Cưng Chiều Vợ Nhỏ

Chương 4:




"Mọi chuyện như cậu dự đoán là lão già Dự Trình đứng sau vụ ám sát cậu ở Mỹ."

"Lão ta luôn căm thù cậu vì cậu chiếm công ty của lão ta! Tớ nghĩ ông ta sẽ còn làm hại cậu, hay mình giải quyết ông ta đi." Hắc Tần Uy nở nụ cười tàn ác nhìn Phong Vũ.

"Tớ sẽ phái sát thủ đi giải quyết ông ta." Lãnh Triết lên tiếng.

"Hừm... Cho lão ta sống như vậy cũng đủ rồi." Phong Vũ nhếch miệng cười, anh đứng dậy, tay với lấy áo vest khoác lên người.

"Cậu đi đâu vậy?" Chu Minh Hào ngẩng đầu hỏi.

"Phong Thị còn nhiều việc phải giải quyết! Tớ đi trước!" Nói rồi Phong Vũ đóng cửa lại.

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

Tan học.

Cô và Nhã Nhi vừa đi vừa cười đùa thì một chiếc BMW màu đen phiên bản giới hạn chạy tới đậu ngay trước mặt bọn họ.

"Con gái!" Chu Minh Hào mở cửa bước xuống xe, anh chỉnh lại âu phục, mắt nhìn chằm chằm vào người đứng bên cạnh Chu Như Uyên mỉm cười.

"Con chào chú." Nhã Nhi lễ phép cúi đầu.

"Ba nay tới đúng giờ vậy?" Chu Như Uyên thấy anh nãy giờ cứ nhìn chằm chằm Nhã Nhi khiến cô ấy ngại không dám ngẩng đầu.

Chu Như Uyên xua tay trước mặt Chu Minh Hào, ánh mắt nghi hoặc nhìn anh.

"Cái con này... Ba lúc nào mà không đúng giờ!" Chu Minh Hào gạt tay, nhăn mày nhìn cô.

"Thôi mình đi ăn đi ba... Nhã Nhi đi luôn nha." Chu Như Uyên nảy ra sáng kiến, cô khoác tay Nhã Nhi.

"Thôi! Cậu đi ăn đi." Nhã Nhi lắc đầu từ chối.

"Cháu đi ăn chung luôn đi." Anh nhìn Nhã Nhi cười dịu dàng, nói.

Nhã Nhi không biết nói gì đành chấp nhận lời mời của cô và anh.

Bọn họ tới một nhà hàng ngon nhất thành phố, gọi toàn những món đắt đỏ nào là tôm hùm, bào ngư,... Cô và Nhã Nhi há mồm kinh ngạc nhìn nhau.

"Bữa nay có tiệc hay sao vậy?" Chu Như Uyên giật giật khoé môi, trợn mắt nhìn anh.

"Không có! Cho hai đứa ăn đấy!" Anh thản nhiên đáp.

"Ba! Tụi con có phải heo đâu? Nhiều thế này ít nhất cũng phải mười người ăn mới hết." Cô nhìn từng món bày trên bàn, nói.

"Tụi con phải ăn nhiều vào mới có sức học, nhất là Nhã Nhi mới bị thương cần phải bồi bổ." Anh tỏ ra là một người ba nhìn Chu Như Uyên nghiêm nghị nói rồi ôn nhu quay sang Nhã Nhi.

"Biết ngay mà!" Cô bĩu môi nói nhỏ trong miệng nhưng vẫn lọt vào tai người nào đấy nhưng anh không quan tâm, cầm nĩa gắp thức ăn cho Nhã Nhi.

Cô chỉ biết im lặng ngồi bên cạnh mà nhìn bọn họ, tay gắp thức ăn cho vào dĩa.

Cảm thấy cô cứ như kỳ đà cản mũi ấy!?

Sau khi bọn họ ăn xong, Chu Minh Hào lái xe đưa cô và Nhã Nhi về rồi quay lại công ty giải quyết một số công việc còn dang dở.