Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Chương 287




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bách Luyện Thành Thần - Chương 287 - TruyenMoi.vn

Bách Luyện Thành Thần - Chương 287 - TruyenMoi.vn 1ơn nữa những máy móc tinh xảo đặt trên bàn thí nghiệm, cùng với ống nghiệm đang bốc khói kia thật thú vị

“Cậu muốn làm gì?” Lão Tam Tử thấy khóe miệng cô cong lên, dựa vào kinh nghiệm của mình, nụ cười này nhất định có mưu mô

“Rảnh rỗi nên đi dạo chút thôi.” Nhiếp Nhiên thấy ông ta chặn ở trước mặt mình rất chướng mắt, nhẹ nhàng đẩy vai ông ta ra

Người này thật giống như rơm rạ không có rễ, đẩy cái là ngã ngay

“Đi dạo chỗ nào trước bây giờ? Chỗ này, hay là chỗ này?” Nhiếp Nhiên lẩm bẩm chỉ hai bên phòng thí nghiệm, sau đó đi thẳng vào như chốn không người

“Không..

không phải..

cậu...” Lão Tam Tử vội vàng bò dậy, tiến3lên ngăn cản

“Đồ mới thật.” Nhiếp Nhiên nhìn chỗ này một chút, chỗ kia một chút, rồi chọc tay vào những máy móc trên bàn thí nghiệm

Lão Tam Tử nhìn thấy mà run lên

Những dụng cụ kia đều rất tinh vi, không cẩn thận sẽ rất dễ làm hỏng! “Cậu đừng động vào! Đồ trong này đều rất quan trọng!” Mỗi lần nhìn thấy cô động vào cái gì, Lão Tam Tử chỉ có thể đi theo sau lưng cô không ngừng kiểm tra xem có bị hỏng không

Trên mặt ông ta viết đầy bốn chữ “vô cùng đau đớn”, giống như con gái nhà mình bị đàn ông cưỡng bức
Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
“Quan trọng thế nào?” Nhiếp Nhiên cầm một cái máy trên bàn lên nghịch, sau đó xấu xa hỏi,2“Quan trọng đến thế à?” Vừa dứt lời, ngón tay cô đã thả lỏng ra, đồ lập tức rơi xuống dưới.

Lão Tam Tử chợt trợn to hai mắt, căng thẳng, “A...! Cẩn thận!” Ông ta không quan tâm được gì khác nữa, trực tiếp nhào qua

Nhưng ông ta mới nhào được một nửa đã thấy món đồ vốn nên rơi xuống đất vỡ tan tành đó được một cái chân đón lấy giữa không trung

“Cậu!” Lão Tam Tử tức giận trợn mắt nhìn cô, nghiến răng nghiến lợi

Nhiếp Nhiên thấy hình như ông ta bị dọa thật, vỗ vai ông ta, “Sợ cái gì, không phải là một cái máy lấy mẫu giải mã thôi sao, sao phải sợ hãi thế?” Lão Tam Tử cướp lấy cái máy đó,1ôm bảo bối nhà mình vào trong lòng, lau rồi lại sờ, sờ rồi lại lau, “Đây là máy lấy mẫu mới nhất, hôm qua mới đến, rất đắt! Tôi nghĩ rất nhiều cách mới có được một cái như vậy!” Nhiếp Nhiên lạnh lùng liếc ông ta, lại chơi những món đồ khác trên bàn, nói: “Cái này không phải là hàng mới, hơn nữa cũng không phải là loại mới nhất.”

“Hả?”