Cưng Chiều Mỗi Em

Cưng Chiều Mỗi Em - Chương 1106: Chương 1182




Chương 1182



Về phần Nhật Linh, chính vào lúc chuẩn bị làm thủ tục xuất viện, nhìn thấy Lâm Quân sờ sờ trước mặt khiến cô kinh ngạc không thôi, vợ chồng hai người lâu ngày gặp lại, suýt chút nữa là cỏ khô lửa cháy ngay trong bệnh viện.



May mà Trần Hi Tuấn kịp thời ngăn cản, mới tránh phát sinh những cảnh không hợp với trẻ nhỏ.



Một đường tình chàng ý thiếp đi về nhà, mọi người nhìn thấy cha Lâm và Lê Vân Hàng hai người đang chém giết khó phân thắng bại trên bàn cờ, nhất thời cũng đen hết cả mặt.





“Mẹ Trương, xảy ra chuyện gì vậy?” Hoàng Ánh cau mày nhìn chồng mình, giờ đã là lúc nào rồi mà vẫn còn đánh cờ?



Mẹ Trương giải thích tình huống trước mặt vài câu, sau đó liền nhanh chóng rời đi, đến phòng bếp chuẩn bị.



Hôm nay đông người, nấu nướng phải gấp đôi ngày thường, bà không có thời gian để lười biếng.



Ngược lại, Nhật Linh cười bất đắc dĩ, bước đến cắt ngang sự nhiệt tình của hai người đối với cờ vây: “Cha ơi, trời tối rồi, đang nấu thức ăn rồi đấy ạ, hai cha có muốn nghỉ ngơi nói chuyện trước không? Còn cờ vây thì, sau này vẫn còn nhiều thời gian để chơi mà..









“Nhật Linh, các con trở về lúc nào vậy?”Cha Lâm lúng túng nhìn Nhật Linh một chút, lại nhìn thấy đã là năm giờ chiều, nhất thời ông có hơi xấu hổ.



“Con vừa mới về” Lê Nhật Linh quay đầu nhìn Lê Vân Hàng: “Cha, cha về sao không nói với con một tiếng, Lâm Quân trên đường cũng thần thần bí bí không nói với con, con còn tưởng rằng ở nhà xảy ra chuyện gì.”



Lê Vân Hàng cười dịu dàng, chậm rãi đứng lên: cha con không vui sao?”



“Vui, con đương nhiên là vui rồi.





Lần này cha về có phải là không định đi nữa không?” Đương nhiên, Lê Nhật Linh muốn gặp Lê Vân Hàng, cũng muốn mỗi ngày được sống cùng người thân của mình, nếu lần về nước này Lê Vân Hàng không rời đi nữa thì thật là tuyệt quá.



“Chuyện này còn phải đợi tính toán một chút, tùy tình huống mà quyết định, dù sao công ty đều ở nước ngoài, có lẽ là không ở lâu được”




Suy nghĩ của Lê Vân Hàng cũng giống như Lê Nhật Linh, chỉ là hoàn cảnh không cho phép, ông cũng không có cách nào.



Trừ khi đem tất cả tài sản ở Pháp đều chuyển hết về Việt Nam, đến lúc đó thì ông mới có thể định cư ở Việt Nam.



Còn hiện tại, không quay lại e là không được.



Quan trọng hơn đó là, vấn đề của James vẫn chưa được giải quyết, và mọi thứ vẫn còn là ẩn số.



“Sao nào, nhìn thấy Lê Nhật Linh cũng biết nguyên nhân sâu xa trong, đương nhiên sẽ không ép buộc, chỉ cười nói: “Không sao, dù cha không định cư, sau này con cũng có thể đến thăm cha được mà”




“Được được được, khi nào cha có thời gian rảnh cũng sẽ thường quay về thăm các con” Lê Vân Hàng âu yếm sờ đầu Lê Nhật Linh, trong mắt tràn đầy niềm tự hào của bậc làm cha mẹ.



€ó thể có một cô con gái như vậy, Lê Vân Hàng đã cảm thấy rất mãn nguyện rồi.





“Nhìn mấy người kìa, chỉ vừa mới gặp mặt sao lại bày ra cái vẻ như sắp phải chia xa đến nơi thế này?” Hoàng Ánh đúng là không xem được nữa, nhanh chóng đi ra điều chỉnh bầu không khí, đưa tay về phía Lê Vân Hàng: “Xin chào ông thông gia, lần đầu gặp mặt, tôi là mẹ của Lâm Quân, cũng là mẹ chồng của Nhật Linh.



Chồng tôi không tiếp đãi tử tế, mong ông thông cảm.







“Đâu có đâu có, là tôi không mời mà tới có phần không đúng lễ nghĩa, bà thông gia khách sáo quá rồi” Lê Vân Hàng cười bắt tay với Hoàng Ánh, trong lòng ngay lập tức đã có đánh giá nhất định với bà thông gia tương lai này.



Thường nghe bảo quan hệ mẹ chồng nàng dâu thường không tốt, nhưng xem ra mẹ chồng của Nhật Linh đối xử với Nhật Linh cũng không tệ chút nào, như vậy ông cũng yên tâm rồi.



Ông thầm cảm thấy may mắn cho con gái của mình, gặp được rất nhiều người tốt, cha mẹ chồng đều là người trí thức, phân rõ đúng sai, ngày tháng sau này chắc hẳn sẽ dễ dàng.



Lại thêm sự cưng chiều của Lâm Quân, cả đời này của nó cũng không còn gì hối tiếc nữa.