Cùng Sói Cận Kề - Ngôn

Chương 24




“Di Di…” Chiếu Dã thấp giọng gọi tên cô, trên dưới hầu kết giật giật.

Ngoài cửa sổ bóng đêm lạnh lẽo, trăng giấu trong mây, ánh sao ảm đạm.

Mặt Chiếu Dã ẩn trong bóng đêm, đôi mắt thâm thúy u dã, bóng tối mông lung càng thêm khó hiểu. Di Di không dám nhìn thẳng vào anh, trên người nổi lên một tầng da gà. Cánh tay bị anh bẻ ra, trước ngực trống không, không đỡ được một chưởng của anh.

Chiếu Dã bất ngờ với xúc cảm trong tay, so với anh trên người cô cái gì cũng mềm mại, hai luồng thịt đẫy đà nằm trong lòng bàn tay anh, chậm rãi nắm chặt, thịt từ khe hở ngón tay tràn ra.

Thật lớn, rất mềm…

Lòng bàn tay cọ qua đỉnh chóp, thân thê Di Di mềm thành một vũng nước:”Đừng có sờ…”

Tay Chiếu Dã tăng thêm lực, đem nơi mềm mại của cô xoa bóp thành nhiều hình dạng, một bàn tay không đủ, còn muốn mỗi bên một tay.

Hai viên đỏ hồng càng thêm cương cứng, anh cố ý dùng ngón tay chà sát, anh ách nói:

“Nhưng nó cứng quá”.

Cứng như hòn đá nhỏ.

Di Di xấu hổ che mặt, dường như chỉ cần không nhìn thấy, là có thể trả vờ không biết anh đang làm gì.

Nhưng cảm giác lại không lừa người.

Tay anh xoa nắn ở trên người, trong bóng đêm miêu tả hình dáng, khi nặng khi nhẹ, như là trân trọng, như là muốn phá hỏng.

Hô hấp gần trong gang tấc, ngực cô truyền đến một trận tê dại…

Giữa chân chảy ra một chất lỏng, ướt dính bên trong quần lót, sợ anh phát hiện, cô khó khăn khép lại hai chân. Ngực bên phải bị anh buông ra, vậy mà Di Di thấy có chút vắng vẻ, rất nhanh hừ một tiếng, là khi môi anh thay thế bàn tay.

Chiếu Dã nâng bầu vú nặng trĩu ăn vào trong miệng, lưu lại dấu răng nhợt nhạt.

Đầu anh chôn ở trước ngực cô, như đang gặm nhấm một khói bánh kem mềm xốp tinh tế, đầu lưỡi ngậm lấy hạt đậu đỏ, mút mát. Trên tay cũng không rảnh, vuốt ve khối thịt bên kia.

Cả người Di Di nóng lên, thân thể có cảm giác xa lạ, ngứa ngáy khác thường nhưng không biết lý do, chỉ biết dưới thân không ngừng chảy nước.

“Chiếu Dã, dừng lại,” Di Di thanh âm nhỏ vụn, “Em không thoải mái…”

Chiếu Dã ngẩng đầu, nhìn thấy sắc mặt mặt hồng hào của Di Di, trong lòng đã hiểu rõ. Anh hôn cô, thấp giọng nói: “Anh sẽ làm em thoải mái.”

Nói xong, tách ra hai chân cô ra, nhìn đáy quần lót có vệt nước sẫm màu, Chiếu Dã sờ soạng, thấy chất nhầy trong lòng bàn tay. Di Di không chịu được run rẩy, Chiếu Dã rút ra miếng vải nhỏ. Anh cẩn thận đánh giá, tìm được một điểm, dùng ngón tay ấn ấn:”Là chỗ này sao?”

Như học sinh chăm học hỏi…

Di Di nói không nên lời, lúc này thân thể  là câu trả lời.

Chiếu Dã suy tư nhìn chằm chằm vào sơn cốc sâu thẳm của cô, dứt khoát cúi người ngậm vào khối thịt kia, mút vào,  lưỡi quét từ dưới lên trên, đầu lưỡi gảy lên viên Tiểu đậu đậu. Giống như nơi nào đó mở ra chốt mở, nước suối trào dâng chảy ra, bị Chiếu Dã nuốt hết.

Theo khe hở anh tìm được suối nguồn, đôi môi hôn một chút, đầu lưỡi chậm rãi đưa vào huyệt nhỏ, ra ra vào vào, trên tay không quên ấn ấn âm đế.

Di Di cầm lòng không đậu kêu lên tiếng, hai đùi căng thẳng, hơi hơi cong lên, giống như biết nguy hiểm đang tồn tại, nhưng bất an không có chỗ phóng thích. Cuối cùng, theo nhịp điệu mút mát liếm láp càng lúc càng nhanh, cô như thấy một vệt cầu vồng, ở trên môi anh bắn ra một đóa bọt sóng.

“Aaaaa…” Di Di đã quên sự thẹn thùng, không màng gì cả thét chói tai, hạ thể co rút một trận. Run rẩy thở gấp, rung động, mãi vẫn chưa bình tĩnh lại.

“Chiếu Dã…” Ánh mắt có nước, chất giọng khàn khàn nức nở.

Chiếu Dã ngừng, “Khóc cái gì?”

“Ghét anh, lúc nào cũng bắt nạt em”. Di Di nũng nịu trách yêu.

“Bắt nạt…” Chiếu Dã ngẫm nghĩ hai từ này, cười nói: “Di Di, em cũng thích, anh có thể cảm nhận được”.

“Hơn nữa” Chiếu Dã kéo lên một sợi dịch nhầy, “Khăn trải giường đều bị em xối…”

“Anh có thể câm miệng không…”

Chiếu Dã không nói nữa, ba động tác cởi quần cộc của mình ra, cự vật đang cứng đánh vào đùi Di Di.

“..Anh muốn làm gì.”

Kích cỡ của nó làm cho người khác sợ hãi, Di Di sợ tới mức không dám liếc mắt:

“Không thể, cái này thật sự không thể”.

“Được, Di Di, em dùng tay giúp anh”.  Chiếu Dã hôm nay cũng không muốn làm gì cô, anh và Di Di giống nhau, không dám cúi đầu xuống nhìn, sợ nhìn vào nụ hoa của cô, thú tính quá độ nổi lên, cô sẽ không chịu nổi.

Phục vụ Di Di xong, lòng tham không đáy của anh chỉ nghĩ tới đòi lại một chút ngon ngọt.

“Anh đừng tới đây…” Di Di sợ hãi cự vật kia.

Chiếu Dã lại dỗ dành cô lừa lọc nói: “Nếu em sợ, không nhìn là được rồi…nó là vì em mà lớn lên, nhưng anh đảm bảo nó sẽ không xúc phạm tới em.”

Đàm phán xong, dẫn dắt tay cô, lời nói thì yếu thế, nhưng hành vi thì cường.

Di Di đỏ mặt, cổ tay nắm lấy vật dưới thân Chiếu Dã, được anh dẫn dắt loát động trên dưới. Vật thể trong tay dần dần trướng to, như côn sắt cứng rắn. Di Di trộm liếc, côn sắt trong bóng đêm được bàn tay trắng nõn của cô giao triền bên nhau, trên đỉnh chảy ra chất lỏng lấp lánh trong suốt dưới ánh trăng.

Cô giật mình mà  hé miệng, yên lặng dời tầm mắt.

Vẫn hơi sợ.

Chiếu Dã buông tay, Di Di làm động tác này một mình, anh nhìn mặt cô, tràn đầy nhu tình.

“…Di Di, nhanh một chút.” Anh chủ động đĩnh eo.

Ngực anh phập phồng theo tiết tấu, Di Di nhỏ giọng oán giận: “Tay mỏi…”

Cô cố tình dùng thủ đoạn, “A” một tiếng bị chiếu Dã lật người, hai đầu gối quỳ trên giường:”Chiếu Dã?”

Chiếu Dã đỡ dương v*t thô cứng xâm nhập giữa hai đùi, cầm mông cô, trầm giọng nói:”Kẹp chặt…”

“Ô….”

Mềm cứng cọ xát, anh cắn răng kiềm chế chính mình không tiến vào khe hở nóng cháy kia. Lùi ra rồi để vào bắp đùi, tưởng tượng từ phía sau tiến vào trong cô.

“…Ưm” Cảm thụ quá này mức rõ ràng, vài lần giao nhau. Di Di sụp eo, cửa động phun ra chất lỏng, rớt trên cự vật của anh.

Chiếu Dã vươn hai ngón tay chọc vào đường đi của cô, cùng với động tác dưới thân ra vào.

Nghe tiếng nước òm ọp òm ọp, Chiếu Dã lẩm bẩm tự nói: “Vẫn còn ướt như vậy.”

Di Di muốn bóp chết anh.

Động tác điên cuồng một lúc, hai người cùng nhau phun ra.

Di Di bị Chiếu Dã ôm vào trong lòng ngực,  rõ ràng cái gì cũng chưa làm, nhưng còn mệt hơn so với Chiếu Dã, ngược lại anh tinh lực vẫn thừa. Thân thể mềm mại của cô ghé trên người Chiếu Dã, âm thanh như tơ:”Lần sau anh có thể đừng nói gì được không…”

Lần sau?

Chiếu Dã bắt lấy từ ngữ mấu chốt, cô suy nghĩ lần sau làm với anh sao.

Anh cười nói: “Được.”

Di Di không nghe thấy, mí mắt rũ xuống cùng bóng đêm, cuối cùng cũng không lại được cơn buồn ngủ, nằm ở khuỷu tay Chiếu Dã nặng nề ngủ mất.

Chiếu Dã ôm Di Di  vào phòng tắm rửa sạch, không bật đèn, sờ thử nước nóng, tinh tế rửa dưới thân cô.

Tay sờ đến nơi hoa tâm mềm mại, anh lại có cảm giác.

Theo ham muốn mà nắm lấy, một tay Chiếu Dã  ôm Di Di, một tay chính mình tự giải.

Lúc trở về giường, đã là rạng sáng.