Cùng Tinh Đi Vào Giấc Mơ – Nịnh Phong Tử

Chương 1




Đây không phải là lần đầu Trang Du Mộng nằm mơ.

Cho tới nay, trong giấc mơ của cô ngoại trừ bãi cát vàng nhạt, bầu trời xanh thẳm, còn có san hô đầy màu sắc và đàn cá ở vùng biển cạn.

Nhưng lần này giấc mơ lại khác. Lúc đầu cô như bị một hố đen không đáy hút vào, khi cô nhắm mắt chuẩn bị chấp nhận thử thách tăm tối thì một tia sáng trắng lóe lên trước mặt, sau đó là âm thanh dòng nước liên tục “ xoát xoát” cọ rửa vành tai cùng gò má.

Khi cô lần nữa mở mắt ra tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên bãi cát mịn mềm mại và ấm áp. Lồng ngực giống như chứa một quả bóng nước và không khí, không hề xẹp đi mà còn không ngừng liên tục lớn lên.

Cô tháo kính lặn ra, nheo mắt lại, cảm nhận được ánh nắng mặt trời chiếu vào mắt, tỉnh táo trở lại, đồng tử bắt đầu có tiêu điểm.

Cô nhớ rằng mình dường như đang ngồi thuyền ra biển để lặn sâu, nhưng chưa được bao lâu thì chân cô bắt đầu bị chuột rút. Chỗ lặn vô tình lại cách con thuyền một đoạn xa, cô hoảng loạn nhưng cơ bản không thể kêu cứu. Là một thợ lặn mới vào nghề, Trang Du Mộng cảm thấy khoảnh khắc đó cô bị bao trùm trong làn sóng tuyӋt vọng vô tận, hô hấp khó khăn.

Nhưng bây giờ cô đang nằm trên bãi biển, dường như đã được cứu. “Cô tỉnh rồi à?”

Trong lúc hoảng hốt đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người nói chuyӋn, bên tai vẫn còn nước chảy ong ong lên. Cô khẽ kéo vành tai hướng xuống để thoát nước, làm xong một lúc sau, cô mới phát hiӋn có người ngồi cách mình khoảng một mét.

Cậu không nhìn cô, ánh mắt hướng về biển rộng mà đặt câu hỏi. Trang Du Mộng nhìn một bên sườn mặt của cậu, tay dài chân dài, làn da trắng sáng, trên cánh tay lộ ra một vết thương rất rõ ràng màu hồng nhạt. Giữa mái tóc nâu nhạt, vô số giọt nước li ti bị ánh nắng xuyên qua lấp lánh trong suốt.

Cậu hơi cúi đầu lắc lắc giọt nước trên lọn tóc, vài giọt nước bắn ra trên bãi cát bên cạnh, tung tóe vài đốm đen. Còn một số ít rơi thẳng xuống giữa hai chân.

Trang Du Mộng lúc này mới phát hiӋn ra rằng cậu đang khỏa thân, ngồi bên cạnh cô mà không hề có chút ngại ngùng.

“Cậu …là cậu đã cứu tôi?”

Cậu không trả lời mà chỉ lặng lẽ nhìn bờ biển trắng xóa phía xa. Trang Du Mộng lại cảm thấy cậu đang thừa nhận.

“Thật sự cảm ơn cậu… cái kia, cậu mặc quần áo trước đi, tôi mời cậu một bữa coi như cảm ơn?”

Cô thận trọng dò hỏi, như thể vấn đề mặc quần áo không nằm trong khả năng nhận thức của cậu, cô cần chủ động nói ra mới được.

Thiếu niên kia vẫn không trả lời, mà quay đầu nhìn cô. Cậu vẫn luôn không hiểu cách làm con người, tại sao lại phải mặc quần áo khi đi bơi dưới biển, cuối cùng cả người không phải vẫn bị ướt sao.

Là một con cá voi trắng, có thể cậu không hiểu rằng da người không giống da của mình, nhược điểm là cơ thể không thể chịu được áp suất ở dưới biển sâu.

Trang Du Mộng nhìn thấy con ngươi của cậu đen tuyền và sâu thẳm, giống như vực thẳm lúc trước muốn nuốt chửng cô.

Trông cậu tuổi cũng không lớn lắm, cứ như vừa mới trưởng thành vậy. Mặc dù thân cao người dài nhưng nét trẻ con trên khuôn mặt vẫn chưa hoàn toàn phai nhạt, lông mày rậm và vầng trán đầy đặn rất nổi bật, sống mũi cao thẳng, đôi môi mím chặt trông rất mỏng, có một vài giọt nước càng khiến cho nó trở nên hồng hào láng bóng.

Trong lòng thầm khen cậu phù hợp với gu thẩm mỹ của mình, Trang Du Mộng chưa kịp phản ứng thì đã thấy chàng trai đã đứng dậy, nâng chân đi về phía biển.

Có vẻ như cậu đã im lặng từ chối lời mời của cô.

Trang Du Mộng bĩu môi, bề ngoài đẹp trai cũng vô dụng, tính tình vừa xấu xa lại vừa lỗ mãng, là một thanh niên không có mị lực hấp dẫn gì cả, chỉ biết giả vờ trưởng thành trước mặt cô mà thôi.

Dù sao cô cũng đã cảm ơn, việc nên làm cũng đã làm, mặc kệ cậu có nhận lời hay không.

Cô loạng choạng đứng lên, nhìn quanh một vòng, phát hiện trên cơ thể không bị thương gì, phủi cát trên người xuống rồi chuẩn bị đi bộ trở về.

Vừa định quay người đi, cô thấy người thiếu niên đó đột nhiên quay mặt về phía mình, thân dưới cứ vậy trực tiếp lộ ra trước mặt cô.

Trang Du Mộng chưa bao giờ thấy một ‘cậu nhỏ’ nào lớn đến như vậy.

Trong nháy mắt vừa sốc vừa xấu hổ không nói nên lời, giây tiếp theo, cô nhìn thấy cậu thẳng lưng ngã xuống biển.

Kiến thức nóng: Cá voi đực có cơ quan sinh sản lớn nhất thế giới…