Trước đó còn cô ý mời mây minh tỉnh tới, đứng trên sân khấu hát những bài tình ca ám áp.
Ở trong sân nhà họ Lâm, các minh tinh đều không xuất hiện một cách sặc sỡ loá mắt.
Thanh niên tài tuần, hào môn thế gia.
Bọn họ đều tới đè tham gia lễ đính hôn của cô ta……
Nghĩ đến đây, Tô Khuynh Tình bắt đầu không tự chủ được, ngắng đầu lên kiêu ngạo.
Cô ta nhìn vào bên trong, người đang ngồi cạnh ông nội, Tô Thính Ngôn……
Sau này, Tô Thính Ngôn ở trước mặt cô ta, cũng không hề có năng lực cạnh tranh đáng nói!
Nhưng mà, lễ đính hôn mới bắt đầu, bỗng nhiên có người nói.
“Lâm tiên sinh tới.”
“Lâm tiên sinh nào, hôm nay đều là người nhà họ Lâm.”
“Là vị tiên sinh kia đó, tam thiếu gia nhà họ Lâm, mau báo cho người nhà họ Lâm.”
“Cái gì?”
Lâm Nhứ tới!
Đoàn người rốt cuộc cũng hiểu rõ.
Tùy tiện lại có được bất ngờ lớn như vậy.
“Vậy mà vị kia lại đến nơi này?”
“Chẳng phải thường nói người này xuất quỷ nhập thần, người trong nhà cũng không nhát định có thể thấy anh ta một lần.”
“Tiệc đính hôn của Lâm Cảnh Trăn cũng đến, quá cho bọn họ mặt mũi.”
Lâm Cảnh Trăn cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.
Anh ta phát thiệp mời cho nhà họ Lâm, nhưng, nhưng cho tới bây giờ cũng không trông cậy vào việc những người trong nhà cũ nhà họ Lâm sẽ đến.
Càng nghĩ không ra, vị này thật sự sẽ đến.
Tô Khuynh Tình còn chưa hiểu, ngẳng đầu lên nhìn Lâm Cảnh Trăn.
“Ai?”
“Lâm Nhứ phần.
” Lâm Cảnh Trăn cúi đầu, âm thầm hưng
Chú ba tới tham gia tiệc đính hôn của bọn họ, nhanh thôi, mối hôn sự này nhất định sẽ có càng nhiều người biết đến, lúc đó địa vị của anh ta ở Lâm Vũ chắc chắn cũng sẽ có tầm ảnh hưởng lớn hơn!
Tô Khuynh Tình nghe anh ta nhắc đến Lâm Nhứ, kinh ngạc nắm vội tay của anh ta, cô ta nói, “Thật à……”
Ngọn đèn chiếu lên in bóng người lộ ra bên ngoài, chỉ thấy cái bóng thôi cũng đã thấy được sự cuốn hút, tất cả mọi người ai nấy đều kinh ngạc tán thưởng.
Chỉ một cái bóng, người ta cũng nhìn ra được sự sang trọng, quý phái.
Thật không hồ danh là Lâm Nhứ….