Cưng Chiều Của Bạo Quân

Chương 179: Huyết nồng thắng thủy




Như Ý cười nói: “Vậy ngươi xem ta là võ thần Trác Thiên Hành tái sinh là được rồi!”

Bạo quân cười lạnh: “Võ thần tài sinh? Hừ!”

Như Ý nói: “ Người không tin? Được! Vậy cho người hiểu biết một chút uy lực của cao thủ tầng thứ mười!”

Nói xong, nội lực của Như Ý cuồn cuộn không ngừng truyền đến trên Ám Triều kiếm, vốn dĩ là thanh kiếm mỏng mềm mại, lập tức biến trở nên cứng và kiên cường không gì có thể so sánh.

“Xoẹt xoẹt!”

“Xoẹt xoẹt!”

Một kiếm của Như Ý vừa bay ra liền phát ra thanh ấm kiếm khí phá không.

Thân kiếm nhờ được giữ bới nội lực cực đại mà biến trở nên rung động không ngừng.

Như Ý cười nói: “Võ thần tái sinh rồi!”

“Nói nhảm!”

Cô gái tóc bạc rất khinh thường cách làm đùa giỡn nhàm chán này, thanh kiếm trong tay không chút nào hàm hồ ứng chiến!

"Binh"

Hai kiếm công kích lẫn nhau

Bảo kiếm của cô gái tóc bạc, cư nhiên lại bị cắt đứt thành hai đoạn.

Như Ý cười thừa thắng xông lên, Ám Triều kiếm càng gia thêm hung mãnh công kích đến.

“Cẩn thận!”

Bạo quân biết cô gái tóc bạc đã không thể tránh kịp, liền nhanh chóng ra chưởng hướng đến vai của cô, dùng nội lực buộc cô phải lùi về phía sau!

Tuy nhiên, lại vẫn là không kịp.

Kiếm của Như Ý, quá nhanh!

Hơn nữa nội lực gia tăng trên thân kiếm, quá sắc bén uy mãnh!

Sát khí trên lưỡi kiếm nhẹ nhàng chạm vào má của cô gái tóc bạc, cắt ra một vết cắt rất sâu, máu tươi như nước chảy ra...

Kiếm thật nhanh!

Nội lực thật cường đại!

Đây đơn thuần là một loại kiếm pháp trước nay chưa từng có!

Cô gái tóc bạc quá kinh hãi.

Bạo quân càng kinh hãi!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc thất sắc!

Ngay cả Trác lão gia, cũng là kinh ngạc đến miệng há hốc, trên mặt và trong mắt đều là biểu cảm không dám tin...

“Trời ạ!”

“Cô ấy làm bị thương một cao thủ tầng thứ chín nhẹ nhàng như vậy?”

Vừa rồi hai người họ rõ ràng còn là thực lực tương đương, bất phân thắng bại a!”

“Tại sao vừa một lát, Như Ý đã trở nên lợi hại như vậy?”

“Nội lực trên thanh kiếm đó, dao động mãnh liệt.”

Chẳng lẽ thật sự là nương nhờ thân thể của võ thần?”

“Trác Thiên Hành cũng là người Trác gia, Như Ý cũng là người Trác gia...”

“Chẳng lẽ thật sự linh hồn của Trác Thiên Hành biết Trác gia có nạn, cho nên sống lại giải cứu nguy nan của Trác vương phủ?”

“Đó chính là thực lực của võ thần sao?”

“Trời ạ!”

“Một cao thủ tầng thứ chín công lực Trác tuyệt, ở trước mặt võ thần, lại ngay cả năng lực hoàn thủ cũng không có!”

“Cao thủ tầng thứ mười quá khủng bố đi?”

“Khó trách năm đó Trác Thiên Hành dựa vào sức lực của mình mà lại đánh khắp thiên hạ vô địch!”

“Hơn nữa còn thồng lĩnh binh lính của Thiên Tống vương triều thực lực cường đại lúc đó chinh chiến khắp thiên hạ, từ đây bình định biên giới tất cả phản loạn!”

“Đây mới là sự tồn tại như thần linh a!”

Môi người nghị luận sôi nổi.

Tất cả đệ tử Trác vương phủ, tướng sĩ bên phía bạo quân, đều cho rằng Như Ý là Trác Thiên Hành sống lại, toàn bộ vứt bỏ binh khí, quỳ xuống bái lạy!

“Võ thần vạn tuế!”

“Tham kiến võ thần!”

“Võ thần vô địch thiên hạ!”

Những người thân phận thấp kém đều quỳ xuống bái lạy võ thần sống lại!

Cô gái tóc bạc lại tức giận: “Ta không tin ngươi là võ thần tái sinh! Xem ngươi cuối cũng có bao nhiêu công lực!”

Cô ta vứt kiếm trong tay xuống, hai tay nắm chưởng, ép ra nội lực hung mãnh như thủy triều công kích đến!

“So đấu chưởng lực?”

Như Ý u ám cười, lòng bàn tay trái nghênh đón!

“Ngươi cũng cũng đến đi!”

Cô nhìn bạo quân một cái, tay phải cũng nắm chưởng, chủ động công kích kích bạo quân!

“Như Ý! Không thể!”

Trác lão gia kinh ngạc hét lớn!

So nội lực, nhưng là một sự việc rất hung hiểm!

Nếu như có chút sai sót, sẽ toàn thân nổ tung mà chết!

Nhưng so nội lực, cũng là cách đánh không có thủ đoạn và dựa vào thực lực thực sự nhất!

Như Ý lại bất cẩn khinh địch như vậy, nội lực một người đồng thời ứng chiến với hai người, cách làm này giống như tự sát!

“Quá nguy hiểm rồi!”

Trác lão gia hét lớn!

Ông ta đã chuẩn bị xong, chỉ cần Như Ý có chút dấu hiệu nguy hiểm nào, ông ta sẽ ngập lập tức tiến lên giải cứu Như Ý!

“Ngu ngốc! Đồ đàn bà ngu ngốc!”

“Không biết sống chết!”

Bạo quân chửi lớn!

Nhưng mà hắn ta lại không còn cách nào!

Như Ý chủ động tìm rắc rối, hắn trừ cách ứng chiến, không còn cách nào khác!

Lúc này...

Ba người...

Sáu chưởng.

Toàn bộ là trong chốc lát...bạo phát ra nội lực toàn thân, bay đi ra!

“Oanh!”

Một tiếng nổ lớn!

Kéo dài không dứt!

Đinh tai nhức óc!

Cô gái tóc bạc và bạo quân, vừa tiếp xúc với nội lực của Như Ý, liền cảm thấy bản thân giống như bị một nam châm cường đại không gì so nổi hút đứng lại!

Công lực toàn thân đều bị kích phát ra!

Cũng không đủ để ứng phó với nội lực của đối phương!

Thân thể Như Ý giống như một cơn lốc xoáy cực lớn...

Bất kể phát ra bao nhiêu nội lực, toàn bộ đều bị hút đi sạch sẽ!

Trán của cô gái tóc bạc và bạo quân rất nhanh đã thấm ra những giọt mồ hôi lạnh...

Mồ hôi ngưng kết thành hạt, từ trên mặt trượt xuống...

Mặt của hai người đều căng hồng lên thành màu tím...

Nhưng Như Ý, lại là khí định thần nhàn... cả khuôn mặt bình tĩnh, hoàn toàn nhìn không ra bất kỳ biểu cảm đau đớn nào.

Trác lão gia kinh ngạc!

“Như Ý...”

“Như Ý đồng thời ứng chiến với hai cao thủ tầng thứ chín, mà lại vẫn có thời gian thư thái như vậy sao?”

“Cho là cô ấy luyện thành lê hoa thần kiếm, trở thành cao thủ tầng thứ chín trẻ nhất trong lịch sử...”

“Tuy nhiên cô luyện võ tài nửa năm, cho dù đột nhiên bay lên cao thủ tầng thứ chín, kiếm pháp mặc dù tinh diệu vô song, nhưng là công lực ít nhất cũng phải yếu hơn so với nhưng cao thủ tầng thứ chín thật sự đã tu luyện võ công mấy chục năm a...”

Cô ấy làm sao có thể thắng được hai cao thủ tầng thứ chín về nội lực?

Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!

Trác lão gia hoàn toàn mơ hồ.

Nhưng cô gái tóc bạc và bạo quân trên khán đài lại còn kinh ngạc và nghi hoặc hơn cả ông ta.

Trên gương mặt phình tím của cô gái tóc bạc, mồ hôi rơi xuống như mưa, rõ ràng là kiên trì rất khổ sở.

Cô đảo mắt, nhìn bạo quân.

Ý tứ giống như nói: “Ngươi đứng vì cô ta là người phụ nữ của ngươi mà thủ hạ lưu tình!”

Bạo quân lại rất ấm ức, vừa bắt đầu hắn còn định thủ hạ lưu tình, nhưng hiện tại hắn chính mình đều đã duy trì rất khổ sở!

Hắn một mặt biểu tình bất đắc dĩ, nhưng lại không dám nói chuyện.

Trong lòng hắn lại là kinh ngạc thầm nói: “Người phụ nữ này bình thường cổ cổ quái quái, làm sao nội lực của cô ta lại có thể cường đại đến mức nhẹ nhàng đánh bại hai cao thủ tầng thứ chín mà vẫn khí định thần nhàn?đây là công lực khủng bố đến mức nào?”

“Cô là công lực thực sự?”

“Còn là sử dụng chiêu trò?”

“Không!”

“Nhất định là dùng chiêu trò!”

“Nhìn biểu cảm nhẹ nhàng của cô, giống như căn bản không chịu bất kỳ nội lực nào ảnh hưởng.”

“Cô nhất định là giở trò quỷ!”

Bảo quân tuyệt đối không tin chuyện hoang đường võ thần tái sinh.

Hắn cho rằng Như Ý dùng trò quỷ.

Nhưng mà, Như Ý cuối cùng là làm sao giở trò quỷ, hắn lại không mò ra được.

Hiện tại nội lực hung mãnh mà cuồn cuộn không dứt đó áp hắn không ra được khí, giống như toàn thân bị xé rách, làm sao còn có thời gian đi nghĩ quá nhiều?

Cô gái tóc bạc còn khó chịu hơn hắn.

Sớm đã khó chịu đến mức ngay cả hô hấp cũng bắt đầu gấp gáp...

Hai người họ, giống như đều đã đến cực hạn...

Không thể duy trì nổi nữa!

Như Ý nhẹ nhàng đánh bại hai người họ!

Hiện tại, chỉ thiếu một bước!

Lại một lúc sau, hai người họ không duy trì nổi nữa rồi!

Trên mặt Như Ý vẫn là biểu cảm nhẹ nhàng, không có chút nào thống khổ...giống như hai người họ hiện ra sự đối lập cực đại!

Đột nhiên...

Sắc mặt Như Ý ngưng trọng...

Giống như trong giây phút, cô biến thành một người khác!

Sắc mặt cô đột nhiên biến trở nên cực kỳ thống khổ!

Trong mắt hiện ra càng là kinh khủng và nghi hoặc!

“Oanh!”

Chính trong chốc lát!

Cả người Như Ý giống như một cánh diều đứt dây bay đi!

“Võ thần biến mất rồi sao?”

“Tại sao cô ấy giống như đột nhiên mất đi hết tất cả công lực?”

“Đây cuối cùng là chuyện gì?”

Tất cả mọi người, đều hồi hộp nhịn thở nhìn, lại không ai dám nói câu nào, phát ra bất kỳ thanh âm nào!

“Hừ!Võ thần mượn cơ thể biến đi thật sớm!”

Cô gái tóc bạc không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện việc ngoài ý muốn như vậy, Như Ý giống như đột nhiên mất đi nội lực, bị nội lực của cô ta và bạo quân đồng thời đánh bay.

“Chịu chết đi!”

Cô ta đuổi theo không buông, nhào đi qua, một chưởng phát ra!

Chưởng này, mặc dù là đánh ra trong tình trạng tiêu hao rất nhiêu nội lực.

Nhưng cô lại quyết tâm, muốn giết chết Như Ý.

Vì vậy, lấy ra toàn bộ công lực của cô ta.

Uy lực không thể xem thường!

“Tiêu rồi! Nguy hiểm!”

Trác lão gia biết Như Ý sợ là lành ít dữ nhiều rồi.

Ông đang chuẩn bị nhào lên cứu người.

“Không được làm bị thương cô ấy!”

Đột nhiên, phía sau truyền lại một tiếng hét lớn!

Thân ảnh của bạo quân giống như mũi tên bay đến, bao lại Như Ý đang bay xuống trong không trung!

Một chưởng này của cô gái tóc bạc liền vừa đúng đánh trúng sau lưng của bạo quân!

“Phụt!”

Một chưởng nặng nè, hoàn toàn đánh trúng bạo quân!

Bạo quân nội tức tổn thương ngay lập tức, ói là một ngụm máu tươi!

Vốn dĩ nội lực đấu với chưởng lực, công lực đã tiêu hao gần hết, nội tức tổn thương rất lợi hại.

Hiện tại chịu một chưởng như vậy, hắn cả người giống như linh hồn đều bị đánh bay, chốc lát đã bị đánh tan!

Nhưng hắn lại ôm chặt Như Ý như cũ, sau đó rơi xuống nhẹ nhàng từ không trung, đợi Như Ý an toàn tiếp đất xong, hắn mới giống như một vũng bùn, không duy trì nổi nữa, mềm mại ngã xuống...

“Bạo quân!”

Như Ý chịu thương rất nặng, giống như sắp chết, nhưng lại không hôn mê, ý thức thanh tỉnh biết bạo quân xả thân cứu cô!

Cô nhanh chóng chạy qua, đỡ bạo quân vừa ngã xuống.

“Ngươi...Ngươi tại sao muốn cứu ta?”

“Haiz!”

Bạo quân mở miệng, ói ra từng ngụm máu, căn bản một chữ cũng không thể nói ra!

Như Ý kích động che miệng hắn, nói: “Ngươi đừng nói chuyện! Đừng nói chuyện! Ngươi cái tên ngốc này! Ngươi đã muốn giết ta, ngươi đã quên ta, ngươi đã có thể vô tình vô nghĩa, tại sao không làm triệt để một chút, tại sao không tuyệt tình một chút? Làm cho ta chết như vậy đâu? Tại sao ngươi muốn cứu ta?”

Sắc mặt bạo quân trắng bệch, ý cười lạnh lẽo mà tà mị, chỉ là yếu ớt giống như không nghe được bất kỳ thanh âm nào: “Trẫm...Trẫm...”

Hắn thực sự quá hư nhược, miễn cưỡng nói ra một chữ “trẫm” đã nói không được lời sau rồi.

Như Ý buồn rầu nói: “Ngươi ba lần xả thân cứu ta! Tại sao ngươi lại vô tình với ta? Nếu ngươi thật sự có tình với ta, tại sao lại một lần rồi lại một lần tổn thương ta?”

Bạo quân yếu ớt nói: “Lần...Lần này trẫm không phải cứu ngươi...trẫm...trẫm là....”

Như Ý nói: “Ngươi muốn nói gì?”

Bạo quân nói: “Trẫm...trẫm...”

Nội lực của hắn bị đánh tan, khí tức trong cơ thể tán loạn, khó chịu đến cực điểm, căn bản không thể nói một câu hoàn chỉnh.

Cô gái tóc bạc nhẹ nhàng đi qua, nói: “Hắn là muốn cứu con trai hắn!”

Đầu như ý kinh ngạc, nói: “Ngươi...ngươi cái gì, cái gì? Con trai gì?”