Về sau khi trở lại Phượng Hợp cung, Tô ngự thị đem một khối loa tử lớn cùng một cây viết kín đáo đưa cho Vân Vụ, nghe nàng lầm bầm vài câu, "Lấy tư sắc của ngươi, mặc dù không thể khiến tần phi hậu cung ghen tị, nhưng vạn nhất bị hoàng thượng nhìn vừa mắt cũng nguy"
Vân Vụ sảng khoái tiếp nhận vật này, lập tức hiểu rõ ý đồ của hoàng hậu, chỉ là, rõ ràng là lời nói khen mình xinh đẹp, nhưng vì sao lại nghe không được tự nhiên như vậy?
Ngày kế, chung quanh mũi của Vân Vụ lại hiện lên vài đốt tàn nhang, trong lòng khó tránh khỏi đắc ý, chậc chậc...đúng là mình lớn lên quá mức rêu rao mà, xinh đẹp như hoa, nhưng khi nhìn lại đám phi tần hậu cung thì cảm thán thật lâu, quả nhiên... cùng so sánh với những phi tử kia, chính nàng cũng còn thua kém nhiều chỗ.
Trên chính điện Phượng Hợp cung, một đám phi tần "an phận thủ thường" đang ngồi đó, Vân Vụ mị mắt vụng trộm nhìn nhìn, nội tâm cảm thán sâu sắc, đều không phải là đèn cạn dầu a!
"Hoàng hậu nương nương, hiện thời trật tự trong cung rối loạn, xem ra trách nhiệm quản sự của hoàng hậu là lực bất tòng tâm a!" Phi tần mở miệng trước tiên là Tưởng quý phi trong truyền thuyết, một đôi mắt xếch coi trời bằng vung, khẩu khí nói chuyện tràn đầy ngạo mạn cùng khinh thường
Trên triều có Tưởng thái sư quyền thế, hậu cung lại có Tưởng quý phi vênh váo hung hăng, mà ngay cả hoàng hậu cũng muốn kiêng kỵ ba phần. Con nối dòng của hoàng thượng không nhiều, Tưởng quý phi còn có một Thất hoàng tử ba tuổi, nhỏ hơn Lục hoàng tử mười lăm tuổi, hoàng thượng về già còn được con, có thể thấy Tưởng quý phi vinh sủng có thừa.
"Quý phi nói thế thì nên giải thích thế nào?" Hoàng hậu lạnh mắt liếc Tưởng quý phi, trước mắt nhiều phi tần như vậy mà không cho bà ta mặt mũi.
"Ha ha... Tuy nói Hoàng thượng đối với bản cung sủng ái nhiều năm, nhưng bản cung chưa bao giờ được sủng mà kiêu, mỗi ngày đều đúng hạn đến Phượng Hợp cung vấn an hoàng hậu. Chỉ là có một số phi tần vừa mới vào cung..." Tưởng quý phi cố ý che miệng cười không nói thêm lời nào, hướng tới Doãn mỹ nhân bên kia nháy mắt.
Doãn mỹ nhân thích thú nói tiếp, gắt giọng, "Hoàng hậu nương nương, tần thiếp vào cung ba năm, luôn tuân thủ cung quy, nhưng hiện thời cũng chỉ là mỹ nhân; mà nay Nguyệt tu dung vừa vào cung không lâu, mỗi ngày đều chậm tiến đến Phượng Hợp cung, thần thiếp cảm thấy không sao, nhưng là chỉ cảm thấy trái tim giá lạnh thay Hoàng hậu nương nương, Nguyệt tu dung này rõ ràng là không để ngài vào mắt"
Vân Vụ nhìn thấy sắc mặt hoàng hậu trong nháy mắt đã đen lại, cũng là, rõ ràng là nhất quốc chi mẫu, hiện thời lại bị tần phi trong hậu cung thuyết giảng đạo lý. Doãn mỹ nhân này nàng đã gặp qua, chính là phi tần trước kia khi dễ Thư Nghiên, thì ra nguyên nhân nàng vênh váo tự đắc chính là, nàng ta là thuộc hạ của Tưởng quý phi a.
Tưởng quý phi giữ lấy thân mình, lại đẩy Doãn mỹ nhân ra trước đầu sóng ngọn gió, aiz, Vân Vụ vì nàng ta yên lặng cầu nguyện, chung quy sẽ có một ngày, nàng ta sẽ bị Tưởng quý phi làm cho chết mất xác, đây chính là nữ nhân ngực to mà không có não trong truyền thuyết đây. Nghĩ xong, liền cúi đầu liếc ngực của mình, hoàn hảo hoàn hảo, coi như mình cũng có chút đầu óc.
Trong tay Đức phi lần theo chuỗi Phật châu, đúng lúc mở miệng, "Doãn mỹ nhân coi chừng họa từ miệng mà ra, Nguyệt tu dung chính là nghĩa nữ của Hàn Vương, tuổi còn trẻ, một khúc vũ lại làm long tâm hoàng thượng cực kỳ vui mừng, hiện thời đang lúc được sủng ái, mà hoàng thượng cũng đang lúc tráng niên, tinh lực tràn đầy, Nguyệt tu dung khó tránh khỏi hầu hạ không chu toàn, chúng ta làm nữ nhân của hoàng thượng nên phải lý giải được mới đúng"
Hảo một câu tráng niên, tinh lực tràn đầy! Đức phi nói một câu lại đem tên sắc phôi hoàng thượng nói đúng đến cỡ nào, thật giống như hắn cùng Nguyệt tu dung làm chuyện kia, những tần phi khác cũng phải hiểu được chứ, Vân Vụ nhịn không được muốn giơ ngón tay cái lên, hận không thể giữ chặt hai tay nàng mà nói hai chữ, quá tuyệt!
Nữ nhân bên cạnh Đức phi là Hiền phi, nghe người ta nói, nàng có một đệ đệ hiện thời công danh sự nghiệp rạng rỡ, như cá gặp nước, nhìn Hiền phi này không mở miệng nói một lời, kỳ thật nàng ta so với bất kỳ kẻ nào đều thông minh hơn, tục ngữ nói chó sủa là chó không cắn, mà Hiền phi này đúng là thứ chó cắn người kia
"Được rồi, không cãi nữa!" Hoàng hậu hung hăng vỗ bàn, trừng mắt nói Tô ngự thị, "Tô ngự thị, đến Hỉ Tâm điện, mời Nguyệt tu dung đến đây cho bản cung!" Cố ý cường điệu chữ "mời" một chút.
"Nô tỳ tuân mệnh!" Đang lúc Tô ngự thị chuẩn bị bước đi, vừa bắt gặp Nguyệt tu dung đi đến, hoàng hậu phất phất tay với Tô ngự thị, Tô ngự thị liền hiểu ý, liền lui về bất động tại chỗ cũ.
Vân Vụ bất động thanh sắc bội phục Tô ngự thị một phen, phất phất tay cũng biết phải làm như thế nào, thật đúng là thành tinh rồi.
"Thần thiếp tham kiến hoàng hậu nương nương!" Tư thế Nguyệt tu dung xinh đẹp, thanh âm hấp dẫn, trái tim nhỏ của Vân Vụ hung hăng đập mạnh, là cái gì đã làm cho một tiểu Nguyệt từng khúm núm lại biến thành một nữ nhân giống kỹ nữ thế này
"Đứng dậy đi!" Mặt hoàng hậu không chút thay đổi nói.
"Tạ ơn nương nương!" Nguyệt tu dung đứng dậy đi đến chỗ trống bên cạnh, quyến rũ cười một tiếng, "Bồi lễ cùng các vị tỷ tỷ, tối qua hoàng thượng 'hành hạ' thần thiếp thật lâu, làm hại thần thiếp sáng nay cũng dậy trễ. Ha ha~~ vốn là hoàng thượng nói hôm nay không cần đến Phượng Hợp cung, nhưng thần thiếp cảm thấy như vậy thì thất lễ quá!"
Tưởng quý phi hừ lạnh một tiếng, giễu cợt nói, "Nguyệt tu dung quả nhiên có chút thất lễ, sợ là trên đường đi đến đây đã bị cung nhân dòm ngó rất lâu rồi. Người không biết thân phận Nguyệt tu dung còn tưởng rằng Nguyệt tu dung là kỹ nữ đấy" Dứt lời bật cười, chúng phi tần cũng vụn trộm nở nụ cười.
Sắc mặt Nguyệt tu dung tối sầm, căn bản là không biết chuyện gì xảy ra
Cuối cùng vẫn là hoàng hậu "hảo tâm" chỉ điểm, "Dấu gì đó trên cổ Nguyệt tu dung cũng không biết che lại, vô duyên vô cớ làm cho người ta chế giễu, thật sự mất thể diện"
Nguyệt tu dung cứng mặt, nàng cho rằng để cho người ta nhìn thấy những điểm này thì sẽ càng cảm thấy nàng ta được hoàng thượng ân sủng vô cùng, nào đâu biết được trên cổ có vết hôn ngược lại còn bị người khác chê cười, lúng túng đem khăn tay che lại, "Thần thiếp, thần thiếp nhớ rõ"
"Được rồi, hôm nay các vị muội muội đều đến đây, vô sự liền hồi cung đi" Hoàng hậu giả bộ một bộ dạng tâm mệt lực kiệt, ai ngờ Tưởng quý phi vẫn không tha, "Hoàng hậu nương nương đúng là chưa nghỉ ngơi tốt rồi, ở nơi này sao lại có thể nói là chúng phi tần đều đến đủ?"
"Đúng vậy nương nương, nghe nói hậu cung còn vị Thục phi nương nương, mới vào cung đã được hoàng thượng sắc phong, hiện thời ở tại Tỏa Xuân cung, nhưng chúng tỷ muội lại chưa bao giờ thấy qua, lòng hiếu kỳ của thần thiếp thật mạnh, nên liền thay mặt các tỷ muội ở đây hỏi một chút, đến khi nào thì mới được chiêm ngưỡng phong thái của Thục phi nương nương đây!" Doãn mỹ nhân cười một tiếng, lại thay Tưởng quý phi ra đón đầu.
Đón lấy bảy miệng tám lời của các vị phi tần bắt đầu đàm luận về tin đồn có quan hệ đến Thục phi.
Nghe nói nàng tiến cung vào ba tháng trước, sau khi vào cung thì vẫn ở tại Tỏa Xuân cung, ngay từ ban đầu ngày nào hoàng thượng cũng sẽ đi gặp nàng, nhưng chưa từng ngủ lại qua đêm, có cung nhân nói nhiều lần chứng kiến hoàng thượng đầu rơi máu chảy từ Tỏa Xuân cung đi ra ngoài, nhưng lại dặn dò người khác là do mình không cẩn thận bị đụng trúng.
Càng làm cho người tò mò hơn chính là thân phận ly kỳ của Thục phi, có đại thần từng thượng tấu nói Thục phi không rõ lai lịch, yêu cầu hoàng thượng cách chức ngự nữ, kết quả là vị đại thần đó bị hoàng thượng giáng chức, mà Thục phi vẫn ngồi chỗ cũ không nhúc nhích.
Vân Vụ lau mồ hôi, chỉ là một Thục phi thôi mà, lại làm cho đám đông nữ tử ở hậu cung không hề chú ý đến hình tượng mà thảo luận tin đồn, tựa hồ như nàng còn chứng kiến được bộ dạng nước bọt đều phun ra ngoài hết của các vị nương nương, aiz, quả nhiên nơi có nhiều nữ nhân a, nữ nhân càng nhiều thị phi càng nhiều!
Không ngờ lần này hoàng hậu vô cùng phối hợp, "Ha ha! Nói thật, bản cung cùng các vị muội muội cũng chưa từng thấy qua Thục phi này, không bằng thừa dịp hôm nay để mọi người trông thấy, Tô ngự thị, ngươi đến Tỏa Xuân cung truyền chỉ thị của bản cung, yêu cầu Thục phi đến Phượng Hợp cung"
Tô ngự thị vội vàng thở dài rời đi, Vân Vụ tựa hồ như ngửi thấy mùi vị dấm chua nghiêng trời lệch đất mà trước đó chưa từng có, đột nhiên nhớ tới câu trước kia Lý Ngọc đã từng nói...
Nội cung là một thùng màu nhuộm vải lớn nhất, lúc ngươi mới vào cung chính là màu trắng, thời gian lâu dài, ngay cả mình màu gì ngươi cũng không biết. Tiếp nữa, lời đồn nổi lên bốn phía, oanh động đến người sử dụng, vậy thì tin đồn liền không phải là tin đồn, mà là đã định thành chuyện thực, tránh nặng tìm nhẹ không phải là lựa chọn tốt nhất sao?