A Dung thấy Vân Vụhoàn hảo trở về, cẩn thận nhìn chăm chú vết thương trên mặt nàng rồicười to, ha ha cười cả nửa ngày đột nhiên bị một cái bạt tay đánh rơivào góc tường, ả mắng to, "Vân Vụ, tiện tì nhà ngươi!"
"Nếu ta là tiện tỳ, vậy ngươi cũng là tiện tỳ, ngươi mắng tới mắng lui, tất cảcung nữ nơi này đều là tiện tỳ, từng bước từng bước mọi người ở đây đềubị ngươi đắc tội cả rồi" Vân Vụ dứt lời, cung nữ bên cạnh cửa cũng hunghăng trừng mắt nhìn a Dung.
A Dụng lại càng nghẹn khí, chỉ mộtcâu nói mà ả đã làm nàng chiếm ưu thế, nhưng tình hình hiện thời cũngchỉ có tức giận mà không thể phát tác, ả chỉ như gà trống chiến bại trởvề giường mình nằm xuống.
Ngày hôm trước đi Nội thị cục đưa danh sách, ngày hôm qua đi lãnh cung đưa quần áo, hôm nay lại đi Mộng Các điện đưa giấy bút.
Vân Vụ đoán rằng, Thích thượng nghi này thật sự rất ghét mình nên mỗi ngàyđều phải hành hạ mình như vậy. Nói không hơn chính là hôm nay lại cóchuyện phủ xuống trên đầu mình, xem ra họa này là không thể tránh khỏi.
Vân Vụ rốt cuộc hỏi không biết bao nhiêu cung nữ mới đi đến được Mộng Cácđiện, trong nội tâm vô cùng bội phục chính mình có thể tìm đến nơi này,thật sự là quá cơ trí mà. Vừa bước chân vào cửa, liền ngửi được một mùison phấn nồng đậm.
Lời đồn rằng vị Tam hoàng tử Lý Tranh này làngười tham mê sắc đẹp, a, đúng rồi, mấy ngày trước đây cũng bởi vì NạpLan Lạc mà nàng đã gặp qua hắn một lần, chắc hẳn hắn cực kỳ thống hậnNạp Lan Lạc, có thể nhận ra được nàng là cung nữ bị Nạp Lan Lạc đùa giỡn hôm đó hay không, rồi sau đó sẽ bỏ qua mà không khi dễ nàng?
Vân Vụ vội vàng lắc đầu, suy nghĩ nhiều quá rồi, lời đồn rằng Nạp Lan Lạckhông phải người tốt, nhưng sau khi nàng biết hắn, cho dù hắn có đối với nàng động tay động chân, nhưng đến cùng vẫn không có ý gì xấu; lời đồnrằng Lục hoàng tử Lý Ngọc là sát tinh, nhưng lại tránh nặng tìm nhẹ; tốt lắm, nói không chừng Tam hoàng tử Lý Tranh cũng là người tốt
Đivào trong nội viện, đập vào mắt Vân Vụ là cảnh một cung nữ và một tháigiám quần áo tơi tả quỳ rạp trên mặt đất bị vài thái giám đánh hèo, toàn thân hai người đẫm máu, sớm đã hấp hối.
Ngồi trong viện chính là một nam tử áo mũ chỉnh tề, đó là Lý Tranh, hắn tay trái ôm eo mỹ nhân,tay phải vuốt ngực mỹ nhân, hừ, đúng là biết hưởng thụ.
"Dừng tay!" Vân Vụ hô to, thành công hấp dẫn tầm mắt tới trên người nàng.
Lý Tranh khinh thường nói, "Lớn mật, ngươi là ai? Lại dám làm càn nói bản điện dừng tay?"
Vân Vụ liếc qua nữ nhân trong ngực hắn, thật đúng là hầu hạ vô cùng tốt,ban ngày ban mặt không ngừng trêu chọc thân thể hắn, không trách hắn cóthể vô tình đối với cảnh tượng máu tanh trước mắt.
Nàng để khay xuống, lạnh lùng nói, "Chẳng lẽ ngươi bị mù? Không nhìn thấy bọn họ sắp chết rồi sao?"
Lý Tranh ầm ầm đứng dậy, trợn mắt nói, "Làm càn, ngươi dám nói bản điện mù?"
"Đúng, bọn họ đã phạm vào sai lầm gì? Ngươi liền đem người còn sống sờ sờ thế kia đánh chết? Thiên lý ở đâu?"
"Thiên lý?" Lý Tranh cười nhạo, ngươi dám hỏi bản điện thiên lý? Được... Bảnđiện liền nói cho ngươi biết, ở nơi đây, bản điện chính là thiên lý"
Vân Vụ rì rầm một tiếng, không để ý tới Lý Tranh, trực tiếp đến đẩy bọnthái giám ra, từ từ đem cung nữ đỡ qua một bên, mọi người quá sợ hãi,người có thể đối nghịch với Lý Tranh, rốt cuộc cũng đã xuất thế.
"Cho dù có sai, vậy thì như thế nào? Ngươi có thể giao bọn họ cho Nội thịcục xử trí, nếu nội thị cục xử lý không xong, cũng còn Hoàng hậu nươngnương, đối với ngươi nhân mạng không khác gì một ngọn cỏ sao!"
Vân Vụ mở miệng một tiếng ngươi, hai tiếng ngươi, làm cho Lý Tranh đỏ mặttới mang tai, "Nếu như bản điện nghe không lầm, ngươi vừa mới xưng hôvới bản điện là "ngươi", một chút tôn ti cũng không có, chỉ bằng nhưvậy, bản điện cũng có thể xử trí ngươi rồi"
"Được, bất quá chỉ là một cái xưng hô mà thôi, ta gọi ngươi một tiếng điện hạ, ngươi có bảnlĩnh, chúng ta đi gặp Hoàng hậu nương nương, ta cũng không tin, mặc dùhai người bọn họ phạm sai lầm lớn hơn nữa, cũng không để cho ngươi cóthể giết bọn họ nha"
"Ngươi muốn chết!" Lý Tranh hung hăng trừng mắt Vân Vụ.
Vân Vụ đáp lễ hắn bằng một ánh mắt, "Có dám hay không? Nếu không dám thì để lại bọn họ"
"Ngươi..." Lý Tranh hừ lạnh một tiếng, "Đến đây, nói mẫu hậu di giá Mộng Các điện"
Một người thái giám trong đó vội vàng đi ra ngoài, hắn cười lạnh nói,"Ngươi muốn chết đường đường chính chính, bản điện thành toàn cho ngươi"
Vân Vụ trợn trắng mắt, khinh thường nói, "Tùy ngươi"
Hiển nhiên, hai chữ này làm cho hắn tức điên, một cung nữ cấp thấp như vậy,hiện thời muốn đánh cũng không được, muốn chửi cũng không được, thật làlàm cho người ta đau đầu.
Hoàng hậu tiến vào điện, còn có Thíchthượng nghi đi theo sau lưng, Vân Vụ nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua, nàngrõ ràng cũng sẽ xuất hiện, xong rồi, họa đến rồi, nếu có thể giữ mạngnhỏ, cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt của Thích thượng nghi.
Hoàng hậu ngồi xuống, đoan trang nghiêm túc nhìn qua một phen, thích thú hỏi, "Tranh nhi, hôm nay ngươi tìm bản cung đến đây vì chuyện gì?" Lý Tranhcung kính thở dài, ngồi thẳng liếc mắt về Vân Vụ một cái, "Mẫu hậu cầnphải làm chủ cho nhi thần, cơ thiếp của nhi thần phạm trọng tội, cùngmột gã thái giám tư thông, đây là chuyện làm loạn cung quy, nhi thầnnghĩ mẫu hậu sự vụ nặng nề, không muốn mẫu hậu vất vả vì chuyện của nhithần nên liền tự mình xử lý bọn họ"
Dừng lại một chút rồi nhìnthẳng Vân Vụ lại nói, "Ai ngờ, cung nữ này tự tiện xông vào Mộng Cácđiện, chỉ vào mũi nhi thần mắng, còn nói nhi thần xem mạng người như cỏrác"
"Làm càn! Nào có cung nữ nào như vậy?" Hoàng hậu lạnh lùng nói.
Vân Vụ đi lên trước mở miệng, "Hoàng hậu nương nương, ta..."
"Vân Vụ quỳ xuống" Thích thượng nghi gầm nhẹ nói, "Ở trước mặt hoàng hậu nương nương mà dám làm càn? Còn không tự xưng nô tỳ"
Vân Vụ hung hăng trợn mắt nhìn Thích thượng nghi, nghĩ tới bây giờ khôngphải là lúc thể hiện, chỉ có thể quỳ trên mặt đất nói, "Nương nương, thứ nhất, nô tỳ là phụng lệnh Thích Thượng nghi đi đến Mộng Các điện đưagiấy bút, không có xông vào như lời vừa nói; thứ hai, nô tỳ thấy têncung nữ và thái giám kia đã sớm bị người đánh cho huyết nhục mơ hồ, cònđang hấp hối, không phải coi mạng người như cỏ rác thì là cái gì?"
Vân Vụ liếc mắt nhìn Lý Tranh, lúc này vẻ mặt hắn dương dương đắc ý, âm hiểm mà xảo trá.
Nàng tiện đà hỏi, "Nô tỳ quả thật có sai, nhưng nô tỳ hỏi điện hạ một vấn đề tiếp theo, không biết Tam hoàng tử điện hạ bây giờ còn nhớ rõ không?"
"Nói!" Lý Tranh không thay đổi sắc mặt, không biết đến tột cùng nàng muốn nói cái gì.
"Nô tỳ hỏi, thiên lý ở đâu? Lúc ấy điện hạ trả lời như thế nào?"
"Ngươi..."
"Điện hạ không nhớ rõ, không có nghĩa nô tỳ cũng không nhớ rõ, không có nghĩa là chúng cung nhân không nhớ rõ. Điện hạ lúc ấy nói, ngài chính làthiên lý" Vân Vụ gây sự, Lý Tranh nghẹn không nói ra lời, nên biết lờinói chính mình là thiên lý, đây là lời nói đại nghịch bất đạo đến dườngnào.
"Nô tỳ mặc dù mới vào cung, nhưng biết nếu cung nữ phạm sailầm, phải được nữ quan Lục cung bẩm báo lên nội thị cục, sau khi nội thị cục xác minh xong mới có thể xử trí. Hôm nay điện hạ tự mình dụng hìnhvới cung nhân, khó tránh một ngày nào đó sau này lại vận dụng hình phạtriêng đối với cung nữ. Nếu như mọi người ai cũng như tam hoàng tử điệnhạ, muốn giết liền giết, như vậy, mạng của cung nhân nào khác gì heo,bình thường chẳng phải cứ mặc cho người khác chà đạp?"
"Mẫu, mẫuhậu... nhi thần..." Lý Tranh tức không nói ra lời, thân mình là hoàngtử, nghĩ muốn xử trí như thế nào thì cứ xử trí như thế đó, không nghĩtới hôm nay lại toát ra một cái quy củ như vậy.
"Nô tỳ còn nghenói, hiện thời quy củ xử trí cung nữ đã được nữ quan Lục cung thay đổi,cung nữ phạm sai lầm sẽ được giao cho Lục cung trực tiếp xử trí, sau đómới có thể báo lên nội thị cục, vạn nhất cung nhân bị người hãm hại,chẳng phải là chết vô ích rồi sao?"
Sắc mặt Thích thượng nghi biến đổi khó coi, từ hù dọa người khác biến đổi thành hù dọa chính mình
Hoàng hậu giận tím mặt nói, "Thích thượng nghi, nàng ta nói đều là sự thật?"
Thích thượng nghi lập tức quỳ trên mặt đất, "Nương nương, xác thật... xác thật, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?" Hoàng hậu hừ lạnh một tiếng, "Nữ quan lục cung đúng là quáto gan rồi, cả gan qua mặt bản cung làm chuyện như vậy, thật sự là tạophản rồi!"
Lấy mắt lạnh thoáng nhìn Lý Tranh, "Tranh nhi, lời hôm nay ngươi nói là lời đại nghịch bất đạo. Bản cung thấy ngươi trẻ ngườinon dạ, ở trong Mộng Các điện cảnh tỉnh một tháng đi"
"Nhi thần tuân chỉ" Lý Tranh vụng trộm liếc nhìn Vân Vụ một cái, hiềm khích này đã kết, ngày khác gặp lại, nhất định sẽ trả.
Vân Vụ âm thầm le lưỡi với hắn, hai mắt nhìn lại hắn, bộ dáng có chút đắc ý giống với bộ dáng của hắn lúc nãy, Lý Tranh có chút tức khí mắng to,"Tiện tỳ!"
"Tiện tỳ là mắng ai?" Vân Vụ lật lọng nói.
"Tiện tỳ mắng ngươi..." Sau khi mở miệng, Lý Tranh mới phản ứng được chínhmình lại thua nàng một lần nữa, bất quá lời nói này hoàng hậu chưa nghequa, chỉ là đang liều mạng chỉ trỏ Thích thượng nghi và các nữ quan bêncạnh, xem ra đúng là không để ý đến chính hắn.
Lý Tranh này thậtsự là làm cho người ta chán ghét, đồng thời nàng cũng phát hiện Nạp LanLạc lại đáng yêu vô hại đến cỡ nào, đợi chút... Ách, vì sao hết lần nàyđến lần khác lại nghĩ đến Nạp Lan Lạc, thiệt là...
"Về phầnchuyện của cơ thiếp ngươi cùng thái giám kia, bản cung trước nay luôntốt bụng, ngoài vương pháp ra còn có một chữ tình người. Bây giờ nên cho hai người bọn họ dưỡng thương thật tốt, rồi sau đó tứ hôn cho bọn họ,đày đến lãnh cung làm việc đi" Hoàng hậu khôi phục thần sắc nghiêm túc,không thể không nói, xử phạt này cũng coi như là một ân điển, nhưng đồng thời cũng có thể chặn được lời ra tiếng vào, thật sự là hợp lòng người.
Thích thượng nghi có chút không cam lòng, "Nương nương, cung nữ này là ngườimới do Thượng nghi cục vừa mới chọn vào, đến cùng vẫn là phạm tội, không bằng để cho nô tỳ tự mình xử phạt nàng"
Vân Vụ trừng to mắt, cái này không phải là không hại chết mình thì không cam tâm sao? Lập tứcquỳ rạp trên mặt đất, liên tục vỗ ngực gào khóc, "Nương nương khai ân,nô tỳ trên còn người già a, trên còn người già a. Nếu nô tỳ chết, phụthân mẫu thân nô tỳ, gia gia nãi nãi, tổ gia gia nãi nãi làm sao có thểsống được a! Rõ ràng nô tỳ đang làm chuyện tốt, lấy công đền tội khôngđược sao. Nô tỳ không cần vàng bạc châu báu, nhưng chỉ cần lưu lại mạngnhỏ cũng không được sao, ô ~ ô ~"
Khóe miệng Lý Tranh rụt rụt,rốt cuộc cũng đã hiểu được vì sao mình không thể thắng nổi nàng, thờikhắc mấu chốt, da mặt không dày cũng phải dày, không muốn nói nhảm nhưng cũng phải nói thật nhiều, sự việc bị thảm cũng cần phải nói, mặc dùnghe xong cũng có chút bực mình, nhưng thấy không... hiệu quả cũng cựcnhanh.
Quả nhiên hoàng hậu bực mình cắt đứt tiếng khóc của nàng,"Ai nói phạt ngươi, ngươi vừa làm xong chuyện tốt, chẳng những khôngphạt ngươi mà ta còn muốn thưởng cho ngươi. Ngươi nói, ngươi có bằnglòng làm nữ quan của Thượng nghi cục không?"
Vân Vụ lắc đầu, ha ha cười: "Nương nương, nô tỳ chỉ thích làm tiểu cung nữ, ngài vẫn nên thưởng cho nô tỳ một chút tiền là được"
Khóe miệng Lý Tranh lại rụt, nữ nhân thấy tiền sáng mắt, chán chết.
Hoàng hậu cười yếu ớt, thấy Vân Vụ cái gì cũng không cầu xin, rõ ràng chỉ cầu tài, chẳng lẽ nàng không biết quyền lực trong cung mới là điều mấu chốt sao? Một người tham tiền không tham quyền rốt cuộc cũng là rất thú vị,nếu chính mình sử dụng nàng, chẳng phải tốt hơn sao?
Vân Vụ cũngkhông nghĩ như vậy, nếu nàng ở trong cung có cả danh lẫn tiếng, đến lúcđó không biết có bao nhiêu Thích thượng nghi nữa sẽ hại nàng, chẳng bằng nàng chỉ làm tiểu cung nữ, làm tốt công việc của mình là được rồi.