Cùng Bá Đạo Tổng Tài Đính Hôn

Chương 55: Ta nằm mơ, mơ tới Cửu Gia




“Cô muốn tôi đáp ứng việc giải trừ hôn ước để cô quay về bên cạnh Cố Thần Diệp?”

Anh! Có! Bệnh

Hạ Sanh Ca kỳ quái nhìn Lục Cửu Thành một chút, "Dĩ nhiên không phải, tại sao tôi lại muốn trở lại bên người Cố Thần Diệp?"

Cô hôm nay kiềm chế lắm mới không làm ra mấy chuyện điên rồ nào đó

Nghe vậy bàn tay đang chế trụ tay Hạ Sanh Ca mới nới lỏng mấy phần: “Vậy cô muốn tôi đáp ứng cái gì?”

Hạ Sanh Ca liếm môi một cái, "Cửu Gia, anh có thể hay không... không được thích Hạ Nhược Linh?"

Lục Cửu Thành: "..."

Trong mắt Lục Cửu Thành hiếm lắm mới lộ ra một tia mờ mịt

"Vì cái gì?"

"Không có vì cái gì." Hạ Sanh Ca nhìn hắn, có chút bướng bỉnh nói: "Cửu Gia, anh liền đáp ứng tôi đi. Chuyện này có gì khó khăn đâu."

Dù sao thời điểm kiếp trước, người đàn ông này cũng chưa từng để Hạ Nhược Linh vào trong mắt

Không có lý do, chính là chán ghét!

Lục Cửu Thành hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Được rồi."

Hạ Sanh Ca trên khuôn mặt nhỏ nhắn, tách ra một vòng nho nhỏ nụ cười xán lạn.

Lục Cửu Thành hầu kết có chút trên dưới bỗng nhúc nhích qua một cái, "Làm trao đổi, ngày mai cô sang tên mảnh đất kia cho tôi”

Sâu trong mắt Lục Cửu Thành cuồn cuộn cảm ý, từng chứ nói: “Cô thật sự nguyện ý đem nó cho tôi”

Hạ Sanh Ca biểu lộ trên mặt một lời khó nói hết nhìn Lục Cửu Thành: "Cửu Gia, buổi sáng tôi có nói qua nhưng mà chính anh nói là mình không rảnh. Tôi cũng hết cách”

Lục Cửu Thành: "..."

Hạ Sanh Ca: "Vì cái gì ngươi bây giờ nói như thể tôi là kẻ tiểu nhân nuốt lời thế”

Lục Cửu Thành: "..."

...

Trong thư phòng.

Tần Việt cẩn thận nhìn lén sắc mặt Lục Cửu Thành, sau đó như kỳ tích phát hiện, Boss vừa mới cơ hồ muốn phát bệnh, hiện tại tâm tình tựa hồ... Rất tốt?

Vừa mới Boss tiến vào phòng ngủ Hạ tiểu thư sau đó phát sinh cái gì rồi?

Tần Việt thở phào một cái, đồng thời cho nhắn tin cho bác sỹ Mạc, để hắn không phải mất công qua.

Sau đó mới đi tiến lên phía trước nói: "Boss, ngài có cảm thấy, Hạ tiểu thư cùng người Hạ gia quan hệ có chút lạ?"

Đối với tin tức Hạ Sanh Ca, Tần Việt có thể nói là rõ như lòng bàn tay.

Hạ gia con gái tư sinh, tướng mạo phổ thông, tính cách nhu nhược lại vụng về, phi thường yêu người nhà của mình, nhất là tỷ tỷ Hạ Nhược Linh.

Hạ Nhược Linh đối cô cũng xem là tốt, các loại hoạt động, thậm chí thời điểm quay phim cũng thường xuyên mang theo cô.

Bởi vì là con gái của kẻ thứ ba, Hạ Sanh Ca luôn bị người khác chế nhạo ức hiếp, khi dễ

Nhưng Hạ Nhược Linh vì làm chị mà cũng thường xuyên ra mặt bảo vệ. Sau này có thêm Cố đại thiếu gia Cố Thần Diệp

Trọng yếu nhất là, trong tư liệu Hạ Sanh Ca vô cùng yêu Cố Thần Diệp, vì hắn và Cố gia chuyện gì cũng có thể hi sinh

Nhưng trong khoảng thời gian này cùng Hạ Sanh Ca có giao tiếp qua, có rất nhiều chỗ hoàn toàn khác với tư liệu tìm hiểu được.

Người Hạ gia đối xử với Hạ Sanh Ca còn lâu mới được coi là tốt như tư liệu tìm thấy

Mà Hạ nhị tiểu thư trong truyền thuyết xấu xí đần độn cũng tuyệt đối không phải là nói đến Hạ Sanh Ca trước mặt

Tần Việt cẩn thận quan sát Lục Cửu Thành một chút, nói: "Trước đó chúng ta âm thầm trợ giúp cho Hạ gia và Cố gia những hạng mục kia, có hay không nên rút trở lại”

"Rút về đi." Lục Cửu Thành lật qua một trang tài liệu trong tay, thản nhiên nói, "Còn có, hạng mục đấu thầu kia của Cố gia cũng đoạt lại”

Tần Việt trên mặt nhịn không được lộ ra vui sướng, thần thái buông lỏng nói: "Yên tâm đi, Boss, đoạt hạng mục Cố Gia còn không đơn giản sao? Trước đó nếu như không có chúng ta hỗ trợ, bọn hắn ngay cả một vòng cuối cùng tư cách trả giá đều không có."
Thời điểm đi tới cửa, Tần Việt đột nhiên dừng bước, nói khẽ: "Boss, tôi đã sớm nói, anh hẳn nên chân chính đi giành một lần. Cố Thần Diệp tính là thứ gì, coi như Hja tiểu thư thích hắn thì thế nào? Anh hiện tại còn không phải là vị hôn phu của cô ấy sao...”

Thanh âm im bặt mà dừng, chỉ thấy Lục Cửu Thành mắt đen không thấy đáy đang nhìn chằm chằm; Tần Việt cả người run sợ, cấp tốc đóng cửa rời đi

...

Trời tối người yên, cửa sổ khép hờ bị đẩy ra một đầu khe hở nho nhỏ.

Một con mèo cẩn thận từng li từng tí thò vào, nhưng mà tiếp theo một cái chớp mắt, nó toàn thân lông liền đột nhiên dựng lên.

Nhưng lần này, nó nhưng không có lập tức thoát đi, mà là gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh bên giường.

Lục Cửu Thành ngẩng đầu nhìn nó một chút, mắt đen băng lãnh mà hờ hững.
"Ngao ô ——!" Lucifer phát ra một tiếng trầm thấp kêu gào, thân thể nửa nằm xuống, làm ra tư thái công kích.

Lục Cửu Thành không để ý tới nó, mà là cúi người, đem Hạ Sanh Ca ngủ say ôm vào trong ngực.

Một tay bóp lấy cằm của cô, hôn thật sâu lên.

Lucifer toàn thân lông lại nổ tung, trong miệng phát ra ô ô tiếng vang, tựa hồ muốn xông lên, nhưng lại không dám.

Chỉ có thể bày cái đuôi, càng không ngừng vòng quanh giường đảo quanh.

Lục Cửu Thành một tay để đằng sau cổ Hạ Sanh Ca vuốt ve, xoa nắn, giống như đang tuyên thệ quyền sở hữu của mình

Chưa đủ! Còn chưa đủ!

Hai mắt trở nên một mảnh tinh hồng.

Bàn tay nóng rực lật vào bên trong áo ngủ mỏng của Hạ Sanh Ca, ở bên eo mềm mại của cô vuốt ve một cách mạnh mẽ, để lại dấu hồng hồng bên eo nhỏ

"Ngô ——!"

Thời gian dài bị đoạt đi hô hấp, để Hạ Sanh Ca phát ra trầm thấp rêи ɾỉ, vậy mà chậm rãi mở mắt ra.
Lục Cửu Thành thân thể cứng đờ.

Một bên Lucifer cũng cứng đờ, sau đó vẫy vẫy đuôi, mắt đồng màu nhả lộ ra thích thú như thể đang chờ xem kịch vui

Nhưng mà, hai con ngươi Hạ Sanh Ca nhưng vẫn là mê ly, chớp một hồi, cánh môi bị hôn đến đỏ bừng nhẹ nhàng giật giật, nỉ non một câu: "Cửu Gia... Ta làm sao... Lại mơ tới Cửu Gia rồi?"