Áp Ánh Ly di chuyển đến nhà vệ sinh nữ, móc sau tóc ra túi giấy, dùng chiếc bật lửa được ngụy trang thành chiếc vòng đeo tay, tay trái ấn nút, ngọn lửa phựt lên, cô ta nhanh chóng đốt cháy thành tro, rồi xả nước dội sạch. Áp Ánh Ly nhìn dòng nước cuốn theo từng mảng li ti màu đen mà hài lòng nhếch môi cười.
Thành công!
Cô ta chải lại tóc, chỉnh lại quần áo, móc trong thắt lưng ra một thỏi son màu đỏ tô lại đôi môi trái tim xinh đẹp, bặm môi, nháy mắt một cái rồi đi ra khỏi phòng vệ sinh.
"Chào cô! Chớp!" Lãnh Triết đứng bên cạnh cửa nhà vệ sinh, dựa lưng vào tường. Áp Ánh Ly giật mình, run người một cái, từ từ di chuyển gương mặt xinh đẹp nhìn về phía anh ta.
"Ha... Ha... Anh có nhận nhầm người không vậy? Tôi là Mễ Linh!" Cô ta cố giữ bình tĩnh, không để Lãnh Triết phát hiện ra một chút sơ hở nào, nở nụ cười thân thiện.
"À... Tôi quên mất! Tên Ly mới đúng... Áp Ánh Ly!" Lãnh Triết tiến tới, cô ta theo phản xạ lùi ra sau đến khi lưng chạm vào vách tường thì anh ta đè hai tay lên tường bao vây Áp Ánh Ly ở giữa.
"Sao cô không nói gì?" Anh ta áp sát mặt gần Áp Ánh Ly hơn, thở ra hơi thở nam tính.
Cô ta đỏ mặt, cắn chặt cánh môi, tay nắm chặt lấy váy.
"Anh phát hiện tôi khi nào?" Áp Ánh Ly ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Lãnh Triết, ánh mắt sắc lạnh, chất vấn.
"Khi cô vừa xin vào làm việc!" Thấy cô ta đã ngầm thừa nhận, anh ta đắc ý nhếch môi cười.
"Sao anh không vạch trần tôi?"
"Tôi muốn xem cô có thể làm gì được."
"E là anh không còn cơ hội để thấy! Anh đã biết thân phận thật của tôi thì tôi đành phải bịt chặt cái miệng anh lại... Suốt đời!" Áp Ánh Ly nở nụ cười tàn ác, hai chữ cuối cô ta nhấn mạnh, tay trái bắn ra một cây kim dài nhọn khoảng mười xentimét, nhắm thẳng tim Lãnh Triết định đâm vào nhưng khi cây kim chỉ còn cách tim có một xentimét thì anh ta bất ngờ né sang một bên.
Chính cô ta cũng không ngờ thân thủ Lãnh Triết lại nhanh nhẹn như vậy! Cô ta mệnh danh là tay giết người nhanh như chớp, nhờ vậy Áp Ánh Ly mới có biệt hiệu là Chớp, không một ai có thể đỡ được nhát kim của cô ta dù là giỏi cấp mấy nhưng người này thì khác.
Sợ rằng Áp Ánh Ly cũng không phải là đối thủ của Lãnh Triết!
Cô ta dùng chân nhắm vào đầu anh ta mà đá cao. Lãnh Triết bắt kịp chân kéo trượt xuống sàn nhà, Áp Ánh Ly nhanh chóng dùng tay đẩy trọng lượng cơ thể khiến bản thân đứng dậy, giữa các ngón tay cô bắn ra các mũi kim nhọn, anh ta lại nhanh chóng né kịp. Lúc này Áp Ánh Ly đã bắt đầu mất kiên nhẫn, dùng chân tay đánh liên hồi về phía Lãnh Triết, cô ta đánh tới đâu anh ta đỡ tới đó, lâu sau cô ta đã dần thấm mệt nhưng Lãnh Triết thì vẫn khoẻ mạnh không biểu hiện ra một chút mất sức nào.
"Mẹ nó! Cơ thể hắn làm bằng sắt à!?" Áp Ánh Ly buột miệng chửi thề, tức giận nói nhỏ nhưng lại lọt vào tai anh.
"Cơ thể tôi là bằng da bằng thịt nha! Chỉ có điều trải qua huấn luyện thì nó đã cứng như sắt rồi!" Lãnh Triết khẽ cười, giọng điệu giễu cợt nhìn cô ta thở hổn hển mà vui trong lòng.