Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ

Chương 666




Chương 632-1

Liễu Minh Hoa vẫn cứ như vậy đứng yên tại chỗ cũ, cô ta không có ý định rời đi ngay lập tức.

Cô cứ nhìn chằm chằm vào Asius, trong đầu đã xoay chuyển thật nhanh, thậm chí cô ta cũng bắt đầu suy nghĩ tới, liệu người du học sinh này không phải vừa gặp đã yêu mình rồi chứ?

Nếu không thì, anh ta cần gì nhất định phải đi cùng cô đi đến dưới lầu ký túc xá của cô chứ?

Đây là muốn làm gì vậy? Có khi nào là muốn thổ lộ tình cảm với mình không?

Đây là muốn nói tới một nụ hôn cuồng nhiệt kiểu Pháp đầy lãng mạn sao?

Trong lúc Liễu Minh Hoa đang tràn ngập những ý nghĩ linh tỉnh trong đầu, Asius đang đứng đó đột nhiên lên tiếng: “Ban nấy cũng xem như tôi cứu cô một mạng, đúng không?”

Liễu Minh Hoa thoáng chốc liền ngây ngẩn cả người, cô nhìn nụ cười gian manh trên khuôn mặt của anh ta, mà chỉ có thể ngây ngốc gật đầu: “Ừm”

“Vậy thì theo lý mà nói, cô không phải nên báo đáp tôi sao?”

“Báo đáp? Có ý gì vậy?

€ó khi nào ý anh ta muốn nói là lấy thân báo đáp đấy chứ?

Asius nhìn thấy biểu cảm ngốc nghếch hiện lên trên khuôn mặt của Liễu Minh Hoa, trong đáy mắt bỗng xuất hiện nên vẻ mặt cực kỳ chán ghét.

Điều anh ta ghét nhất chính là phụ nữ dùng ánh mắt như vậy nhìn anh ta, làm anh ta rất buồn nôn.

“Đưa thứ đồ trong tay cô cho tị Liễu Minh Hoa trong phút chốc đã hồi phục tỉnh thần, cô ta thậm chí còn cho rằng bản thân có phải nghe lầm hay không: “Cái gì?

Anh nói cái gì cơ?”

Asius cười vô hại: “Nghe không rõ? Hay là nghe không hiểu, tôi muốn thứ đồ nằm trong tay cô?”

Liễu Minh Hoa theo bản năng đêm tập tài liệu giấu ra phía sau lưng: “Tôi không hiếu, Anh… Anh và Tô Kim Thư hai người rốt cuộc có quan hệ gì?”

Lúc này Liễu Minh Hoa thực sự tức giận đến phối cũng muốn nổ tung rồi, có khi nào anh chàng người tây này cũng bị hồ ly tinh Tô Kim Thư mê hoặc rồi sao?

Ban nấy anh ta đẩy Lâm Thúy Vân cũng không phải vì giúp đỡ cho cô, mà là vì muốn ở trước Tô Kim Thư nhận lấy sự tán thưởng?

Asius ở bên cạnh dường như có chút không kiên nhãn: “Dù sao lúc nấy nếu như tôi không giúp cô, thì đồ trong tay cô cũng bị người khác cướp đi rồi, hiện tại nhìn như thế này, dù bị ai cướp đi thì có gì khác nhau?”

Liễu Minh Hoa càng ngày càng trở nên khó coi, lần trước thứ mà Nhan Thế Khải cầm đi chẳng qua chỉ là bản sao chép, nhưng lần này văn kiện trong túi chính là những tài liệu cuối cùng.

Nếu như bị người khác lấy đi mất, thì trong tay cô sẽ không còn gì nữa.

“Cô gái ngoan ngoãn xinh đẹp, đừng chọc tôi tức giận, tôi có thể nhìn ra được, cô không hề thích Tô Kim Thư, cô muốn làm cho cô ta thân bại danh liệt. Thứ đồ này giao cho tôi thì mới có thể phát huy được tác dụng lớn nhất của nó, hiểu không?”

Nghe được những lời này của Asius, biểu cảm của Liễu Minh Hoa rõ ràng có chút cứng nhắc.

Mặc dù nói cô vẫn rất sợ người đàn ông trước mặt, bởi vì anh ta từ đầu đến cuối đều đem lại cho cô một cảm giác áp bức bí bách cực kì lớn.

Nhưng cô ta dù sao vẫn xác định, người đàn ông này hình như không có quan hệ gì với Tô Kim Thư.

Dựa theo những gì mà anh ta nói, anh ta cũng muốn khiến cho Tô Kim Thư thân bại danh liệt Người phụ nữ Liễu Minh Hoa này mặc dù bên ngoài xinh đẹp nhỏ nhắn, cực kỳ yếu đuối, nhưng gan cũng không hề nhỏ, nếu không cũng không lừa được Nhan Thế Khải.

Vào lúc này, cô bị Asius nhìn chằm chằm như vậy, đầu óc lại càng vận động một cách điên cuồng.

Người đàn ông lai tây với đôi mắt nâu và mái tóc vàng ở trước mặt, dường như đối với cô vốn dĩ chẳng có chút hứng thú gì.

Anh ta lúc nãy sở dĩ ra tay giúp đỡ cô, chẳng qua là vì người phụ nữ đê tiện Tô Kim Thư đắc tội anh ta.

Nếu hai người bọn họ không hề có bất kì khả năng phát triển, thì cô ta chỉ băng đem tất cả tinh thần đặt trên người Nhan Thế Khải.

Cuối cùng nếu như chuyện này để cho cô †a tự mình đi làm, bị Nhan Thế Khải phát hiện, thì hai người khó có thể làm hòa được mối quan hệ, sợ rằng sẽ càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Hiện tại có một người ngoài đột nhiên xuất hiện đúng lúc có thể giúp cô đạt được mục đích, lại có thể giúp cô bình yên vô sự, cô nên cảm thấy vui mới phải!

“Tôi… có thể đồng ý với anh”

Liễu Minh Hoa sợ hãi nói, cô ngẩng đầu lên nhìn anh.

Asius cười cực kì đắc ý, chuẩn bị đưa tay cầm lấy tập tài Nhưng vào lúc này, Liễu Minh Hoa lại đột nhiên cầm túi tài liệu đưa đi: “Tôi có thể đưa ra một điều kiện không?”

“Cô muốn nói điều kiện với tôi?”

Sắc mặt của Asius thoáng chốc liền trở nên âm u, anh không chút cũng không hoài nghi người phụ nữ lúc nấy nhìn anh với biểu cảm háo sắc, nhất định sẽ đưa ra những chuyện như cùng cô ta ăn cơm, cùng cô ta hẹn hò.

Nhưng ai biết được Liễu Minh Hoa lại chậm rãi hít thở thật sâu rồi nói: “Anh có thể đưa tôi một ít tiền không?”

“Cô muốn tôi đưa tiền?”

Nghe được những lời này của Liễu Minh Hoa, Asius hiển nhiên cảm thấy có chút ngoài dự tính.

Bởi vì cho dù là ở nước M hay là ở nước Thiên Hoàng, thì hầu như tất cả phụ nữ, chỉ muốn nhìn thấy anh ta, đều muốn dùng tất cả mọi cách để trèo lên giường của anh, hao tổn tâm trí muốn cùng anh hẹn hò, thậm chí là lên giường.

Nhưng người phụ nữ này mới ban nấy đối với anh lộ ra biểu cảm chán ghét, hiện tại lại trực tiếp mở miệng đòi tiền.

Minh Hoa gật đầu một cách cực kỳ nghiêm túc: “Tôi không phải muốn tống tiền anh, bởi vì tôi cũng đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua những tài liệu này, với lại điều kiện gia đình tôi không được tốt lắm”

Asius nhìn cô, đột nhiên lại cười lên một cách kỳ lạ: “Cô mặc dù là một người xấu, nhưng là người xấu sòng phẳng”

Nói xong những lời như vậy, anh ta trực tiếp từ trong ví lấy ra một thẻ tín dụng, đưa đến trước mặt cô: “Trong đây có bốn trăm năm mươi triệu, đối với những người có gia cảnh không được tốt như cô, đủ rồi chứ?”

Biểu cảm của Liễu Minh Hoa có chút khó coi, nhưng hiện tai cô quả thực rất cần tiền “Đủ rồi”

Sau khi nhận lấy tấm thẻ tín dụng, cô đem úi tài liệu trong tay đưa cho Asius Asius cứ như vậy đem túi tài liệu mở ra trước mặt cô.

Thực ra khi cô vừa mới bước vào cửa, cô rất hiếu kỳ bên trong túi tài liệu rốt cuộc là đang giấu thứ gì, mới khiến cho một cô gái như Lâm Thúy Vân không tiếc ra tay đánh người.

Thế nhưng sau khi cô đem toàn bộ thứ ở trong lấy ra ngoài, thì sắc mặt lại đột nhiên trở nên đông cứng lại.

Đôi mắt màu xanh lam đậm hơi nhíu lại, biểu cảm cực kì kinh ngạc nhìn về phía Liễu Minh Hoa.

Liễu Minh Hoa nói một cách thản nhiên: “Có phải anh cảm thấy bốn trăm năm mươi triệu của mình chỉ ra rất xứng đáng đúng không?”

Ánh mắt Asius kinh ngạc nhìn Liễu Minh Hoa, đột nhiên cảm thấy bản thân giống như đã xem thường người phụ nữ này.

Mặc dù nhìn cô ta bình thường vô hại, nhưng lại không hề đơn giản, điều quan trọng nhất là tâm địa của cô ta rất độc ác.

“Cô nói không sai, bốn trăm năm mươi triệu này thực sự đã chỉ ra rất xứng đáng, tạm biệt”

Ngón tay Asius nhẹ nhàng nâng lên, tiêu sái xoay người rời khỏi.

Liễu Minh Hoa nói không sai, bốn trăm năm mươi triệu này cực kì xứng đáng, đúng là miếng bánh từ trên trời rơi xuống?

Tô Kim Thư là học trò của hiệu trưởng Lý, nếu như cô ta bị tiết lộ là đang mang thai khi vẫn còn học ở Lan Ly, thì những người dưới quyền của hiệu trưởng Lý căn bản không cần tham gia cuộc thi, mà trực tiếp thua trận mất đi danh tiếng.

Bởi vì dù thành tích có tốt như thế nào đi nữa thì nhân phẩm không tốt cũng không thể chấp nhận được!

Cô đã vi phạm các quy tắc bất thành văn của Lan Ly và mang thai khi đang đi học.

Vì thế, Smith Phạm đã có thể danh chính ngôn thuận trở lại nước Thiên Hoàng và đạp lên Lý Lương Sang để thăng tiến.

Asius ném túi tài liệu vào ba lô phía sau, vỗ nhẹ vào nó.

Ban đầu, anh ta chỉ nghĩ Tô Kim Thư khá là thú vị, dù sao cô cũng là người phụ nữ đầu tiên mà anh ta nhìn thấy khi đặt chân lên nước Thiên Hoàng này.

Cô rất có cá tính, hơn nữa còn xinh đẹp, dáng vẻ không lây nhiễm bụi trần.

Nếu có thể bất ngờ có được một cuộc gặp gỡ lãng mạn với cô, sau đó đôi bên theo đuổi và tìm hiểu lẫn nhau, chuyện này cũng có thể chấp nhận được.

Thế nhưng cô lại trở thành đối thủ của chính mình, hơn nữa còn mang thai trong khi vẫn còn đang được Lan Ly bồi dưỡng.

Asius thở dài rất bất lực: “Lần này, người cầm chuôi dao đưa tới trong tay anh chính là em đấy. Thật đáng tiếc làm sao! Vốn chỉ muốn nếm thử xem hương vị của em có khác biệt gì so với những cô gái ngoại quốc, chẳng thể ngờ em lại là người không biết liêm sỉ như thế này!”