Giang Ly Ly nói xong, quay người muốn đi, sau lưng liền truyền đến thanh âm trào phúng của Từ luật sư:
"Ha ha!"
"Các luật sư thực tập mấy cô, không phải phàn nàn tất cả đều là chân chạy việc sao?"
"Luật sư thực tập muốn tiếp xúc bản án, phải biểu hiện tốt a. Tiểu Giang, tôi đây là cho cô cơ hội biểu hiện đó, đúng là không biết thức thời."
*Thức thời: hiểu biết và thích nghi với thời thế.
Giang Ly Ly quay người lại, "thức thời?” : "Từ luật sư, mới vừa rồi là tôi quá xúc động, thật xin lỗi. Tôi sẽ giúp ngài đón con về nhà, ngài liền sẽ để tôi tiếp xúc bản án, là ý tứ này sao?"
"Tiểu Giang, nghe người khác nói nhất định phải nghe rõ điểm mấu chốt." Từ luật sư cười cười, "Cô biểu hiện tốt, mới có thể tiếp xúc bản án."
Giang Ly Ly trầm ngâm trong chốc lát, giống như là hạ quyết tâm rất lớn muốn không thèm đếm xỉa, nói: “. . . . . . Tôi ở nhà ngài đợi ngài trở về, có thể tính là biểu hiện tốt sao?"
Từ luật sư thỏa mãn cười, "Tiểu Giang, tôi biết cô là cô gái thông minh. Ngoan, đi thôi."
Ngoan?
Ngoan a!
Giang Ly Ly cố nén sự buồn nôn, kéo xuống lớp ngụy trang, nói: "Từ luật sư, tôi chỉ đưa ra giả thiết thôi, không có nói tôi sẽ đi."
Từ luật sư ý thức được cái gì, lông mày nhăn lại, "Cô dám lừa tôi?"
Giang Ly Ly lấy điện thoại di động ra, màn hình hiện ra đang ghi âm.
Cô bấm lưu đoạn ghi âm, một bên nói: "Tôi sẽ đưa cho Dương luật sư hoặc là Luật Hiệp chứng thực, luật sư thực tập có phải là phải đi đến nhà của ngài, mới tính biểu hiện tốt."
Từ luật sư uy hiếp nói: "Cô không muốn lăn lộn ở Hằng Tín nữa sao?"
Giang Ly Ly nghênh tiếp ánh mắt của Từ luật sư, bình tĩnh phản kích: "Nếu như tôi ở Hằng Tín không lăn lộn nổi, vậy thì ngài cũng tuyệt đối lăn lộn ngoài đời cũng không nổi."
Địa vị của Từ luật sư ở Luật sở, đương nhiên có thể uy hiếp một luật sư thực tập nho nhỏ như cô.
Nhưng mà bản ghi âm trong điện thoại di động của cô, có thể hủy đi hình tượng mà hắn đã vất vả tạo dựng.
Giang Ly Ly không có gì cả, có thể vui vẻ chấp nhận kết cục đau thương.
Từ luật sư thì không như vậy.
Hắn sắp phải thăng chức lên phụ tá .
"Đúng là không uổng công cô học luật!" Từ luật sư khinh thường cười một tiếng, "Loại ghi âm này không thể trở thành chứng cứ, cô cho rằng có thể uy hiếp được tôi sao?"
"Phần ghi âm này không cần giao cho toà án." Giang Ly Ly nói, "Nó có thể giúp tôi chứng minh nhân phẩm của ông trước mặt Dương luật sư cùng lãnh đạo Hằng Tín."
"Cô ——!"
Từ luật sư phẫn nộ trừng mắt với Giang Ly Ly, trán nổi lên gân xanh, nhưng lại bó tay.
Giang Ly Ly không thèm để ý tới Từ luật sư nữa, rời khỏi phòng làm việc của hắn, trông thấy Kim Du trốn ở ngoài cửa, khuôn mặt trắng bệch.
Cô kéo Kim Du về khu vực làm việc.
"Ly Ly, mình rất sợ hãi a." Kim Du đang run rẩy, "Cậu không sợ sao?"
Giang Ly Ly lấy tay đè lên ngực của mình —— Dưới lòng bàn tay, trái tim của cô đang nhảy lên kịch liệt.
Cô cũng rất sợ hãi.
Nhưng là, cô không thể chịu uất ức như vậy.
Làm việc với một Từ luật sư u ác tính như vậy, một khi sợ hắn, thuận theo hắn, hắn sẽ không nương tay thậm chí sẽ làm càng hơn nữa.
Chỉ có phản kháng mới là thủ đoạn tự vệ tốt nhất.
Kim Du càng nghĩ càng sợ hãi, kéo tay Giang Ly Ly, “Mình với cậu cùng đi xin lỗi Từ luật sư."
"Kim Du." Giang Ly Ly kéo Kim Du về, "Hắn bảo chúng ta về nhà hắn, cậu biết điều này có ý vị gì không?"
". . . . . ."
Kim Du kinh ngạc nhìn Giang Ly Ly, từng chút từng chút buông tay cô ra.
Cô đương nhiên biết điều này có ý gì, cô không thể đem Giang Ly Ly đến tay Từ luật sư.
"Vậy cậu về sau phải làm sao?" Kim Du không biết làm sao, "Từ luật sư lập tức liền sẽ thăng chứ thành phụ tá, hắn về sau chắc sẽ nhắm vào cậu."
Giang Ly Ly lấy lại bình tĩnh, nói: "Mình sẽ không sợ hắn."
Kim Du một lần nữa nắm chặt tay Giang Ly Ly, "Mặc kệ có chuyện gì, mình và cậu cùng nhau đối mặt! Còn nữa, Từ luật sư đối với cậu có ý đồ, mình có thể giúp cậu làm chứng!"
Giang Ly Ly gật đầu, ra hiệu rằng Kim Du không cần sợ hãi.
Cũng không lâu lắm, Dương luật sư từ tòa án trở về, mặt mày hớn hở.
Kim Du nói: "Dương luật sư chắc lại thắng kiện!"
"Hừm?" Dương luật sư cười ha hả hỏi, "Cô làm sao đoán được?"
"Cái này không cần đoán cũng biết a!" Kim Du quả thực không có chút dấu vết nào vuốt mông ngựa, "Dương luật sư ngài xuất mã, làm sao có thể thua kiện?"
Dương luật sư thoải mái cười to, cuối cùng đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: "A, cô cùng Tiểu Giang lát nữa đi vào phòng làm việc của tôi cầm phần tư liệu này, xem thật kỹ một chút. Buổi sáng ngày mai, đi với tôi gặp người trong cuộc vụ án này."
Giang Ly Ly cùng Kim Du liếc nhau một cái, hai người biểu lộ vẻ mặt giống nhau. Đều tràn đầy sự vui mừng ngoài ý muốn .
Sau khi Dương luật sư vào phòng làm việc, Kim Du liền không nhịn được ôm lấy Giang Ly Ly, kích động nói: "Ly Ly, như cậu nói, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là đủ rồi, không cần phải cúi đầu với Từ luật sư u ác tính kia a!"
Giang Ly Ly vỗ bả vai Kim Du, "Đi, chúng ta đi lấy tư liệu."
Hai người lấy được tư liệu từ phòng làm việc Dương luật sư ra, vừa vặn đụng mặt Từ luật sư.
Ở trước mặt Dương luật sư, các cô không có biểu hiện ra khác thường, khách khí cùng Từ luật sư lên tiếng chào hỏi.
Từ luật sư cũng bình thản ung dung gật đầu đáp lại, sau đó tiến vào phòng làm việc của Dương luật sư.
Thảo luận xong bản án, Từ luật sư đem đề tài nói chuyện chuyển dời đến trên người Giang Ly Ly.
"Thực tập luật sư gọi là Giang Ly Ly, nhìn không tầm thường a." Từ luật sư nói bóng nói gió, "Dương luật sư, cô gái này, có phải là có bối cảnh đặc biệt gì hay không?"
"Không ai thông báo cho tôi là muốn đặc thù chiếu cố cô bé này, cậu suy nghĩ nhiều." Dương luật sư đưa tư liệu về Giang Ly Ly, "Bất quá, có thể đi Mỹ du học, gia cảnh phải cô bé này chắc rất khá."
Từ luật sư gật gật đầu, thầm suy nghĩ, nguyên lai chỉ là gia đình có điều kiện.
Nhưng mà chọc tới hắn, nhà có tiền cũng không có thể giải quyết.
Mặc kệ sau khi kết thúc thực tập Giang Ly Ly có thể ở lại Hằng Tín hay không, hắn đều có thời gian một năm chậm rãi "giáo huấn" Giang Ly Ly.
Hắn sẽ để cho cô biết, đắc tội với hắn hậu quả có thể nghiêm trọng đến mức nào.
Vừa đến năm giờ, nhóm luật sư thực tập đúng giờ tan làm.
Tất cả mọi người nhìn ra được, Giang Ly Ly và Kim Du tâm tình không tệ, trên tay các cô còn cầm tư liệu.
Kim Du cũng không che giấu, nói: "Ngày mai chúng tôi sẽ cùng Dương luật sư đi gặp người trong bản án!"
"Oa!" Một đám luật sư thực tập phát ra ghen tị cảm thán, "Các cô có thể tiếp xúc vụ án!"
"Mọi người bình tĩnh a!" Kim Du học theo phương thức cổ vũ của Giang Ly Ly nói với những người khác, "Dương luật sư đều để chúng tôi tiếp xúc vụ án, chắc hẳn mọi người cũng sắp rồi a!"
Mọi người nhao nhao đi đến, nói muốn chúc mừng Giang Ly Ly và Kim Du, mọi người cứ như vậy vừa nói vừa cười xuống lầu.
Đi ra khỏi cao ốc, Giang Ly Ly như thường lệ nói tạm biệt với Kim Du, thế nhưng Kim Du không buông tay cô ra, nói: "Mình muốn đến nhà một người bạn ăn cơm, cũng muốn ngồi xe buýt, cùng đi với cậu nha! "
. . . . . ."
Giang Ly Ly trong lòng "Lộp bộp" Một tiếng.
Giữa trưa cô mới nói chồng cô là trợ lý của Diệp Gia Diễn, nếu để cho Kim Du phát hiện Diệp Gia Diễn tới đón cô, chân tướng liền sẽ tự sụp đổ.
Dưới tình thế cấp bách, cô hỏi: "Cá nhỏ, cậu muốn ngồi tuyến xe số mấy?"
"Tuyến 76." Kim Du một mặt đơn thuần tiến vào cái bẫy của Giang Ly Ly, "Cậu là?"
Giang Ly Ly làm bộ nhìn điện thoại, trên thực tế là đang nhìn phần mềm xe buýt.
Có vài tuyến xe so với tuyến 76 vào trạm muộn hơn, cô nói một cái trễ nhất, một bên nhắn tin cho Diệp Gia Diễn.
Diệp Gia Diễn nhận được tin tức, vừa vặn là hắn đã tới nơi đón Giang Ly Ly.
Tài xế tinh mắt, trông thấy Giang Ly Ly ở phía trước cách đó không xa trạm xe buýt, buồn bực hỏi: "Phu nhân ở trạm xe buýt làm gì?"
Hắn vừa dứt lời, đã nhìn thấy Giang Ly Ly cùng một cô gái lên xe buýt phất tay tạm biệt, sau đó xe buýt lái đi, cô mới hướng phía bên này chạy tới.
Giang Ly Ly vừa lên xe liền lấy nước, uống một một ngụm, nói: "Chúng ta về nhà đi."
Lái xe tò mò hỏi: "Phu nhân, vừa rồi người kia là đồng nghiệp sao?"
"Ừ." Giang Ly Ly đem tư liệu để qua một bên, "Chính là cô gái mà tôi đã từng nói qua - Kim Du."
"Chính là cô gái đó a?" Lái xe từ bên trong kính chiếu hậu nhìn nhìn Diệp Gia Diễn, truy vấn, "Vừa rồi. . . . . . cô đưa cô ấy lên xe sao?"
"Ách. . . . . ." Giang Ly Ly chần chờ một chút, "Đúng vậy a."
Diệp Gia Diễn thình lình hỏi: "Cô ấy vì cái gì mà cần cô đưa lên?"
Đi thẳng vào vấn đề, căn bản không cho người ta thời gian để lấy cớ.
Giang Ly Ly thành thật khai báo: "Cô ấy không phải cần tôi đưa, cô ấy cho là tôi cũng muốn ngồi xe buýt. . . . . ."
Diệp Gia Diễn nhíu mày, nhìn Giang Ly Ly, ý tứ rất rõ ràng —— Hắn muốn cô nói tiếp.
Trong đầu Giang Ly Ly hiện lên rất nhiều phương án để ứng phó ——
Tỉ như né tránh ánh mắt Diệp Gia Diễn, giả ngu.
Hoặc là mập mờ suy đoán, miễn cưỡng nói qua một chút.
Nhưng mà sự hiểu rõ của cô về Diệp Gia Diễn, hai phương án này đều được không thông.
Diệp Gia Diễn là ai a, thủ đoạn nho nhỏ này, căn bản chạy không khỏi ánh mắt của hắn!
Cô tiếp tục nói: "Tốt a, kỳ thật. . . . . . Là bởi vì tôi không hi vọng cô ấy trông thấy anh tới đón tôi."
Lái xe sửng sốt một chút, kém chút liền trượt tay lái.
Diệp Gia Diễn thì bình tĩnh hơn, nhìn Giang Ly Ly: "Cô sợ cái gì?"
"Aiii ——" Giang Ly Ly buông thõng mắt, nghiêng nghiêng đầu, "Không phải sợ, là không muốn làm người khác chú ý."
Diệp Gia Diễn biết Giang Ly Ly chỉ nói một nửa, tiếp tục hỏi: "Trừ cái đó ra?"
Giang Ly Ly nghĩ, Diệp Gia Diễn đều hỏi như vậy, chính là không có lý do khác, cô cũng phải đưa ra một lý do cứng rắn hơn.
Lý do này, nhất định sẽ làm Diệp Gia Diễn dễ chịu!
Trong đầu của cô lóe lên, làm như thật nói: "Kỳ thật, tôi cũng là vì anh mà làm vậy."
Diệp Gia Diễn ngoắc khóe môi, "Có đúng không?"
"Đúng vậy a!" Giang Ly Ly một mặt chân thành gật đầu, "Ai cũng cho rằng anh không kết hôn, nếu để cho người khác trông thấy tôi trên xe của anh, anh làm sao giải thích?"
Diệp Gia Diễn: "? ? ?" Hắn tại sao lại muốn giải thích?
Giang Ly Ly nói tiếp đi: "Anh không hi vọng người khác biết anh kết hôn? Quan trọng nhất chính là, anh không hi vọng cuộc sống riêng tư của anh bị người khác xem như đề tài nói chuyện đi?"
". . . . . ."
Diệp Gia Diễn vẫn là không nói lời nào, Giang Ly Ly tạm thời cho là mình đoán đúng, hướng về phía Diệp Gia Diễn sáng mắt cười một tiếng:
"Cho nên, tôi là vì giúp anh che giấu chuyện anh đã kết hôn, mới khổ cực như vậy a!"
Ngụ ý, Diệp Gia Diễn không nên chất vấn cô.
Ngược lại, hắn hẳn là cảm tạ cô mới đúng.
Dù sao, chuyện hắn kết hôn một khi bị lộ ra, tình cảnh Trang Nhã Nghiên ở công ty, rất xấu hổ a. . . . ..