Sang ngày hôm sau thì Đường Phục Sinh cũng cũng đã nói với Vũ Dụ Bạch từ trước, nói rằng hôm nay anh muốn nhận tổ quy tông, anh muốn đường đường chính chính nhận lại Nhạc gia. Mặc dù đó là chuyện tốt nhưng để bình ổn lại nhóm người hâm mộ thì vẫn phải mất thêm một khoảng thời gian.
Hiển nhiên thì lịch trình hôm nay đều được Hàn Nhâm sắp xếp lại mọi thứ, tất cả đều được dời đến những ngày sau, cho nên cả ngày hôm nay anh sẽ làm tròn trách nhiệm của một người con và tận hiếu với người mẹ đã khuất của mình.
Vốn dĩ Nhạc gia vẫn luôn bề thế như vậy, cho nên ngay khi Đường Phục Sinh xuất hiện thì đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người. Ngày hôn qua lúc Nhạc Lôi Hào hỏi về chuyện xuất đầu lộ diện thì anh cũng đã không phản đối, dù sao thì mục đích anh đến đây cũng chính là vì chuyện nhận tổ quy tông, nói chung thì có lẽ anh đã sẵn sàng đón nhập thân phận mới, thân phận nhị thiếu của Nhạc gia.
- Doãn Sinh, từ giờ anh gọi em như vậy có được không?
Đương nhiên thì anh cũng không từ chối, Nhạc Doãn Sinh... Cái tên này từng xuất hiện trong đầu anh rất nhiều lần, chỉ là lúc đó anh không nghĩ đến việc bản thân lại là con cháu Nhạc gia, nhưng có lẽ bây giờ ba chữ "Nhạc Doãn Sinh" lại giúp anh ổn định vị thế của mình sau này.
Ngay khi bái tế xong cho mẹ ruột thì Nhạc Lôi Hào và Đường Phục Sinh hay Nhạc Doãn Sinh liền ngồi sang một bên, hành động kia của anh đã làm cho không ít người đến đây phải kinh ngạc và khó hiểu, trong đó có rất nhiều bàn tán xôn xao về anh, họ cho rằng anh đang tự đề cao bản thân, mặc dù anh là Ảnh Đế nhưng dù sao đây cũng tang sự nhà người ta nhưng anh lại giành vị trí của con cháu... Điều này lập tức dấy lên sự tức giận trong lòng không ít người.
Tuy nhiên thì Nhạc Lôi Hào không nói gì ngày cả Doãn Lạp Na cũng không hề hé ra nửa lời than trách, họ chỉ ngồi cùng nhau, sau đó là cùng nhau đốt giấy tiền vàng bạc.
Và đương nhiên là Vũ gia cũng có mặt ở đây, nói sao thì Nhạc thị và Vũ thị cũng có hợp tác làm ăn, với Nhạc gia bây giờ thì họ cũng có thể xem là nửa bạn bè, gia đình của bạn bè gặp chuyện chẳng lẽ Vũ thị lại không đến. Hơn nữa người như Vũ Dạ Triệt thật sự rất cảm thông với Đường Phục Sinh.
Ngay khi ông ấy bái tế xong thì liền bước đến chỗ của anh, nhẹ nhàng vỗ vai của anh một cái, nói:
- Nén đau thương.
Hiển nhiên thì anh cũng chỉ gật đầu đáp lại, có lẽ Vũ Dụ Bạch đã nói cho Vũ gia biết về chuyện anh nhận lại Nhạc gia, cho nên khi Vũ Dạ Triệt xuất hiện ở đây thì ông ấy hoàn toàn không hề có chút gì gọi là ngạc nhiên cả.
Tiếp theo là Vũ Dụ Bạch, cậu ta sau khi bái tế thì cũng bước đến chỗ của Nhạc Doãn Sinh, nói:
- Cố lên.
Tang lễ vẫn tiếp tục được diễn ra suôn sẻ, nhưng sau khi quan khách đã về hết thì một phóng viên không nhịn được liền nhanh chóng quay về tòa soạn và bắt đầu đặt điều về Đường Phục Sinh.
Ngay lập tức trên mạng liền có rất nhiều người mắng chửi anh, nói rằng anh tự cao tự đại, quá khoa trương. Hiển nhiên là Hàn Nhâm cũng đọc được và đưa cho anh xem, Nhạc Lôi Hào cũng biết được và nói:
- Cần anh lên tiếng đính chính lại không?
- Không cần đâu anh hai, chuyện trong giới giải trí vẫn nên để em tự mình giải quyết.
Đương nhiên Nhạc Lôi Hào cũng tôn trọng quyết định của em trai rồi, nhưng nghĩ đến đây thì anh ấy đột nhiên bật cười. Nhạc Lôi Hào có lẽ đã quên mất rằng em trai của anh bây giờ đã trưởng thành rồi, còn là người lăn lộn trong giới giải trí hơn hai mươi năm, những chuyện nhỏ nhặt này đâu đáng là gì so với những chuyện mà Nhạc Doãn Sinh đã trải qua trước kia chứ.
- Doãn Sinh, nếu cần sự giúp đỡ thì cứ nói với anh. Mặc dù anh không phải người của công chúng, nhưng chúng ta là anh em, anh sẽ giúp em hết sức có thể.
Từ trước đến giờ có lẽ đây là lần thứ hai Đường Phục Sinh cảm nhận được thứ gọi là tình cảm gia đình, lần đầu tiên là khi anh về Vũ gia cùng Vũ Dụ Bạch, lúc đó Vũ Dạ Triệt và Trang Nhược Uyển cũng đối xử với anh rất tốt, có khi còn tốt hơn cả cha mẹ ruột của anh nữa kìa.
- Cảm ơn anh, anh hai.
Một màn anh anh em em cũng khiến cho Hàn Nhâm sốt ruột, trong lòng cũng nóng như lửa đốt, bây giờ nhiệt của Đường Phục Sinh thật sự đã rơi xuống quá thấp rồi, nếu như không nhanh chóng giải quyết chuyện trước mắt thì các nhãn hàng thật sự sẽ hủy hợp đồng mất. Nhưng đối với một quản lý có kinh nghiệm như Hàn Nhâm thì cậu ta đã nhanh chóng có các phương thức đề phòng, đến lúc này Đường Phục Sinh mới đứng dậy, nói:
- Vậy em và Hàn Nhâm về công ty trước, mọi chuyện ở đây đều giao lại cho anh.
- Được, cẩn thận.