Tiền Hạo che lấy trán của mình, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Ngay tại thời điểm Mạc Hiểu Đình cho là hắn sẽ bộc phát, sau đó nhảy dựng lên đánh người, hắn lại nhịn xuống, “Sanh Ca, chúng tôi đã sai mong cô không cùng Diệp ca nháo nữa"
Hạ Sanh Ca nhìn về phía Triệu Văn Bác.
Triệu Văn Bác nghiến nghiến răng, gần như nghiến răng nghiến lợi nói: “Xin lỗi! Là chúng ta sai! Hạ Sanh Ca, cô đừng vì mấy chuyện chúng tôi làm mà cùng Diệp ca hờn dỗi, mau cùng Cửu gia kia giải trừ hôn ước, cùng Diệp Ca kết hôn đi”
Mạc Hiểu Đình cùng Lam Vân Phi cùng nhau mắt trừng lớn, lộ ra kinh ngạc
Bọn họ cứ nghĩ hai người này là được Hạ Sanh ca tìm đến làm kim chủ muốn dùng quy tắc ngầm với Lam Vân Phi
Không nghĩ tới hai người này lại là đến nói xin lỗi.
Hạ Sanh Ca cười tủm tỉm nói: "Xin lỗi? Mấy người nói một vài câu xin lỗi liền coi là bù đắp sao? Vậy lười xin lỗi của hai người cũng thật là rẻ mạt đi”
Tiền Hạo nhưng nhịn không được: "Cô có ý tứ gì. Muốn xin lỗi chúng tôi cũng đều nói với cô rồi, cô còn muốn thế nào?”
Hạ Sanh Ca chậm rãi nói: "Trước đó Đế Hào bởi vì làm lộ ra nơi ở của tôi và Lục Cửu Thành cho nên đã bồi thường một ngàn vạn. Bất quá theo tôi nhớ là hai người thậm chí còn đem tôi đùa giỡn công khai. Đương nhiên vì mấy người cũng đã chịu chế tài của pháp luật nên tôi cũng chẳng thể cưỡng chế bồi thường, đúng không? Vậy nên mấy người tự xem xét lời xin lỗi của mấy người nói ra liệu có giá trị không?”
Triệu Văn Bác cùng Tiền Hạo trên mặt một trận xanh xám.
Tiện nhân kia nói sẽ không cưỡng chế bọn hắn bồi thường nhưng nói gần nói xa không phải đang ám chỉ nếu không có bồi thường một ngàn vạn kia thì đừng nói chuyện muốn cô tha thứ
Hạ Sanh ca không chịu tha thứ cho bọn họ cũng đồng nghĩa với việc không đồng ý tha thứ cho Cố Thần Diệp, vậy mảnh đất kia....
Triệu Văn Bác mặt âm trầm, cười lạnh nói: "Thật không nghĩ tới, có một ngày Hạ Sanh Ca cũng biết đòi tiền!"
Hạ Sanh Ca đối với trào phúng của hắn nửa điểm không có để ở trong lòng, tung tung văn kiện trong tay, cười tủm tỉm nói: "Lời tôi nói ý trên mặt chứ. Làm được thì làm không được thì cút”
"Cô——!" Triệu Văn Bác răng cắn khanh khách rung động, "Tốt, một ngàn vạn liền một ngàn vạn. Ngày mai tôi liền để công ty chuyển cho cô? Như vậy coi như xong?”
Hạ Sanh Ca phất phất tay nói: "Được, lúc nào chuyển xong, lại tới tìm tôi. Hai vị mời đi."
Hạ Sanh Ca kêu một tiếng: "Mạc Tỷ."
"A nha!" Mạc Hiểu Đình như ở trong mộng mới tỉnh, hoảng hoảng hốt hốt đi đến trước mặt Hạ Sanh Ca, "Bà chủ có gì phân phó?"
Hạ Sanh Ca chép miệng, "Đem tài khoản công ty chúng ta cho hai vị thiếu gia."
. .
Triệu Văn Bác cùng Tiền Hạo ngậm lấy nộ khí rời đi.
Mạc Hiểu Đình cùng Lam Vân Phi đứng chứng kiến toàn bộ quá trình đến trợn mắt há hống mồm..Cái này..cái này thực sự muốn lấy một ngàn vạn sao?
Hai người nhìn về phía Hạ Sanh Ca trong ánh mắt tràn đầy chấn kinh cùng hãi nhiên, lại dần dần chuyển hóa thành kính nể.
Cái này, Nhị tiểu thư Hạ gia trong truyền thuyết nhu nhược vô dụng, con gái của kẻ thứ ba sinh ra so với trong tưởng tượng và lời đồn hoàn toàn là khác biệt đi
Hai vị thiếu gia có tiếng ăn chơi hô phong hoán vũ ở Vân Đô vậy mà lại biến thành bộ dạng chật vật dưới tay bà chủ của họ
Hạ Sanh Ca từ ngăn kéo bàn làm việc của mình đưa cho Mạc Hiểu Đình một tập tài liệu, nói: “Chú ý một chút, một ngàn vạn khi nào đến thì ngay lập tức chuyển ra ngoài làm từ thiện, lấy danh nghĩa công ty chúng ta”
Mạc Hiểu Đình hai mắt đột nhiên trừng lớn, nửa ngày mới lắp bắp nói: "Một. . . Một ngàn vạn, toàn. . . Tất cả đều quyên ra ngoài?"
Hạ Sanh Ca trừng mắt nhìn, "Có vấn đề gì không?"
"Không, không có vấn đề!" Mạc Hiểu Đình sau khi hết khiếp sợ, cùng Lam Vân Phi liếc nhau một cái, trên mặt nhịn không được lộ ra nụ cười thật lòng nhất, "Tôi cảm thấy bà chủ làm vậy là đúng, tiền của mấy loại người như vậy căn bản là không phải tiền sạch sẽ gì, đem ra ngoài từ thiện là tốt nhất, trách gặp phiền phức”
Lam Vân Phi nụ cười trên mặt cũng biến thành vô cùng rõ ràng, ánh mắt Lam Vân Phi nhìn hạ Sanh ca hoàn toàn là hâm mộ cùng sùng bái. Hệt như fangirl nhỏ vậy
Khiến cho Hạ Sanh Ca sắp không chịu nổi nữa mà lên tiếng, “Khóa học thể hình của cô còn chưa bắt đầu sao>?”
"A!" Lam Vân Phi lúc này mới kinh hô một tiếng, nhớ tới, "Nguy rồi, trễ rồi!"
Hạ Sanh Ca lấy ra một tờ thông báo thử vai đưa tới trước mặt Lam Vân Phi: “Cô tốt nhất là luyện tập cho tốt, dựa theo thời gian trong thông cáo mà đi sắm trang phục đi. Tuần sau tôi đưa cô đi thử vai”
Mạc Hiểu Đình lại gần nhìn thoáng qua, nhịn không được mở to hai mắt nhìn: “Đây là bộ phim mới của Tuân đạo diễn tên “Phá Hiểu”? Bà chủ yêu cầu của đạo diễn này với phim vô cùng cao, chỉ sợ Vân Phi của chúng ta không được”
Tuân đạo chính là Tuân Tu Tề, là một trong những đạo diễn có tiếng nhất, cầm trong tay vô số kịch bản hay. Trên tay ẵm không biết bao nhiêu giải thưởng lớn nhỏ. Tóm lại là danh tiếng vị đạo diễn này không tầm thường
Có một điều đặc biệt là vị đạo diễn này rất biết cách lăng-xê tiểu hóa đán mới vào nghề, đa số những diễn viên mới được diễn qua phim của ông ta đều thành diễn viễn có tiếng ở tuyến 1 tuyến 2
Chỉ cần là phim của Tuân đạo, cho dù là nhân vật phụ tuyến 18 cũng đều có vô số người tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán để có vai
Mà Hạ Sanh Ca cho Lam Vân Phi thử sức nhân vật này, chính là nhân vật nữ phụ ba trong kịch bản phim mới nhất “Phá Hiểu”