Cuộc vui tối qua kết thúc khá muộn nên giờ này Tần Tử Huyên và Viên Tang vẫn còn chưa dậy, chỉ có Viên Nguyệt tối qua đầu hàng rút lui trước nên đã sớm thức dậy. Ngồi trong phòng đọc sách nhìn ra phía bên ngoài vườn, Viên Nguyệt đặt tay lên chiếc bụng căng tròn của mình. Từ khi về đây cô chưa từng ra khỏi nhà, hiện tại thấy rất là bí bách rồi.
Một ngày của Viên Nguyệt chỉ loanh quanh trong nhà, từ phòng ngủ xuống phòng bếp, rồi lại lên phòng sách. Thở dài một hơi, ngả hẳn lưng vào tựa ghế. Đang chill chill dưới tiết trời Xuân thì chuông điện thoại vang lên. Vươn tay lấy điện thoại xem ai lại gọi cho cô giờ này. Là Giang Thiếu Tuân, để điện thoại lên bụng “ Alo, sao nay lại gọi em sớm vậy?”
Giang Thiếu Tuân đang lái xe trên đường tới khu nhà của Viên Nguyệt, anh gọi cho cô để thông báo tình hình trước “ Viên Nguyệt, GM xảy ra chuyện lớn rồi. Lần này anh không thể tự quyết được ”
“ Xảy ra chuyện gì rồi? Không phải mọi thứ vẫn còn đang ổn?” Viên Nguyệt lúc này đã ngồi thẳng dậy.
Chiếc xe của Giang Thiếu Tuân đã vào tới khuôn viên căn nhà, đúng là mấy ngày trước mọi chuyện còn rất ổn, nhưng chỉ vừa hôm qua thôi cổ phiếu của GM đều đang lao xuống dốc “ KH muốn sáp nhập vào với GM. Anh tới đón em rồi, trên đường đi sẽ giải thích thêm”
KH làm như vậy khác nào là đang ép cô phải ra mặt đâu chứ. Viên Nguyệt vội đỡ bụng đứng dậy, di chuyển về phòng thay vào một chiếc váy, phần vai tinh tế của cô được để lộ. Khoác lên vai một chiếc khăn lớn, để vạt khăn rủ xuống che đi một phần chiếc bụng bầu. Chỉnh trang lại một chút rồi đi xuống dưới lầu. Vừa ra khỏi nhà, Giang Thiếu Tuân đã mở sẵn cửa xe đợi cô. Không còn chần trừ gì nữa. Viên Nguyệt theo Giang Thiếu Tuân lên xe tới GM.
Trên đường đi, Giang Thiếu Tuân đưa cho Viên Nguyệt một tệp tài liệu rồi giải thích mọi chuyện “ Cổ phiếu thị thực của GM không hiểu bằng cách nào đã bị KH âm thầm thu mua, hiện tại trong tay những người trong hội đồng quản trị còn rất ít. Những dự án lớn của GM cũng bị KH nẫng tay trên mất, hiện tại nội bộ đang rất rối loạn…. Anh xin lỗi, đã để em phải xuất hiện như vậy”
Viên Nguyệt lật xem tập tài liệu trên tay, trong đầu cô hiện tại công việc mới là quan trọng nhất. Thấy Giang Thiếu Tuân tự trách như vậy, Viên Nguyệt chỉ mỉm cười, lắc lắc đầu “ Không sao, anh đã làm hết sức mình rồi. Còn em chỉ xuất hiện sớm hơn dự kiến chút thôi”
Hai người không nói gì thêm nữa, Viên Nguyệt tập trung xem tài liệu Giang Thiếu Tuân vừa đưa. Rất nhanh đã tới GM, hai người họ dùng lối đi chuyên dụng để lên phòng họp. Trong đó lúc này bầu không khí trở nên rất ngột ngạt. Bên KH lần này được chính Đàm Khưu dẫn trận, còn GM lúc này như rắn mất đầu, chỉ có mấy người trong hội đồng quản trị ngồi đây chống chịu.
Gần 30 phút trôi qua, GM giống như không còn gì để mất nữa rồi. Hợp đồng đã đặt trước mặt từng người, lúc này chỉ cần đặt bút kí thôi. Là Đàm Khưu có thể trực tiếp quản lý cả GM và KH. Lúc này Đàm Khưu ngồi ung dung dựa vào ghế, như đã nắm chắc phần thắng “ Các vị, hợp đồng còn gì không thoả sao?”
Bên GM lúc này chỉ biết khó khăn nhìn nhau, tay cầm bút chuẩn bị đặt xuống kí rồi thì cánh cửa phòng họp bật mở ra. Giọng nói của một cô gái cất lên “ Đợi một chút, các người đã hỏi qua tôi chưa?
Cả căn phòng đều đổ dồn sự chú ý về phía giọng nói phát ra, ai nấy đều tròn mắt ngạc nhiên và Đàm Khưu cũng không ngoại lệ, nhưng cái anh ta để ý lại là chiếc bụng đang nhô cao của Viên Nguyệt. Im lặng nhìn cô đang đi về phía trung tâm, ngồi xuống đối diện với mình. Đàm Khưu thu lại tư thế, xoa xoa cằm nhìn cô “ Ồ, không phải Viên tổng đây sao? Lâu ngày không gặp trông cô béo lên thì phải?”
Cả phòng vốn đã im rồi, thêm câu nói của Đàm Khưu nữa làm ai nấy đều không dám cả thở mạnh.
“ Đều nhờ phước của Đàm tổng” Viên Nguyệt ngồi đối diện với Đàm Khưu, nở nụ cười đúng chuẩn xã giao nhưng trong lòng đang mắng thầm [ Béo cái khỉ nhà anh, anh có tin tôi để con anh gọi anh bằng chú không? ]
Mạn Di ngồi bên cạnh Đàm Khưu nghe như vậy cũng thật là hấp dẫn rồi. Không ngờ tại đây lại được xem một màn thú vị như vậy. Đưa tay lên miệng che đi nụ cười, hơi đẩy tay Đàm Khưu tiếp tục cuộc đàm phán.
Đàm Khưu đẩy bản hợp đồng về phía Viên Nguyệt, trước tiên vẫn phải là công việc “ Viên tổng, hãy xem kĩ bản hợp đồng này đi, mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”
Cầm bản hợp đồng lên, Viên Nguyệt đọc kĩ một lượt rồi ném lên trên mặt bàn “ Chúng tôi không đồng ý, vốn GM và KH trước nay nước sông không phạm nước giếng và tôi hi vọng sau này cũng thế”
Nhìn hành động kia của Viên Nguyệt, thật không biết trong công việc cô gái này cá tính lại mạnh như vậy “ Cổ phần thị thực của GM đang nằm một phần trong tay tôi, Viên tổng làm như vậy không lẽ chịu thiệt sao?”
Viên Nguyệt chống cằm nhìn Đàm Khưu, nở nụ cười tự tin “ Đàm tổng nghĩ lấy được cổ phần thị thực của GM dễ như vậy sao?”
“ Ý Viên tổng đây là?” Đàm Khưu gõ gõ đầu bút xuống bàn, muốn xem xem Viên Nguyệt sẽ lật ván cờ này kiểu gì
Viên Nguyệt lấy ra một tệp văn kiện đẩy về phía Đàm Khưu “ Thông tin về cổ phần thị thực đều ở đây, những người của GM đang ngồi đây đúng là đều nắm giữ cổ phần, nhưng đều là không có giá trị gì trực tiếp tới GM. Đàm tổng nghĩ tôi lại để có họ nắm giữ nhiều cổ phần thị thực đến vậy à?”
Trước đó, để tránh việc bị lọt cổ phần thị thực ra ngoài. Viên Nguyệt đã âm thầm chia nhỏ rồi chuyển toàn bộ về tên Giang Thiếu Tuân và bố mẹ cô. Để che mắt người ngoài nên cô vẫn phải diễn một màn chia phần cho những người trong hội đồng quản trị thôi.
Đàm Khưu xem tệp tài liệu ấy, không khỏi phải thốt lên khen ngợi. Đúng là được thừa hưởng bộ gen hoàn hảo của Viên Quân và Giang Hạ. Chơi tới đây đủ rồi, đặt tệp tài liệu về chỗ cũ, ra vẻ tiếc nuối “ Thật đáng tiếc, việc làm ăn lần này không thành rồi. Lại hẹn tương lai hợp tác không xa”
Viên Nguyệt ngồi dựa vào ghế, đúng là lâu ngày không vận động. Mới ngồi một chút đã khiến cô đau lưng rồi “ Còn một chuyện nữa, hi vọng GM và KH sau này đều sòng phẳng với nhau trên thương trường”
“ Đước thôi, theo ý Viên tổng” Đàm Khưu nhún nhún vai đáp lại. Anh ta đâu muốn làm đến mức này, chỉ vì muốn dụ cô ra mặt mà thôi. Nhưng khi vừa xuất hiện đã khiến anh phải bất ngơi rồi.
Cuộc họp cứ thế kết thúc. Giang Thiếu Tuân lúc này đi giải quyết nốt những vấn đề còn tồn đọng nên Viên Nguyệt tự quay trở về phòng làm việc riêng của mình. Từ lúc mang thai cơ thể cô dần trở nên nặng nề hơn, lưng cũng hay đau. Cô đang vừa đi về phòng vừa nhắn tin báo cho Tần Tử Huyên biết. Hoàn toàn không để ý phía trước.