu đỏ đá qua bọn họ, hừ nói: "Không tin ta như vậy? Lăn xa một chút."

Mấy nam nhân cút nhanh.

Tinh Sa mỉm cười với Hỏa Lân, tươi cười có chút kiêu ngạo, nói: "Hỏa Lân đạo hữu, bắt đầu thôi."

Đoàn người Sở Chước cũng lui về phía sau theo, muốn nhìn một chút Tinh Sa này có bản lĩnh gì, có thể để cho nàng ta kiêu ngạo như thế.

Tiếp theo, chỉ thấy Tinh Sa nâng lên tay, ngón tay bắn ra, đầu ngón tay xuất hiện một tia hỏa diễm thiên về màu trắng, hỏa diễm đó phát ra uy lực, làm cho người ta nháy mắt liền hiểu rõ, đây là dị hỏa.

Dị hỏa cực kì bá đạo, rất ít người có thể thu phục dị hỏa nhét vào trong thân thể uẩn dưỡng, bình thường người tu luyện có thể có được dị hỏa nhận chủ, sức chiến đấu xa cất cao hơn một cấp bậc với người tu luyện cùng giai.

Nhìn đến dị hỏa này, mọi người liền hiểu rõ vì sao Tinh Sa tự tin như thế.

Hỏa Lân cảm thấy hứng thú nhìn thoáng qua dị hỏa đầu ngón tay Tinh Sa, sau đó ngón tay gảy nhẹ, một hỏa xà quấn quanh ở giữa ngón tay nàng, hai hỏa tinh thạch xuyên đến xuyên đi ở trong tay nàng, rất khoái hoạt.

Hai nữ liếc nhau, đồng thời ra tay.

Chỉ thấy dị hỏa trong tay Tinh Sa cùng hỏa xà trong tay Hỏa Lân đồng thời bay tới yêu trùng chặn ở cửa động, ở khi hai chủng hỏa đồng thời chạm đến yêu trùng, Hỏa Lân bắn ra hai viên hỏa tinh thạch qua.

Bản thân những yêu này trùng không có linh trí gì, làm việc bằng bản năng, phát hiện có cái gì tới, bản năng hé miệng muốn cắn nuốt. Đúng lúc một con yêu trùng nuốt vào dị hỏa của Tinh Sa, xuyên thấu qua thân thể trong suốt của nó, có thể nhìn thấy tia dị hỏa hoàn toàn không bị ảnh hưởng, trượt và trong thân hình yêu trùng.

Tiếp theo, phần nước trong thân thể yêu trùng tựa như bị chưng khô, thân hình cực đại dần dần xẹp xuống.

Tinh Sa lại bắn ra vài yêu hỏa, đều tiến vào trong thân thể yêu trùng, chưng khô phần nước trong thân thể yêu trùng.

Mà hỏa xà của Hỏa Lân, cuộn quanh hai viên hỏa tinh thạch, nơi đi qua, nhiệt độ không khí lên cao, trong không khí nồng đậm hỏa linh lực tự do, nước phần nhanh chóng bốc hơi lên. Hỏa xà được hỏa tinh thạch thêm vào, uy lực vô cùng, bản năng yêu trùng cảm giác được nguy hiểm, xôn xao đến, đáng tiếc chúng nó bởi vì thân thể cực đại, lại dính liền cùng một chỗ chặn cửa động, căn bản không thể trốn.

Rất nhanh thì phần nước trong thân thể yêu trùng cũng bị nhanh chóng chưng khô, chỉ để lại một tầng chất da thật dày giao té ầm ầm trên mặt đất.

Hỏa xà nhào đi qua, nháy mắt đã đốt da yêu trùng thành tro, trong không khí tràn ngập một loại mùi vị chất nhựa thiêu đốt.

Thông đạo vốn ẩm ướt, bởi vì dị hỏa cùng yêu hỏa, rất nhanh liền trở nên khô ráp, yêu trùng ẩn núp từ một nơi bí mật chung quanh gần đó cảm giác được uy lực hai chủng hỏa, bắt đầu xao động, đặc biệt là cuối lối đi người tu luyện đang chiến đấu cùng yêu, công kích càng thêm sắc bén.

Mắt thấy yêu trùng chặn ở cửa thông đạo đều bị giải quyết, Tinh Sa vừa lòng vỗ vỗ tay, vẫy vẫy với các sư đệ của nàng ta, dẫn đi vào trước.

Một đám người tiến vào thông đạo, đi đến không gian trong thông đạo.

"Yêu Mi." Nhâm Diêu dùng linh nỏ giải quyết một con yêu trùng, kêu một tiếng với Yêu Mi đang chiến đấu cùng một con bọ cánh cứng thật lớn đen giống xe tăng. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

Yêu Mi vẫy tay, tơ lụa tuyết trắng vung đến bên cạnh con bọ cánh cứng đen, nhìn thấy đám người Nhâm Diêu, cũng có chút ngoài ý muốn: "Các ngươi cũng đến đây?" Đột nhiên, nàng ánh mắt hơi ngưng, rõ ràng cũng nhìn thấy đoàn người Sở Chước đi vào từ phía sau.

Những người khác cũng nhìn thấy đoàn người này tiến vào, nhưng cũng không quá mức phòng bị.

Lúc trước tình huống chỗ cửa động bọn họ cũng phát hiện, chẳng qua lúc này giải quyết yêu trùng mới là tất yếu, đối với những người này xuất hiện, cũng không quá mức để ý. Tuy nói khả năng đều là tìm kiếm động phủ cùng bọn họ tranh đoạt tài nguyên, nhưng mà bây giờ còn chưa đi đến động phủ, cùng nhau đối phó yêu trung mới là việc chính yếu đầu tiên.

Những người này tu vi đều ở phía trên Nhân Vương cảnh, Nhân Hoàng cảnh ước chừng có mười người, từ đó có thể thấy được, lực hấp dẫn của động phủ Thánh Đế cảnh Đại Năng đối với người tu luyện.

Có nhóm người này gia nhập, rất nhanh đã giải quyết yêu trùng gần đó.

Tuy rằng giải quyết yêu trùng, nhưng mà mọi người đều không thả lỏng cảnh giác, bởi vì phụ cận còn có yêu trùng ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó, không biết khi nào thì sẽ ngang nhiên nhào lại đây công kích.

Lúc này đại khái là kiêng kị thực lực nhóm người này, không dám lại mạo muội đi qua.

Sau khi chiến đấu kết thúc, một đám người không thiếu được đánh giá đối phương, tính ra một chút sức chiến đấu của đối phương.

Ánh mắt Yêu Mi rơi xuống trên người con yêu thú trong lòng Sở Chước, trái tim lại khống chế không được mà rung rung. Nếu không biết tình huống quỷ dị con yêu thú này thì còn may, đã biết rồi, thì không có biện pháp giống như yêu tu khác mà xem nhẹ nó đáng sợ, mỗi lần liếc mắt nhìn một cái, đều nhịn không được gan run lên.

Yêu thú trời sinh tồn tại uy áp cấp bậc, chỉ là áp chế trên huyết mạch chính là một bậc không thể vượt qua, tình huống so với nhân tu thì càng nghiêm trọng.

Nhưng mà Yêu Mi khống chế cảm xúc trên mặt tốt lắm, quyến rũ cười nói: "Sở cô nương, Bích tiền bối, mọi người cũng đến đây."

Sở Chước vẻ mặt hòa khí nói: "Đúng vậy, không nghĩ tới Yêu Mi cô nương đã ở. Đúng rồi, còn phải cảm ơn Yêu Mi cô nương hỗ trợ, cho ta có thể học tập luyện khí thuật cùng Nhâm cô nương."

Yêu Mi miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn bộ dạng đoàn người Sở Chước, biết bọn họ không muốn thể hiện nổi bật, liền không dám nói thêm cái gì. Vì thế nàng cũng sáng suốt không biểu hiện ra cái gì khác thường, ánh mắt nhịn không được rơi xuống nam tu đứng một mình một người cách đó không xa ở cạnh rừng cây.

Thân ảnh của hắn có chút cô độc, cùng chung quanh không hợp nhau, không biết là cự tuyệt gia nhập, hoặc là không chuyên chú tại phiến thiên địa này, khiến cho hắn không giống người thường như thế.

Ánh mắt Yêu Mi không khỏi lộ ra vài phần si mê yêu say đắm.

Sở Chước nhìn đến ánh mắt của nàng, nhìn lại theo, phát hiện bị Yêu Mi chú mục không phải là nam tu ngày đó có gặp mặt một lần ở Hỏa Hạc sơn đó sao, cũng là Vu Nhân Hoàng mà Yêu Mi vẫn luôn theo đuổi không buông.

Sở Chước thật ra lại biết chút chuyện về Vu Nhân Hoàng, kỳ thực hắn không gọi là Vu Nhân Hoàng, chỉ là không có ai biết hắn tên gọi là gì, lai lịch bí ẩn, chỉ biết họ Vu, vì thế mọi người đành phải lấy tu vi để xưng hô hắn.

Người này trước nay lủi thủi một mình, rất có điểm xuất quỷ nhập thần.

Nghe nói hắn là ở một trăm năm trước đột nhiên xuất hiện ở đại lục Xích Vân Tinh, tu vi lúc ấy mới Nhân Vương cảnh giai đoạn đầu, trải qua thời gian một trăm năm, nay hắn đã tu luyện tới Nhân Hoàng cảnh tầng năm. Có người hoài nghi hắn là người tu luyện ngoại lai, không cẩn thận lưu lạc đến đại lục Xích Vân Tinh, mấy năm nay luôn luôn đang tìm kiếm biện pháp rời khỏi đại lục Xích Vân Tinh, đáng tiếc vẫn luôn chưa thể tìm kiếm được.

Nhưng mà từ lúc Yêu Mi đuổi theo hắn, phàm là nơi Vu Nhân Hoàng xuất hiện, Yêu Mi đều sẽ ở đó, đánh vỡ hắn lủi thủi một mình.

Gần như toàn bộ đại lục Xích Vân Tinh đều biết, một yêu nữ Thấm Thủy Lâu theo đuổi Vu Nhân Hoàng rất mãnh liệt.

Lúc này, Tinh Sa nhẹ nhàng chào hỏi với Yêu Mi: "Yêu Mi, đã lâu không thấy, thì ra các ngươi đều quen biết?"

Ánh mắt Yêu Mi chuyển lòng vòng, cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên quen biết, Trú Nhan đan của ngươi là bọn họ cho."

Tinh Sa trừng mắt, quay đầu nhìn về phía đoàn người Sở Chước, sau đó nhiệt tình nói: "Ôi, có mắt không nhìn được cao nhân, các ngươi khỏe! Chúng ta là đệ tử Vân Tiên Hải, đây là mấy sư đệ không ra gì của ta."

Các sư đệ không ra gì cười khổ tiến lên tự giới thiệu.

Ánh mắt nàng ta rơi xuống trên người đoàn người Sở Chước, nhìn tu vi bọn họ ở trong mắt, tuy nói trong đội ngũ này thế nhưng có một Linh Quang cảnh, nhưng có thể đến được nơi đây cũng không thể khinh thường, hơn nữa gà còi Linh Quang cảnh này có lẽ chính là luyện đan sư, tu vi thấp chút cũng không sao.

Hỏa Lân cũng cười tủm tỉm chào hỏi cùng nàng ta, đảm đương trách nhiệm đàm phán, nhất nhất giới thiệu người trong đội ngũ một phen, như thế coi như là nhận thức.

Khi giới thiệu đến Nhâm Diêu cùng Nhạc Tu, Tinh Sa khoát tay áo, chỉ vào Nhạc Tu nói: "Không cần giới thiệu, gia hỏa thoạt nhìn rất đáng đánh đòn này nhất định là kẻ hảo sắc đó."

Nhạc Tu phẫn nộ nói: "Cái sắc lang gì? Đừng tùy tiện nói xấu ta."

Tinh Sa cười tủm tỉm nói: "Chẳng lẽ ngươi không phải Thần Phong Lang sao?"

"Là đúng thì sao?"

"Vậy thì đúng rồi, một con sắc lang." Tinh Sa tổng kết nói.

Nhạc Tu thiếu chút nữa bị nàng tức chết, hắn sắc lúc nào? Cuộc đời của hắn sắc duy nhất cũng chỉ có nàng dâu của hắn, hắn đối nàng dâu của mình đùa giỡn lưu manh gì đó thì ảnh hưởng cái rắm gì người ngoài hả?

Hắn cũng không phải yêu thú không JJ, có thể yêu đương dâu thuần khiết đối với nàng.

Nhâm Diêu giơ ta vỗ vỗ ở hắn đầu, vì thế Thần Phong Lang phẫn nộ lập tức biến thành một con chó săn nhu thuận.

Giới thiệu lẫn nhau xong, coi như là nhận thức, tuy rằng chung quanh còn có một đám yêu trùng giương giương mắt hổ, nhưng không khí vẫn rất hài hòa.

Tiếp theo, mọi người đánh giá phiến không gian dưới đất, phát hiện nó tuy rằng cực lớn, nhưng vẫn có thể nhìn đến cuối cùng, đây nghiễm nhiên chính là một mảnh rừng rậm dưới đất, còn động phủ, mọi người nhìn thấy, không thấy được cái gì khác thường.

Người đến nơi đây, đều cũng có tin tức trong, có thể đi đến ở trước tiên, lúc này đây người chung quanh cũng không nhiều, cũng chỉ mấy chục nhân vật như vậy.

Đánh giá một lần, Tinh Sa hỏi: "Yêu Mi, Vu Nhân Hoàng, hai người đến đây bao lâu? Tìm được động phủ không?"

Cách đó không xa Vu Nhân Hoàng ngay cả ánh mắt cũng chưa liếc qua, nhìn phiến rừng rậm dưới đất.

Yêu Mi buông tay nói: "Chúng ta cũng là vừa tới không lâu, liền gặp được một đám yêu trùng ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó đánh lén." Nói tới đây, trên mặt nàng lộ ra thần sắc chán ghét: "Còn có, ta phát hiện đám yêu trùng đó dường như rất sinh động, gặp người liền công kích, cũng không biết phát sinh chuyện gì."

"Cái này ta biết." Nhâm Diêu nhu thuận nhấc tay, thấy hai người nhìn qua, nói đơn giản nhưng đầy đủ: "Là ma nhân âm mưu."

Lời này mang đến tính chấn động quá lớn, trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhìn về phía Nhâm Diêu.

"Vị cô nương này, không bằng không chứng, cũng không nên nói lung tung." Một nam tu trung niên nói, hơi híp mắt đánh giá Nhâm Diêu.

Nhạc Tu lập tức trừng qua, cười khẩy nói: "Chúng ta cũng chưa nói cái gì đâu, ngươi đã nói chúng ta nói lung tung?"

Ánh mắt người tu luyện trung niên đó vừa vặn chuyển tới trên mặt hắn, cảm thấy hắn có chút quen mặt, rất nhanh liền phản ứng kịp: "Ngươi là Nhạc Tu?"

Nhạc Tu cũng đánh giá hắn, giật mình nói: "Nga, thì ra ngươi là Vương trưởng lão." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

Nghe Nhạc Tu nói vậy, mọi người liền biết Vương trưởng lão này là một vị trưởng lão Chân Hỏa cung.

Còn người Chân Hỏa cung cũng ở trong này, mọi người cũng không kỳ quái, chính là Vương trưởng lão này thế nhưng không nhận ra vị luyện khí sư Nhâm Diêu của Chân Hỏa cung, mới làm cho người ta có chút cổ quái.

Nhâm Diêu nhỏ giọng giải thích cùng Sở Chước: "Ta vẫn luôn ở trong phòng luyện khí luyện khí phường, rất ít gặp mặt cùng người trong cung, rất nhiều người đều không nhận ra."

Đây là bệnh chung nhóm trạch nam trạch nữ.

Lúc này, Vương trưởng lão không hờn giận nói: "Nhạc Tu, ngươi đã đến đây, còn không mau qua đây?" Sau đó chán ghét liếc mắt nhìn Nhâm Diêu một cái, trong mắt hiện lên sát khí.

Sát khí này chợt lóe rồi biến mất, tuy rằng rất nhanh, nhưng người ở đây vẫn ldễ dàng bắt giữ được.

Nhạc Tu phát hiện Vương trưởng lão thế nhưng sinh ra sát khí với Nhâm Diêu, cả người đều phẫn nộ rồi.

Hắn cười nhạo nói: "Đi làm gì? Giúp các ngươi tìm động phủ tìm tài nguyên sao? Diêu Diêu nhà ta đều nói đây là âm mưu của ma nhân, còn đi vào làm gì?" Sau đó oán giận một câu: "Nếu không phải Diêu Diêu ở Chân Hỏa cung, ta mới lười vào Chân Hỏa cung đâu, đều là một đám ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo."

Vương trưởng lão làm trưởng lão Chân Hỏa cung, khi nào bị người không khách khí sẵng giọng như thế? Hắn tức đến muốn động thủ ngay.

Một gã đệ tử Chân Hỏa cung vội đè Vương trưởng lão lại, miệng mấp máy, cùng truyền âm Vương trưởng lão, trấn an ông ta xuống.

Lúc này, Yêu Mi và Tinh Sa đều thăm dò Nhâm Diêu, âm mưu ma nhân lại là thế nào.

Nhâm Diêu rất nỗ lực kể rõ một lần chuyện lúc trước gặp phải, cùng với phân tích của Sở Chước cùng bọn họ, nói được có lý có chứng, làm cho một đám người gần như cũng tin tưởng đây là ma nhân âm mưu. Đương nhiên, bọn họ cũng không ngốc, có thể nghe được ra đây chính là một loại phỏng đoán, có phải ma nhân âm mưu hay không, căn bản lấy không ra chứng cớ.

Tuy là như thế, cũng có thể để cho bọn họ cảnh giác vài phần.

Ở khi Nhâm Diêu nói chuyện, Sở Chước âm thầm đánh giá người Chân Hỏa cung, ánh mắt xẹt qua người Chân Hỏa cung, rất nhanh liền tập trung mục tiêu.

Đúng lúc này, lại có một đám người tu luyện đi đến.

Những người tu luyện nhìn thấy đám người đầu tiên tiến vào thông đạo, ánh mắt hơi sáng, biết rõ nơi này chính là cửa vào động phủ, chỉ là vừa muốn đi qua, đã bị yêu trùng trốn từ một nơi bí mật gần đó công kích.

Không biết khi nào, lại một đám yêu trùng tụ tập ở cửa thông đạo, ngăn chặn, không cho người bên ngoài tiến vào, cũng không để cho người ở bên trong đi ra ngoài.

Yêu Mi nhìn thấy một màn này, nói: "Hai ngày nay, yêu trùng trong Bạch Thạch sào quả thật có vẻ sinh động, chẳng lẽ thực sự một con vương trùng lợi hại?"

"Nhất định là vậy." Nhâm Diêu khẳng định nói: "Ta tin tưởng Sở cô nương."

Yêu Mi nghe xong, liền không hé răng, trong lòng đã tin tưởng vài phần.

Ngược lại Tinh Sa thì có hứng thú nhìn về phía đoàn người Sở Chước, ánh mắt hơi tránh, không biết suy nghĩ cái gì.