Cực Phẩm Hồ Ly

Chương 1: Quán rượu Notorious




Phó tổng!

Thái Từ Quân đứng lên và bắt tay chào hỏi với Phó Thành Lãm. Thái gia là gia tộc làm ăn khét tiếng nơi này, còn Phó thị là công ty hàng đầu nơi đây. Là một "tay chơi" nên phong cách thường thấy của con trai nhà họ Thái sẽ ở những nơi ăn chơi phồn hoa náo nhiệt. Và Notorious là lựa chọn hàng đầu.

Hai người ngồi ở một bàn vvip trung tâm trong quán rượu nổi tiếng, bên cạnh là những thân tín của mình đã tạo một không gian khá nổi bật.

Phó Thành Lãm vừa ngồi xuống thì xung quanh đã vang lên tiếng vỗ tay rầm rầm, bèn đưa mắt liếc qua sân khấu, ánh mắt thâm sâu dừng lại nơi bục sáng mà không hề xao động khiến Thái Từ Quân tò mò nhìn theo.

Thiếu gia họ Thái đã tới đây vô số lần, nhưng không để tâm tới các vũ nữ dù họ vô cùng xinh đẹp và gợi cảm. Anh không đề cao những người đẹp này, dù đẹp, nhưng chưa chắc "sạch sẽ". Kể cả là tay chơi và sát gái nhưng Thái Từ Quân cũng không tùy tiện để mắt hay lên giường với ai. Một khi đã để mắt, thì chắc chắn đó là người phụ nữ rất đặc biệt.
Nhìn cô gái kia, Thái Từ Quân lại nhìn sang người đối diện và cong môi cười. Chẳng phải Phó Thành Lãm có vợ rồi sao, thế mà cũng động tâm với mấy cảnh xuân sắc này? Cô gái kia đúng là dáng dấp nuột nà, nhưng tóc che kha khá gương mặt. Phó tổng chắc không đến nỗi hứng thú với cả vũ nữ nơi quán rượu còn nhìn chả rõ mặt. Thế thì có tầm thường quá không, trong khi phu nhân Phó thị là tiểu thư danh giá.

Thái Từ Quân không vội, cứ để Phó Thành Lãm tận hưởng, suy cho cùng thì đàn ông cũng đôi khi chán cơm thèm phở, vợ đoan trang có lúc không hấp dẫn bằng người đẹp nổi loạn. Việc của anh là bàn công việc ra tiền, còn việc riêng tư của đối phương thì anh sẽ không đυ.ng chạm.

Phó Thành Lãm thấy Thái Từ Quân đích thân rót rượu vào ly mình, bèn cười:

- Cảm ơn!

Thái Từ Quân cũng cười, hai người chạm ly, lúc nâng ly lên uống, anh phát hiện ánh mắt Phó Thành Lãm vẫn hướng về sân khấu. Anh uống cạn và hạ ly xuống trước:
- Rất đẹp!

Một câu bâng quơ lại làm cho Phó Thành Lãm hơi giật mình, vừa đặt ly rượu chưa hết xuống bàn, vừa cười từ tốn:

- Đúng vậy, cô ấy rất đẹp!

Sự đồng tình lộ liễu của đối phương khiến Thái Từ Quân hơi ngạc nhiên. Họ đã ngồi cùng nhau vài lần, anh biết Phó Thành Lãm là người khiêm tốn kín tiếng, đương nhiên không dễ dàng khen ngợi ai. Thế mà đêm nay lại cất lời khen cho một vũ nữ, làm anh không kiềm được nhìn lên cô gái lần nữa. Xem ra phải nhìn Phó tổng này bằng con mắt khác rồi.

Nghê Hồ Ly khác với các vũ nữ khác, cô không ăn mặc hở hang quá đà và uốn éo hay đu cột, cô chỉ mặc đồ bó sát màu đen dài qua đùi và đứng lắc lư theo nhạc. Đứng yên tại chỗ, tóc dài màu xám khói che gần hết gương mặt nhưng Phó Thành Lãm vẫn nhận ra gương mặt ấy không có lấy chút biểu cảm nào.
Lạnh lùng và bất cần, quá khác với Nghê Hồ Ly trước kia.

Thái Từ Quân cũng nhận ra cô gái này không giống thường thấy. Từ cách ăn mặc tới tác phong đều khác biệt. Nếu nhìn qua thì thấy không hề hấp dẫn so với các vũ nữ nóng bỏng mặt hoa da phấn. Nhưng nhìn thêm, nhận ra chỉ cần đứng lắc lư thôi cũng có nét cuốn hút riêng. Vòng eo nhỏ và dẻo dai động đậy uyển chuyển, ngực lớn vừa vặn với dáng người cao mảnh. Chỗ cần lồi có lồi, chỗ cần lõm có lõm, ánh mắt sắc lẹm không dành riêng cho một vị khách nào.

Có vẻ khó nắm bắt!