Một bữa tiệc của gia đình hào môn có thể thu hút vô số sự: chú ý từ giới báo chí, cũng có thể thầy được vị trí vững chắc của Tập đoàn Lâm Vũ trong lòng mỗi người.
Các tiểu thư danh viện đều lấy làm vinh dự khi có thể đến tham dự buổi tiệc lần này, Tô Thính Ngôn đã nhìn thấy Tô Khuynh Tình từ sớm đã đăng lên một tắm hình selfie, còn đặc biệt cố ý để lộ tắm thiệp mời mạ vàng, nhằm khoe khoang bản thân cũng có tư cách đến tham dự buổi tiệc này.
Tô Khuynh Tình một thân lễ phục, cùng Lâm Cảnh Trăn bước xuống xe, liền bị khí thế nơi này dọa sợ.
“Nhiều người đến như vậy.”
Lâm Cảnh Trăn chỉnh lại nơ con bướm của mình từ tốn nói: “Nhà họ Lâm bọn anh chính là như vậy, em từ từ làm quen với chuyện này là được.”
Nhà của bọn họ dù sao cũng chỉ là một nhánh của nhà họ Lâm, lời nói này của Lâm Cảnh Trăn ngược lại nghe vào tai giống như cổng lớn nơi này chính là cổng lớn nhà bọn họ, ngày nào cũng có thể quay trở về.
“Ba mẹ anh lát nữa cũng sẽ đến đây.”
Lâm Cảnh Trăn mỉm cười sau đó dắt tay Tô Khuynh Tình bước vào bên trong sảnh lớn.
Nhìn thấy khuôn mặt hưng phấn của Tô Khuynh Tình, trong lòng anh cũng cảm thấy kiêu ngạo phần nào.
“Cảnh Trăn, lần này được anh dẫn theo em mới có thể đến được nơi này, mới có cơ hội nhìn thấy khung cảnh rộng lớn như vậy.”
Lâm Cảnh Trăn nhìn khuôn mặt sùng bái của cô, mỉm cười vỗ nhẹ lên tay cô nói: “Sắp gả vào nhà họ Lâm rồi, sau này em nhắt định sẽ quen với những chuyện này thôi.”
Nhìn khung cảnh nhà cao cửa rộng nơi này, xa hoa không gì sánh bằng, quy nga tráng lệ tựa như hoàng cung, Tô Khuynh Tình lúc này cảm giác sau này bản thân có có thể tự xưng là con dâu của nhà họ Lâm rồi, trong lòng cảm thấy thấy hưng phần.
Lúc này, tình cờ liếc mắt nhìn tháy Tô Thính Ngôn.
*Cô ta tại sao lại đến đây.”
Tô Khuynh Tình vội vàng tóm lấy Lâm Cảnh Trăn.
Lâm Cảnh Trăn cũng nhíu mày.
“Là do anh mời cô ta sao? Hay là người trong nhà anh…”
“Không thể nào có chuyện này, hiện tại danh tiếng xấu xa của cô ta ai mà không biết chứ, người nhà anh làm sao có thể mời loại người này được.”
“Vậy cô ta…”
Sắc mặt Lâm Cảnh Trăn liền lập tức sa sầm.
“Cô ta vậy mà lại dám đến bữa tiệc nhà họ Lâm gây chuyện, thật sự là tự tìm đường chết.”
Tô Thích Ngôn vừa bước xuống xe liền nhìn thấy hai người bọn họ đang đứng trước cổng, liền mỉm cười bước về phía bọn họ.
“Làm gì vậy, đang đợi tôi sao?” cô nhẹ giọng châm chọc nói.
“Tô Thính Ngôn, cô hiện tại ở bên ngoài, cùng nhà họ Tô gây náo loạn như thế nào cũng không vấn đề gì, nhưng nếu như hôm nay cô dám đến đây gây chuyện, tôi nhất định sẽ không buông tha cho cô đâu.”
“Gây chuyện?” Tô Thính Ngôn nói, “Tôi đến đây để chúc mừng, gây chuyện gì chứ?”
“Hừ, cô từ đâu biết được chúng tôi hôm nay sẽ đến đây chứ, vậy mà cũng dám bám đuôi theo, cô vậy mà cũng không đi nghe ngóng xem, buỏi tiệc mừng thọ hôm nay được tổ chức cho ai.”
“Lâm Cảnh Trăn, anh cũng thật sự biết cách tâng bốc bản thân, tôi bám theo anh đến đây sao? Tôi đến đây để mừng thọ, không có chút quan hệ gì với anh, anh như thế nào. lại thích đem vàng trát lên mặt như vậy.”
Lâm Cảnh Trăn mới không tin những gì cô nói.
Nghe thấy có người từ phía sau gọi một tiếng “Tô tiểu thử”
trong giọng nói tràn ngập giọng điệu cung kính, Tô Khuynh Tình liền lập tức xoay người lại.
Nhưng người này không phải đến tìm Tô Khuynh Tình.