Cực Phẩm Thiên Kiêu

Chương 185




Bất cứ người nào trong Diệc gia đều tu chân, nếu như phương diện này khôngcó chút thiên phú thì sẽ bị phái ra ngoài, đi xử lý công việc làm ăn bên ngoài gia tộc, trong mắt người bên ngoài dường như chuyện đó rất tàigiỏi nhưng trong nội bộ Diệc gia người như vậy hoàn toàn không có địavị, thực lực càng mạnh thì càng có địa vị, mà con cháu trực hệ Diệc giađều có tài nguyên tốt nhất để tu luyện.

Hai người Diệc Hy và Diệc Đồng hầu như dùng tất cả thời gian để tuluyện, bọn họ cũng không ham mê quyền lực quá lớn, có lẽ qua nhiều nămnhư vậy tạo thành thói quen, bọn họ đã thích cảm giác có thực lực đứngđầu.

Có thực lực, người khác sẽ phải tôn kính ngươi. Người sống trên đờikhông thể khiến mỗi người đều kính trọng hắn, như vậy thì phải để chongười khác sợ hắn, kính trọng người của ngươi sẽ không để cho ngươi khổsở, sợ người của ngươi sẽ không dám để ngươi khổ sở, cứ như vậy khôngphải cách sống tốt nhất sao?

Nhìn nhìn sắc trời đã bắt đầu tối, Diệc Hy chậm rãi đi vào trong đámngười. Tình hình cuộc đàm phán trên cơ bản đang nghiêng về một phía, hắn nói cái gì căn bản không có người nào phản bác, cũng không có ai dámphản bác, tất cả mọi người đều phối hợp với hắn, dùng mọi biện pháp đếnnịnh hót mình thật sự quá nhàm chán.

Nếu như có thể, hắn cũng lười đến, hoàn toàn lãng phí thời gian, chỉ cóđiều không có biện pháp, chính mình không tới, những người khác lại ngồi không yên, cũng có thể để Diệc Đồng thay, nhưng cô vừa đến thì phía sau cô tất nhiên sẽ nhiều hơn mấy cái đuôi, Diệc đại tiểu thư vừa nổi giậnthì người bình thường không chịu được.

Tổng kết các nguyên nhân trên, chỉ có để Diệc Hy đi, chỉ có điều Diệc Hy lại cảm thấy lần này tới cũng không tệ lắm, ít nhất biết được một côgái thú vị, rốt cuộc thú vị ở chỗ nào chính hắn cũng không rõ, chỉ lànhìn thấy cô, hắn sẽ cảm thấy tâm tình mình tốt hơn không ít, hoặc cóthể nói rằng cô khiến cảm xúc trong lòng hắn mềm mại hơn.

Nếu chưa gặp được Dương Hiểu Đồng, hắn cũng không thể nào tin sẽ có loại sự tình này, chỉ có điều hiện giờ lại không thể không tin. Diệc Hy mặccũng không cao điệu, phong cách màu đen, tuyệt đối hàng hiệu nhưng cũngrất nội liễm, trừ người trong nghề thì bình thường không thể nhìn ra.

Bọn họ trong vòng tròn này, Diệc Hy có thể nói mọi người đều biết, nhưng ngoài vòng tròn thì chỉ có rất ít người biết hắn, hắn sâu sắc hiểu rõnguyên tắc làm người điệu thấp, những người không cần phải quen biết ấythì không cần để cho bọn họ nhận thức.

Theo cách nhìn của hắn những nhân sĩ xuất hiện trên tạp chí đều cực kì ngu ngốc, cho nên hắn sẽ không trở thành người như vậy.

Mặc dù cách ăn mặc của Diệc Hy không cao điệu nhưng hắn lại sở hữu dángngười như minh tinh, dung mạo yêu nghiệt ở trong đám người lại chói mắtđến cực điểm, cho dù hắn đứng giữa một nghìn người sợ là mọi người chỉcần liếc mắt một cái đã nhận ra hắn.

Mỹ nam như vậy rất ít thấy, minh tinh trên ti vi gì đó so với hắn cănbản không là cái gì, bởi vì sinh ra tại danh môn, mọi cử động của hắnđều toát ra khí chất quý tộc, sắc mặt lạnh lùng, không cảm xúc lại khiến cho các cô gái xung quanh hắn thét chói tai không ngớt.

Hình tượng soái ca thực sự là cực phẩm a, loại hình soái ca như Diệc Hytừ bác gái 60 tuổi, cho tới tiểu muội muội 3 tuổi đều thích, đối vớimười tám tới hai mươi tám lực sát thương lại càng lớn tới mức trực tiếpgiết trong nháy mắt.

Các nữ hoa si nhìn thấy soái ca đương nhiên sẽ không bỏ qua, bỏ chuyệncần làm rồi đi theo phía sau cực phẩm soái ca, tựa hồ liếc mắt nhìnnhiều một chút là có thể đẹp hơn một chút, dần dần phía sau Diệc Hy đãtheo một đám người, rất nhiều cô gái đều cầm di động chụp ảnh, thậm chícòn muốn hắn kí tên.

Diệc Hy lại giống như không nhìn thấy vẫn tiếp tục bước đi theo tiến tấu không hề dừng lại chút nào, những người phụ nữ khác cũng không dám ngăn trở đường đi của hắn, kết quả là trên đường tạo thành cảnh tượng xinhđẹp.

Những người đi đường thấy một đám người vây quanh một chỗ đều rất kinhngạc, người vây xem rất làm cho người ta thán phục trong lòng, càng ngày càng nhiều người gia nhập khiến đội ngũ ngày càng dông, thiếu chút nữatạo thành tai nạn, đồng học Diệc Hy của chúng ta vẫn là một người khôngtệ, vì tính mạng của người khác được an toàn hắn liền lên xe taxi.

Các nữ nhân háo sắc chỉ có thể thầm than một tiếng, lưu luyến nhìn xe taxi kia biến mất trong tầm mắt của mình.

Diệc Hy vốn chuẩn bị đi tìm Dương Hiểu Đồng, thời gian hắn ở đây khôngdài, cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian cho nên quyết địnhngày mai sẽ đi, hiện tại đi gặp cô ấy dường như hơi đường đột một chút.

Hai người Diệc Thiên Quang và Diệc Tuyết đang ngồi máy bay tư nhân đi Thụy Thành, tốc độ này thật sự rất nhanh. “Mẹ, dựa theo tốc độ này chắc ngày mai chúng ta có thể đến Thụy Thành, đến lúc đó mẹ không thể thủ hạ lưu tình.”

“Con là con gái của mẹ, mẹ giúp con trút giận, ai khi dễ bảo bối của mẹ đều phải trả giá thật nhiều, sao có thể thủ hạ lưu tình? Đến lúc đómẹ khống chế sức mạnh của cô ta con muốn thế nào cũng được, có chuyện gì mẹ giúp con chống đỡ.” Trong mắt Diệc Thiên Quang, Dương Hiểu Đồng chẳng qua chỉ là người thường.

Dù là chủ tịch công ty thì thế nào? Ở trước mặt quái vật lớn như Diệcgia, không phải đều cúi đầu xưng thần? Chỉ cần cất nhắc lúc ra tay, hủykhuôn mặt rồi lại dằn vặt một phen là được, không biết lúc đó lên làm gì với cô ta đây? Đừng thấy bây giờ là thời đại hòa bình, mỗi ngày sốngười mất mạng không rõ nguyên nhân, lí do biến mất không hề ít hơn nửasổ, Diệc Thiên Quang bà có trăm loại phương pháp khiến thần không biếtquỷ không hay để Dương Hiểu Đồng biến thành một trong số đó!

Nghe bà nói, Diệc Tuyết vô cùng thân thiết tựa trên người Diệc Thiên Quang làm nũng: “Con biết mẹ đối với con tốt nhất!”

“Đúng vậy, mẹ không đối xử tốt với con gái bảo bối của mẹ thì đối xử tốt với người nào nữa?” Hiển nhiên được Diệc Tuyết làm nũng bà ta rất hưởng thụ.

Bởi vì chuyện về Lam Toàn, tâm trạng của Dương Hiểu Đồng có chút phứctạp, không đi bang Hải Diễm mà trực tiếp trở về nhà. Cô biết thời điểmtất cả đều rõ ràng rồi mới thông báo với cha mẹ thì không còn kịp rồi,chẳng thà hiện tại tâm sự với họ nói không chừng tâm trạng hỗn loạn củacô sẽ tốt hơn một chút.

Thực ra trong lòng Dương Hiểu Đồng không hề muốn thừa nhận, kỳ thực côcũng rất hi vọng mình tìm được cha mẹ ruột, muốn biết nguyên nhân vìsao. Nếu như Lam Toàn bọn họ thật không phải cố ý bỏ lại mình, cô có thể mềm lòng hay không cô thực sự không biết được. Cô không hề có thiện cảm với Diệc gia nhưng đối cha mẹ mình cô không thể thờ ơ được.

Dương Hiểu Đông đang đi trên đường thì nhìn thấy một cô bé năm tuổi đang đứng giữa đường, mà một chiếc xe đi với tốc độ nhanh đang chạy về phíacô bé, cô bé vẫn cứ đứng ở đó, căn bản không hề biết mình gặp nguy hiểm, ánh đèn chói mắt, tiếng còi xe inh ỏi đan xen, Dương Hiểu Đồng lập tứcxông tới cứu cô bé.

Tốc độ kia chắc cũng chỉ có Dương Hiểu Đồng mới có thể làm được, bởi côluyện qua khinh công, tốc độ đó người bình thường không thể địch nổi.

Lúc này mẹ của cô bé đã chạy tới, nhìn thấy đứa bé trong lòng Dương HiểuĐồng sợ tới mức khóc không thành tiếng, một màn vừa rồi thực sự hù chếtbà, đáng tiếc bà ở quá xa căn bản không chạy tới kịp.

Vội vàng nhìn đứa bé xem có chỗ nào bị thương hay không, khi chắc chắn không có vấn đề gì, nức nở nói đứt quãng: “Cám ơn cô, cám ơn cô.” Chỉ lặp lại ba chữ này lại khiến cho Dương Hiểu Đồng sâu sắc cảm nhận được sự cảm kích của cô ấy.

Đúng vậy, đều nói tình thương của mẹ là vĩ đại nhất trên thế giới, làmmột người mẹ sao có thể nhẫn tâm bỏ rơi con mình, mà cô cũng không phảiđứa trẻ không hoàn hảo hay người tàn tật.

Bởi vì tâm trạng không tốt nên lộ trình vốn chỉ mất nửa giờ Dương HiểuĐồng đi mất hai tiếng mới đi về nhà. Chỉ có điều cô không chú ý tới LamToàn cũng đi theo phía sau cô suốt hai tiếng đồng hồ, nhìn bóng lưngDương Hiểu Đồng ngẩn ra, trong mắt bà hiện lên vẻ tưởng niệm yêu thương, đó là con gái mình thất lạc nhiều năm qua.

Bà suy nghĩ rất nhiều mới đi theo phía sau cô, chỉ có điều bà cũng hiểunguyên nhân Dương Hiểu Đồng làm như vậy là bởi vì mình, mặc dù miệng con bé nói mình không phải con gái của bà, nhưng trong lòng con bé biết rõ, hiển nhiên nó chưa chuẩn bị tâm lí tốt, bà cũng không muốn bức con bé,hai mươi mấy năm cũng chờ được hiện tại cần gì phải gấp.

Bà đã gọi người điều tra tình hình cuộc sống nhiều năm của cô, nhìn cuộc sống bây giờ của cô hẳn trôi qua không tệ. Ít nhất cha mẹ thu dưỡng côkhông đối xử không tốt với cô, vậy cũng tốt. Lam Toàn cực kì cảm ơn chamẹ đã thu dưỡng Ly nhi, nếu như có thể bà muốn tới nhà cám ơn, nếu nhưkhông có bọn họ thì không biết hiện tại Ly nhi của bà sẽ thế nào?

Sau khi nhìn thấy Dương Hiểu Đồng vào nhà, Lam Toàn mới xoay người rờiđi, bà cần suy nghĩ thật kỹ làm thế nào Ly nhi mới có thể tiếp thu mình, bất kể bà phải trả giá lớn như thế nào cũng phải làm cho Ly nhi tha thứ cho mình! Quả thực bà phải xin lỗi con bé vì không thể bảo vệ tốt congái của mình!

Dương Hiểu Đồng sau khi vào cửa, ông bà Dương đang ngồi trên sô pha xemti vi, cơm nước đã chuẩn bị xong đều dọn lên bàn, nghiễm nhiên chính làchờ bọn họ trở lại, Hiểu Thần đi trường học, hết giờ mới trở về.

Ăn cơm xong, Dương Hiểu Đồng kêu mẹ Dương cùng nhau tiến vào phòng mình, bà Dương cũng biết Hiểu Đồng có việc muốn cùng mình nói, lúc ăn cơm con bé mặc dù không biểu lộ cái gì, thế nhưng bà nuôi con bé lâu như vậy,bà có thể không rõ cô có tâm sự hay không?

Kéo Dương Hiểu Đồng ngồi lên giường, bà Dương trong mắt lộ ra yêu thương, vuốt tóc Dương Hiểu Đồng, ôn nhu nói “Hiểu Đồng, có phải là có chuyện gì muốn cùng mẹ nói hay không?”

Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, nhìn về phía mẹ Dương trong mắt có cảm xúc phức tạp.

“Có chuyện gì cứ nói đi, đều là người một nhà không có gì không thể nói.” Khi Hiểu Đồng cân nhắc lợi hại, hai người cũng rất ít cùng nhau nóichuyện phiếm như vậy, loại cảm giác này thật đúng là làm cho người tacảm thấy ấm áp.

“Mẹ, con không phải con ruột của mẹ đúng không?”

Bà Dương trong mắt thoáng hiện qua một tia kinh ngạc, lại không mởmiệng, Hiểu Đồng hiện tại cũng lớn như vậy, rốt cuộc có nên nói haykhông?

“Trước đây rất lâu con đã biết, lần đó ba mẹ nói chuyện, con tronglúc vô tình nghe thấy, bất quá con không có nói ra, bởi vì cảm thấy cáinày cũng không trọng yếu, con cũng biết ba mẹ coi con là con gái ruộtthịt đối đãi, từ nhỏ đến lớn tất cả mọi thứ so với Hiểu Thần cũng khôngcó khác biệt gì, con cũng thật tình xem ba mẹ là ba mẹ ruột của con.” Dương Hiểu Đồng khóe miệng mang theo tươi cười nhợt nhạt, biểu tình lại rất ấm áp.

Có lẽ nhớ lại cuộc sống một nhà bốn người, mở nhà hàng nhỏ trước đây,cuộc sống như thế mặc dù bận rộn, mặc dù bình thường, lại có hạnh phúckhó có thể nói rõ.

“Con vẫn luôn cảm thấy cuộc sống như thế rất tốt, bình thản mà hạnhphúc, có thể có ba mẹ như vậy con cảm thấy rất hạnh phúc, còn có HiểuThần, bốn người cùng một chỗ là một chỉnh thể hoàn mỹ.”

Bà Dương tâm hòa tan, trong mắt có chút rung động, lúc trước bọn họ sợHiểu Đồng sau khi biết, trong lòng sẽ có ngăn cách, lại không ngờ con bé đã sớm biết, hơn nữa một chút cũng không để ý, này cũng chứng minh quanhiều năm như vậy Hiểu Đồng đều biết bọn họ đối con bé là thật tâm, cáinày làm sao có thể không làm cho bà cảm động?

“Chỉ là thỉnh thoảng con cũng sẽ suy nghĩ một chút, ba mẹ thân sinhcủa mình là ai, còn sống trên thế giới này không? Vì sao lại bỏ mình, có đôi khi cũng ôm tâm lý may mắn, có lẽ là không cẩn thận thất lạc, nhưvậy vì sao nhiều năm như vậy cũng không tới tìm con? Dần dần, con càngthêm hi vọng bọn họ đã qua đời, như vậy ít nhất chứng minh con khôngphải bị vứt bỏ, như vậy trong lòng con sẽ dễ chịu một ít…” DươngHiểu Đồng thanh âm có chút trầm thấp, thậm chí còn khàn khàn, việc nàyvẫn áp trong lòng cô, cho tới bây giờ cũng không có biểu lộ ra.

Nhìn thấy Hiểu Đồng như vậy, bà Dương trong lòng cảm thấy rất đau lòng,không ngờ Hiểu Đồng tự mình một người yên lặng nhận nhiều đau khổ nhưvậy, đem cô ôm vào trong ngực, Dương Hiểu Đồng nghe vị xà phòng nhànnhạt thơm ngát trên người mẹ Dương, lại làm cho cô an lòng.

“Hiểu Đồng, vậy bây giờ vì sao đột nhiên nhắc tới chuyện này? Ba mẹ thân sinh tới tìm con?” Bà Dương cũng không phải người ngu dốt, nhìn thấy Hiểu Đồng không đúng cũng đã đoán được đại khái.

Dương Hiểu Đồng gật đầu “Đúng vậy, hôm nay bà ấy tới tìm con, bà ấynói bà ấy là mẹ ruột của con, bà ấy nói cho con biết lúc trước bà ấykhông phải cố ý làm thất lạc con, thế nhưng con không có tiếp tục nghe…”

“Con hẳn nên nghe một chút giải thích của bà ấy, bà ấy hiện tại đãtìm được con, đây cũng chứng minh bà ấy không có buông tha tìm kiếm con, con nghĩ a, Trung Quốc lớn như vậy, người lại nhiều như vậy, nào có dễdàng tìm thấy con như vậy. Đứa nhỏ a, con còn chưa làm mẹ cho nên khôngthể minh bạch, đứa nhỏ đối với một người mẹ có bao nhiêu quan trọng,không có người mẹ nào nguyện ý rời xa con của mình.”

Lúc này trên người mẹ Dương thoáng hiện ánh sáng từ mẫu, bà cũng khôngích kỷ nói Lam Toàn nói bậy, ở trong lòng bà rõ ràng biết Lam Toàn rấtcó thể muốn mang Hiểu Đồng đi, thế nhưng bà như trước vẫn nói như vậy,bởi vì bà minh bạch nỗi khổ tâm của người mẹ, bà cũng minh bạch vô luậnHiểu Đồng tương lai thế nào, con bé cũng là con gái của mình.

“Bà ấy là người của Diệc gia, cùng gia tộc với Diệc Tuyết kia, người đã cướp đi Tuấn Trạch, con không thích Diệc gia, Diệc Tuyết kia sẽkhông chịu để yên, đến lúc đó giữa hai người sẽ xảy ra chiến tranh…” Nếu như quen biết nhau, Diệc Tuyết kia không phải sẽ trở thành chị gái/ em gái của mình sao, cô phi thường ghét cô gái kia.

Bà Dương cười lắc đầu “Con đây là tìm lý do cho mình mà thôi, DiệcTuyết kia đáng ghét, thế nhưng con gái của mẹ dễ bị người khi dễ như vậy sao? Cô ta dám khi dễ con, con nhất định sẽ trả thù trở lại, cô ta cănbản cũng không phải vấn đề, về phần Diệc gia, mẹ biết gia tộc bọn họđích thực rất mạnh, nếu không cũng sẽ không khiến Nghiêm gia nhượng bộ,nếu như con trở thành người Diệc gia, bọn họ không phải càng hối hậnsao? Bất quá này không quan trọng, quan trọng là con có nguyện ý haykhông, nội tâm con phải tự quyết định, vô luận con lựa chọn như thế nào, mẹ đô ủng hộ. Bất luận con có nhận bọn họ hay không, con đều vĩnh viễnlà con gái của mẹ!” Bà Dương biểu lộ thái độ của mình.

“Mẹ” Dương Hiểu Đồng quyến luyến nằm trong lòng bà Dương, “Cám ơn mẹ.” Bà Dương tỏ thái độ làm cho cô rất kinh ngạc, đương nhiên nhiều hơnkhiến cô dễ dàng không ít, trước cô lo lắng Lam Toàn bọn họ xuất hiện sẽ ảnh hưởng tất cả, lại không nghĩ rằng bà Dương nhìn so với cô khai sáng hơn, đúng vậy, vô luận tương lai thế nào, bọn họ đều là ba mẹ của cô,nhiều năm cảm tình như vậy không phải giả.

Nghĩ tới đây, Dương Hiểu Đồng tâm tình liền tốt hơn nhiều, tất cả đềutùy tâm mà định đi. Dương Hiểu Đồng tâm huyết dâng trào muốn ngày maibắt đầu tuyên truyền thanh não đan, liền gọi điện thoại cho Tuệ Mẫn, mặc dù thời gian có chút gấp, thế nhưng điểm ấy Ám Kim Mai Côi vẫn có thểđối phó .

Dương Hiểu Đồng chuẩn bị sáng mai tổ chức yến hội, có lẽ chỉ vì chứngminh thực lực của mình, cho dù Lam Toàn là mẹ ruột của cô, cô như trướckhông thích Diệc gia, Diệc Vĩnh Huyền, Diệc Tuyết, những người này đềulàm cho người ta không thích như vậy, cô cần nhờ lực lượng của chínhmình đứng trên đỉnh thế giới khiến mọi người ngưỡng vọng.

Một giờ sau, thiệp mời toàn bộ đưa ra…

Tầng cao nhất của khách sạn nổi tiếng Sao Kim chính là nơi tổ chức yếnhội lần này, tầng cao nhất bốn phía đều là thủy tinh trong suốt, đứngtrong đó cảm giác dường như mình đang bay trên không trung, một loại cảm thụ rất mới lạ, đem nơi này bao trọn, giá kia cũng là giá trên trời,bất quá chủ tịch Ám Kim Mai Côi sẽ để ý sao?

Chỉ cần cô nguyện ý, chỉ cần một câu nói liền có thể thu mua, mặc dùthời gian rất vội vàng, thế nhưng người nhận được thiệp mời toàn bộ đềutới, này đủ để chứng minh lực ảnh hưởng của Ám Kim Mai Côi.

Dương Hiểu Đồng vốn còn chuẩn bị mời Diệc Hy, bất quá lại không biếtliên lạc với hắn thế nào, cho nên cũng liền buông tha. Yến hội tự nhiênsẽ rất thành công, Dương Hiểu Đồng tuyên bố Thanh Não đan xuất thế,khiến cho cực đại náo động, mọi người đều kích động không thôi, trướcThanh Phổi đan, hiện tại Thanh Não đan, rất rõ ràng là một hệ liệt, đềulà dược trị liệu ung thư .

Tác dụng của Thanh Phổi đan mọi người đều đã kiến thức qua, đối vớiThanh Não đan đương nhiên cũng không có chút hoài nghi nào, rất rõ ràngdựa vào Thanh Não đan, Ám Kim Mai Côi tất nhiên lại có thể kiếm mộtkhoản khổng lồ, tốc độ kiếm tiền này, chậc chậc, thật đúng là người sovới người tức chết người.

Có lẽ mọi người ở đây tài phú tích lũy gộp chung lại so ra vẫn kém ÁmKim Mai Côi, người người đều biết Ám Kim Mai Côi là nơi kiếm tiền thếnào, thế nhưng ai cũng không rõ ràng lắm rốt cuộc buôn bán lời bao nhiêu tiền, có bao nhiêu số 0, nếu nói ra, người ở chỗ này dự đoán cũng phảibị bệnh tim.

Tự nhiên cũng có không ít người muốn theo Dương Hiểu Đồng nói vài câukhách sáo, cô rốt cuộc làm thế nào có loại đan dược này, Dương Hiểu Đồng là ai? Ở trong Thiên Hàng bảo điển, khi huấn luyện, Dương Hiểu Đồngtrên thương trường đã triệt để trở thành nhân tinh, người khác hỏi vấnđề gì cô đều lần lượt trả lời, thế nhưng sau khi người nọ hồi tưởng lại, phát hiện căn bản cái gì cũng không moi được…

Lúc này, rốt cuộc Diệc Thiên Quang và Diệc Tuyết cũng chạy tới ThụyThành, đoạn đường này bôn ba đối với hai người tu chân bọn họ không cócảm giác quá lớn, hai người không hề nghỉ ngơi mà chạy thẳng tới đích là Ám Kim Mai Côi.

Nhưng lúc tới Ám Kim Mai Côi lại được báo cho biết Dương Hiểu Đồng không ở Ám Kim Mai Côi, lúc này cô đang ở khách sạn Sao Kim tổ chức yến hội.Diệc Tuyết cười, lần trước cũng ở yến hội, lần này cũng vậy, chính mìnhcùng yến hội thật sự có duyên a.

“Mẹ, lần trước ở trên yến hội cô ta khiến con mất thể diện, lần này vừa lúc ở trên yến hội lấy lại thể diện đi?” Diệc Tuyết cười nói.

Diệc Thiên Quang tất nhiên gật đầu đáp ứng: “Tốt, bảo bối nói như thế nào thì làm như thế!” Hai người hùng hổ đi tới khách sạn Sao Kim…