Cưng Chiều Lão Bà

Chương 44: Em yêu anh




Vài Ngày Sau đó.

Dạo gần đây lịch trình của cô khá dày, đi lưu diễn xuyên suốt. Thời gian ở nhà dường như là không có, cả Lục Tử Ngạn cũng vậy gần đây có dự án lớn cần thực hiện nên cũng rất bận rộn. Hai người gặp nhau cũng không còn nhiều nữa, nếu trùng hợp thì tối khuya tầm một giờ sáng sẽ gặp nhau ở trước nhà. Cũng chẳng nói gì chỉ chào nhau vài câu rồi ai về nhà nấy.

Nhưng dù gặp ít như thế nhưng chính nó đã khiến cho cô càng thêm hiểu rõ hơn lòng mình rằng chính mình đã yêu Lục Tử Ngạn, còn anh thì mặc dù rất muốn nói chuyện với cô nhưng vì muốn sử dụng chiêu lạt mềm buộc chặt do A Triết chỉ bảo nên dù có nhớ cỡ nào cũng không được liên hệ với cô. Phải để cô tự chủ động tìm đến mình, mặc dù lúc thực hiện cũng đau đầu lắm sợ sẽ không có tác dụng với cô đấy chứ nhưng lỡ rồi cũng phải làm.

Cả hai cứ thế làm công việc của mình cho đến hôm nay...một vài hành động của cô đã khiến mối quan hệ này đi xa hơn.

Bận bịu suốt nhiều ngày cuối cùng cũng không còn lịch trình gì nữa, thời gian còn lại là để cho cô nghĩ ngơi và chuẩn bị tinh thần cho ngày phát hành MV nó cũng sắp đến rồi.

8H tối

- " Ấy... sao thế này? Hư rồi sao? " Ninh Hạ Vũ cô vừa tắm xong chuẩn bị sấy tóc thì máy sấy lại hư mất. Đắng đo suy nghĩ một hồi thì cuối cùng cũng quyết định đứng lên đi ra ngoài, đứng trước cửa nhà của Lục Tử Ngạn suy nghĩ một hồi rồi quyết định nhấn chuông kêu cửa.

- " Cạch " Cánh cửa mở ra cùng với giọng nói.

- " Có chuyện gì sao hửm? " Lục Tử Ngạn trên người chỉ mặc một chiếc quần thung lửng ngan đùi còn ở trên thì để trần lộ ra cơ bắp săn chắc tuyệt đẹp kia.

Ninh Hạ Vũ mở to mắt nhìn liền nuốt nước miếng cái ực một cái nhìn thì có vẻ anh ta vừa tắm xong.

- " Có..có thể cho tôi mượn máy sấy một chút không? "

- " Ừm được, vào nhà đi " Lục Tử Ngạn mỉm cười né ra một bênh để cô vào nhà.

Ninh Hạ Vũ cũng không lạ lẫm gì với căn nhà này, cô đi vào nhìn một vòng xung quanh nó vẫn như cũ.

- " Đi theo tôi " Lục Tử Ngạn bước đi đằng trước lên lầu rồi vào phòng chỉ vào chiếc bàn mà nói.



- " Vừa hay tôi vừa dùng xong còn để trên bàn, em đến cắm điện vô rồi dùng luôn đi. " Nói xong Lục Tử Ngạn cười một cái rồi quay người đi xuống lầu.

Ninh Hạ Vũ cũng thấy lạ, bình thường anh ta sẽ không bỏ đi đâu mà sẽ chai mặt ở lại để nhìn cô nhưng hôm nay lại lơ đi như thế? Không lẽ....anh ta hết thích mình rồi?

Cô không nghĩ nữa, đến bàn rồi sấy tóc. Sấy xong mới để ý nhìn lại căn phòng này, có hương thơm của anh. Rất gọn gàng sạch sẽ, nhưng nó chẳng có một chút ấm áp nào cả...nó...cũng lạnh lẽo i như phòng của cô vậy.

Xuống lầu thì nhìn thấy anh đang ngồi ở ghế sofa đang làm việc cùng máy tính. Nghe tiếng bước chân dần đến gần anh liền lên tiếng.

- " Tôi đang xem lại ảnh chụp quảng cáo lần trước của em, có muốn đến xem cùng không? "

- " À...được "

Ảnh quảng cáo này là ảnh lần trước chụp, cũng sắp phải công bố sản phẩm vậy nên bây giờ cần cấp trên xem và duyệt qua một lần nữa.

Cô ngồi xuống ghế nhìn vào màn hình là ảnh của mình, chỉ xem thôi chứ cũng không nói gì. Vì xem ảnh thì ít mà ngắm trai thì nhiều. Bây giờ anh đã mặc áo vào nhưng có lẽ nó vẫn không khiến anh bớt đẹp trai đi chút nào. Lúc này cô đột nhiên không kìm được mà nói

- " Lục Tử Ngạn "

- " Hửm " Lục Tử Ngạn nghe cô gọi mình liền quay đầu lại nhìn.

- " Tôi muốn làm một hành động, nếu...anh không thích nó...thì hãy từ chối ngay nhé? "

Đây có được xem là câu hỏi không nhỉ vì chưa có sự đồng ý của Lục Tử Ngạn mà Ninh Hạ Vũ đã nhòm người tóm hôn lấy anh. Lần này cô rất tỉnh táo không phải đang say hay đang mê ngủ mà là thực sự đang chủ động muốn hôn anh.

Lục Tử Ngạn cũng đứng hình ngay tại chỗ, không ngờ cô gái nhỏ này lại dám cưỡng hôn mình cơ đấy. Nụ hôn này của cô cũng chính thức thông báo với anh rằng cô Ninh Hạ Vũ đã yêu Lục Tử Ngạn mất rồi.

Môi chạm môi, cô hôn anh trong sự vụng về hấp tấp. Môi duy chuyển qua lại cuối cùng cô thả anh ra vì thấy anh chẳng đáp trả lại mình.

- " Anh...từ chối tôi rồi sao? " Cô thất vọng, vẻ mặt buồn bã nhìn anh mà hỏi.



- " Không! Là do kĩ năng hôn của em quá tệ làm cho anh không biết nên làm sao để phối hợp với em " Lục Tử Ngạn mỉm cười đáp.

- " Anh...anh " Cô nghe vậy liền bịu mỗi nũng nịu.

- " Ngoan, bảo bối anh sẽ dạy em cách hôn nhưng bài học này chỉ được thực hành với mỗi mình anh thôi nhé? "

- " Vâng "

Nói xong Lục Tử Ngạn kéo cô vào lòng trực tiếp hôn lên môi, môi chạm môi. Ban đầu có một bước dạo đầu, anh hôn nhẹ trên cánh môi mịn màng kia hôn môi trên rồi đến môi dưới, mút nhẹ cánh môi. Hành động này khiến cô càng thêm phấn khích hơn, sau khi để cô làm quen với nhịp điệu của mình cuối cùng anh thả ra một xí tầm vài giây để cô lấy hơi sau đó liền tiếp tục hôn. Nụ hôn lần này mạnh mẽ nồng nhiệt hơn, chiếc lưỡi của Lục Tử Ngạn hùng hồn tiến thẳng vào trong khoan miệng của cô khiến cô phải rên lên một tiếng.

- " Ưm "

Lưỡi của cô ban đầu đưa loạn xạ không phối hợp kịp nhưng một hồi sau cuối cùng cũng phối hợp được với anh. Lưỡi của anh thích thú lần mò mọi ngóc ngách trong khoang miệng của cô, hận không thể nuốt hết một lần vào trong miệng. Đến khi mút cạn kiệt hết sự tinh hoa mật ngọt trong khoan miệng cô thì anh mới lưu luyến dừng lại.

Vừa dừng hôn Ninh Hạ Vũ đã ngại ngùng chui vào lồng ngực anh rồi úp mặt lại.

- " Sao đấy? Ngại à? " Anh cười xoa đầu cô.

Ninh Hạ Vũ chỉ gật gật đầu đáp trả.

- " Hôm nay như vậy là đủ, anh không muốn khiến em sợ "

Nói rồi Lục Tử Ngạn dịu dàng hôn lên trán cô một cái rồi ôm vào lòng thật chặt như rằng không muốn bảo bối này phải rời xa tầm tay anh.

- " Em yêu anh! " Cô nói nhỏ.

- " Anh cũng vậy, yêu em! "