Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân

Chương 1282




Nhiếp Nhiên hừ lạnh nói: “Chuyện này sao có thể tùy tiện hỏi được, phụ nữ vốn rất nhạy cảm với chuyện này.”

“Đúng đúng đúng, lần sau tôi không hỏi nữa là được chứ gì?”

“Không cần phải vậy, gặp được ai tốt vẫn có thể giới thiệu cho tôi, nhưng tàn phế thì thôi đi.” Nhiếp Nhiên cười híp mắt nói.

“Cô đừng coi thường cậu ta, một người tàn phế có thể đánh bại anh mình leo lên vị trí Tổng giám đốc của Hoắc Thị, năng lực không thể khinh thường đâu.”

“Hắn chỉ có năng lực đó thôi chứ gì?” Nhiếp Nhiên hừ lạnh một tiếng, trong lời nói tràn đầy sự khinh thường Hoắc Hoành.

Cát Nghĩa vừa nghe thấy cô sắp nói tới cái khác thì lập tức hô ngừng: “Được rồi được rồi, không nhắc tới cậu ta nữa.”

“Đâu phải là tôi mở đầu.” Nhiếp Nhiên hừ lạnh nhìn ra ngoài cửa xe.

Cứ như vậy, dưới sự chọc cười của Nhiếp Nhiên, cô thành công áp chế sự dò xét và hỏi han của Cát Nghĩa.

Bóng đêm càng lúc càng dày, những ngọn đèn trên đường nhanh chóng lướt qua ngoài cửa sổ.

Nhiếp Nhiên thấy xe đã lái xuống cao tốc đi về phía nhà máy, cô liền nói với Cát Nghĩa: “Tôi xuống xe bắt taxi về sàn đấu boxing là được rồi, ông không cần đưa tôi về đâu.”

“Không sao, nửa đêm có một trận đấu boxing, tôi muốn đi xem.” Cát Nghĩa bình tĩnh nói.

Nhiếp Nhiên nghe thấy thế thì hứng thú cười hỏi: “Lại tìm được người mới à?”

Cát Nghĩa gật đầu: “Sáng nay người bên kia gọi điện thoại cho tôi, nói là lại tuyển được mấy người mới, bảo tôi xem xem.”

“Vậy có cần tôi nhường chỗ không?” Nhiếp Nhiên làm ra vẻ muốn cởi dây an toàn của mình ra, giống như là muốn tránh đi nhường chỗ.

Cát Nghĩa cười ha ha, “Một tay đấu nhỏ mà thôi, làm sao có thể so với cô được?”

Nhiếp Nhiên cố làm ra vẻ vừa mừng vừa lo vì được coi trọng, nhưng ý cười trên khóe miệng vẫn không hề giảm.

Bầu không khí bên trong xe vô cùng yên tĩnh. Chiếc xe lao nhanh trên đường. Chẳng mấy chốc xe đã dừng lại ở trước nhà máy bỏ hoang.
Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Nhiếp Nhiên tháo dây an toàn xuống xe, vẫy tay với ông ta, “Ông cứ thong thả xem nhé, tôi lên tầng nghỉ ngơi đây.”

“Không ở lại xem một trận à? Nghe nói gần đây cô cũng luôn luyện quyền với bọn họ, chọn giúp tôi đi.” Cát Nghĩa đứng ở cửa xe, mời mọc.

Nhiếp Nhiên suy nghĩ một lát mới gật đầu, “Được rồi, vậy thì xem một lát đi, từ khi tới đây tôi vẫn chưa xem một trận đấu hoàn chỉnh nào.”

Cô và Cát Nghĩa cùng đi vào sàn đấu boxing ngầm.

Bốn phía sàn đấu boxing ngầm đều được xử lý cách âm, trừ khi đứng ở cửa dán tai lên nghe, còn không về cơ bản là không nghe được gì.

Ở cửa có mấy tên thuộc hạ, vừa thấy Cát Nghĩa và Nhiếp Nhiên tới, bọn chúng rất cung kính gật đầu chào, sau đó đẩy cửa cho bọn họ đi vào.

Cát Nghĩa và Nhiếp Nhiên đi vào, thấy đám người bên dưới sàn đấu boxing đang ra sức hò hét với người trên sàn đấu, khản hết cả tiếng.