Cùng Lão Bà Trùng Sinh Mạt Thế

Chương 1




Tập Đoàn Tiêu Thị

Phòng họp trên tầng 16.

Văn phòng cao nhất tập đoàn Tiêu thị, ngồi ở văn phòng thần sắc lạnh lùng nữ tử.

Nàng tinh xảo mặt mày hơi hơi nhíu lại, mang theo như tuyết sắc giống nhau lạnh lẽo, tuyệt mỹ dung nhan mặt vô biểu tình, cả người tản ra khí thế bức người, không sai Nàng là Alpha cấp S

To như vậy văn phòng chỉ tồn tại duy nhất một nữ nhân mang theo thần sắc lãnh đạm, nhưng vẫn không che giấu được Tin Tức Tố vị thanh bạc hà mát mẻ bức người.

Nếu là có Omega ở chỗ này, nhất định sẽ trở nên ý loạn tình mê.

Nữ nhân cũng không để ý tin tức tố tiết ra ngoài, nàng nhìn lướt qua trên máy tính mặt thời gian, xinh đẹp đôi mắt tức khắc nổi lên hàn khí.

Ai to gan như vậy, dám tự tiện đem nàng máy tính thời gian thiết trí đến năm kia?

Nữ nhân ở trong lòng tìm tòi khả năng người được chọn, đột nhiên trong đầu đánh úp lại một trận đau nhức, kích thích nàng không thể không dùng ngón tay đè lại thái dương.

Rất nhiều rách nát hình ảnh rãi rác xuất hiện, làm nàng vừa mới tỉnh ngủ đầu óc thanh tỉnh không ít.

Nàng nhớ rõ nàng là ở căn cứ A chờ chết, tỉnh lại lúc sau cư nhiên ở văn phòng, này không gian quá trình nàng thế nhưng một chút ấn tượng đều không có.

Mát xa cái trán hòa hoãn một hồi, nàng vươn ngón tay thon dài cầm lấy một bên văn kiện, nhìn đến mặt trên ký tên "Tiêu Lam Vân" cùng thời gian là năm 2xxx, đồng tử mãnh đến co rụt lại.

Ký tên là tên nàng, nhưng thời gian này vì cái gì là ba năm trước?

Tiêu Lam Vân trong lòng cả kinh, đôi mắt ép xuống, thần sắc trở nên nghiêm túc.

Đốn một giây đồng hồ, nàng động tác dồn dập mở ra mặt khác văn kiện, nhanh chóng sau khi xem xong trực tiếp quét đến một bên.

Tuy rằng nàng lạnh lùng trên mặt còn vẫn duy trì bình tĩnh thần sắc, nhưng hành sự tác phong đã mất đi nhất quán bình tĩnh cùng trầm ổn.

Trên mặt đất thực mau rơi rụng đầy đất văn kiện, trong đó không thiếu cùng mặt khác công ty lớn hợp tác.

Mỗi phân văn kiện lạc khoản vị trí thời gian đều là ba năm trước, cùng trên máy tính mặt biểu hiện nhất trí.

Tiêu Lam Vân đôi tay chống mặt bàn, sắc bén con ngươi trở nên đờ đẫn, trầm mặc một lát đột nhiên cất tiếng cười to lên.

Nước mắt không chịu khống chế từ hốc mắt nội chảy ra, nhỏ giọt ở màu đỏ thẫm xa hoa bàn làm việc thượng, ngưng kết thành một viên trong suốt nước mắt.

Hồi khóc hồi cười, nếu là bị người khác nhìn thấy, không nghi ngờ người ta đều sẽ nghĩ nàng bị điên, nhưng lúc này nàng thanh tỉnh hơn bao giờ hết.

Nàng rất ít có như vậy mất khống chế cảm xúc, lần trước cảm xúc kích động dị thường vẫn là nàng thê tử Mộc Thanh mất đi thời điểm.

Hiện tại nàng về tới ba năm trước, thời điểm mọi đau khổ hận thù còn chưa chưa bắt đầu.

Nói cách khác, Mộc Thanh còn sống, nàng không cần lại chịu đựng sinh tử cách xa nhau thống khổ.

Nghĩ đến đây, Tiêu Lam Vân tim đập đến hung hăng co rụt, phiếm đau đớn lại thập phần kinh hỉ.

Khóe miệng nàng gợi lên một mạt mừng như điên, đứng thẳng một hồi hoàn toàn bình tĩnh lại, tiếp nhận nàng đã trọng sinh sự thật này.

Tiêu Lam Vân không kịp nghĩ nhiều vì sao nàng trọng sinh, nàng thân hình cao m176 phi như bay ra cửa, trong đầu hiện tại chỉ có một ý niệm, nàng muốn về nhà gặp Mộc Thanh...

Mộc Thanh, Mộc Thanh, cái tên này luôn luôn hiện trong tâm trí nàng như hình với bóng, chỉ cần nhắm mắt lại, thân ảnh của Mộc Thanh, thanh âm ngọt ngào nhẹ giọng gọi nàng... "A Vân.."

Không sao rồi, sẽ không còn ngày tháng thống khổ ấy nữa, rất nhanh thôi... nàng sẽ gặp được nàng ấy...

_

Trong căn phòng to rộng trắng tinh, thân ảnh một nữ nhân cuộn tròn nằm trên giường, nữ nhân biểu tình vặn vẹo gương mặt trãi đầy hãn.

Mộc Thanh đang ở động dục kỳ, cả người khô nóng khiến nàng không có chút sức lực, nàng muốn với tay lấy ức chế tề bên trong ngăn kéo, tiếc là hiện tại nàng ngay cả sức lực ngồi dậy cũng không có.

Lý trí mơ màng làm nàng không nhìn rõ được xung quanh, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra, nàng muốn ngước lên nhìn nhưng tiếc là nước mắt khiến nàng không tài nào thấy rõ.

_

Tiêu Lam Vân bước vào nhà liền nghe được thơm ngọt Tin Tức Tố ngọt vị, đã bao lâu rồi nàng không nghe được hương vị quen thuộc này?.

Đẩy ra phòng ngủ, đập vào mắt Tiêu Lam Vân là đang Động dục kỳ Mộc Thanh, cả người nàng cuộn lại đáng thương đến không được.

Tiêu Lam Vân không kịp nghĩ nhiều, mắt thấy người nọ biểu tình khó chịu cùng đau đớn, làm nàng tâm đau như dao cắt, Tiêu Lam Vân bước đến bên cạnh giường, vươn tay ôm lấy người nọ vào lòng, nhẹ nhàng phóng xuất Tin Tức Tố an ủi nàng ấy.

Nghe đến hương vị bạc hà mình luôn khao khát, Mộc Thanh vươn người áp ở trên người Tiêu Lam Vân đôi tay câu trên cổ nàng, tham lam hít lấy tin tức tố của đối phương.