Sân chùa được rải sỏi trắng nhỏ, ở giữa là tảng đá đen được chồng từ ba khối đá mà thành.
Thái Từ Quân thấy Nghê Hồ Ly cầm gậy tre miết xuống nền sỏi thành một vòng tròn quanh tảng đá. Cô ấy chăm chú và cần mẫn, một vòng rồi hai đến ba vòng tròn. Anh không hiểu quay sang hỏi bà nội:
- Vòng tròn có ý nghĩa gì ạ?
Lão phu nhân nhìn Nghê Hồ Ly, ánh mắt trìu mến.
- 12 vòng tròn tượng trưng cho 12 nhân duyên của con người. Trong 12 duyên này, hễ có duyên này có thì duyên kia có, hễ duyên này diệt thì duyên kia diệt. Mười hai nhân duyên đó là vô minh duyên ra hành, hành duyên ra thức, thức duyên ra danh sắc, danh sắc ra lục nhập, lục nhập duyên ra xúc, xúc duyên ra thọ, thọ duyên ra ái, ái duyên ra thủ, thủ ra hữu, hữu duyên ra sinh, sinh duyên ra lão tử....
Thái lão phu nhân giải thích cho cháu trai, còn anh chăm chú nhìn từng vòng tròn Nghê Hồ Ly vẽ ra. Bà giải thích xong, cũng là lúc cô vẽ xong vòng tròn thứ 12 lớn nhất.
Cô đứng thẳng lưng, tay chống gậy tre, mắt long lanh nhìn 12 vòng tròn trên nền sỏi trắng sáng.
- Từ Quân, cháu cũng thích cô gái đó à?
Bà nội nhìn sang đứa cháu thấy anh nhìn Hồ Ly đăm chiêu bèn lên tiếng. Thái Từ Quân hơi giật mình rồi cười:
- Không ạ, chỉ là người trẻ tới chùa không nhiều.
- Ừ, tiếc là cô bé đó có bạn trai rồi.
- Ồ, sao bà biết?
- Mấy bà già bọn ta ai cũng thích con bé hết, muốn mai mối cho các cháu trai ở nhà mà đều bị từ chối khéo. Có lần ta thấy có một thanh niên cao ráo ưa nhìn tới đón Nghê Ly ở ngoài cổng. Ta đoán đó là bạn trai của con bé. Hai đứa nhìn rất xứng đôi.
- Bà cũng biết tên cô gái đó?
- Cũng???
- Dạ, không có gì ạ.
- ... Ai tới đây sẽ đều biết Nghê Ly. Dịp lễ tết con bé đều ở chùa và làm công ích. Xinh xắn lại khéo léo rất được lòng các bô lão như ta.
Thái Từ Quân cong môi cười đầy ý tứ, lại nheo mắt nhìn Nghê Hồ Ly đang cầm từng túi hoa quả giúp vị nữ trụ trì đưa tay mọi người. Đó là hoa quả cúng dường được hạ lễ và phân phát cho quan khách làm quà. Anh thầm nghĩ, những vị đây mà biết cô gái đó làm vũ nữ khét tiếng ở quán rượu chắc sẽ vỡ mộng và thất vọng lắm.
Hồ Ly cầm túi quả đi tới chỗ hai bà cháu nọ, cô không nhìn Thái Từ Quân mà dịu dàng nói với bà anh.
- Bà ơi, bệnh dạ dày của bà không hợp chuối tiêu nên túi quả này cháu thay chuối bằng táo rồi ạ.
Lão phu nhân mỉm cười hài lòng và nhận lấy.
- Vẫn là Nghê Ly chu đáo.
Hồ Ly hơi cười rồi cúi chào rời đi. Thái Từ Quân còn nhận ra mùi trầm thanh nhẹ. Khi nãy anh đã thấy trâm gỗ cuốn tóc của cô là một thanh trầm hương mộc mạc.
Thái lão phu nhân đưa túi quả cho cháu trai, anh mở túi nhìn mấy quả táo, bỗng dưng cười cười.
- Cháu cười ngờ nghệch gì thế?
Anh khép túi lại rồi cười tươi rói.
- Có táo cháu thích!
Hồ Ly ở gần đó nghe được câu này, khóe môi hơi động đậy.
Trước khi ra về, Thái Từ Quân nán lại khoảng 1 phút nhìn 12 vòng tròn trên sân, bỗng dưng lại liên tưởng hình ảnh Nghê Hồ Ly kiên nhẫn vẽ từng vòng lớn nhỏ.
" Cô ấy có vẻ hợp hoa sen".
Lần đầu để ý cô, ngón áp út tay trái xăm hoa sen nhỏ.
Lần thứ hai là hôm nay, cô mặc pháp phục thêu hoa sen.
Lần đầu để ý cô là ở quán rượu.
Lần này gặp cô là ở chùa.
Rốt cuộc Nghê Hồ Ly có thực sự là người phụ nữ phức tạp?