Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 73




Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Lâm Thiên.

Tuy Lâm Thiên ăn mặc vô cùng bình thường, nhưng không có ai dám khinh thường Lâm Thiên chút nào, bởi vì Lâm Thiên lái chiếc xe Lamborghini.

Chỉ là mọi người không biết, Lâm Thiên lái xe thể thao xuất hiện ở đây, là mang theo mục đích gì tới.

Bao gồm cả Kiều Phi Hùng tới tỏ tình, cũng không rõ chân tướng. “Lâm Thiên?”

Lúc Như Tuyết nhìn thấy Lâm Thiên, cô ấy lập tức ngày ngẩn cả người.

Như Tuyết biết rõ về gia đình của Lâm Thiên. Tuy Lâm Thiên từng nói với cô ấy, nói mình trúng mấy trăm tỷ tiền xổ số, nhưng dựa vào chuyện này, cũng không có khả năng lái xe thể thao xịn như vậy đúng không?

Tuy Như Tuyết không biết rõ về xe thể thao, nhưng cô ấy biết chiếc xe này tuyệt đối có giá trị xa xỉ. “Anh Thiên! Cuối cùng anh cũng tới rồi!”

Hoàng Luân nhìn thấy Lâm Thiên xong, vội vàng hưng phấn chạy tới nghênh đón “Hoàng Luân, người nào tỏ tình với Như Tuyết?” Lâm Thiên mở miệng hỏi. “Anh Thiên, là tên kia!”

Hoàng Luân dùng tay chỉ Kiều Phi Hùng, sau đó tiếp tục nói: “Anh Thiên. Tên này rất ngông cuồng, vừa rồi Như Tuyết đã từ chối cậu ta, cậu ta còn cố chấp nhét bó hoa hồng bằng tiền cho Như Tuyết, còn muốn ôm lấy Như Tuyết nữa. “Vậy sao?”

Lâm Thiên nheo mắt lại nhìn về phía Kiều Phi Hùng.

Kiều Phi Hùng cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Lâm Thiên, sắc mặt lập tức thay đổi. Kiều Phi Hùng không phải là kẻ ngốc, anh ta đã nhìn ra, Lâm Thiên là người anh em mà Hoàng Luân nói lúc trước.

Lúc này, Hoàng Luân kiêu ngạo đi lên nói: “Tên kia, lúc trước tôi nói xe của đại ca tôi gấp mấy lần xe cậu, không phải là cậu còn trào phúng tôi khoác lác à, cậu tiếp tục trào phúng đi. “Tôi.” Gương mặt Kiều Phi Hùng lập tức nghẹn tới mức đỏ bừng.

Lúc này, xung quanh cũng bùng nổ. “Không nghĩ tới đại ca lái chiếc xe Lamborghini này, thực ra là người anh em của Hoàng Luân kia, chẳng trách lúc trước Hoàng Luân dám đấu lại người đàn ông lái xe Audi." “Vở kịch này đảo ngược thật nhanh, đại ca lái xe Lamborghini này, chắc chắn sẽ trâu bò hơn người lái xe Audi, lần này có trò hay để coi rồi.

Giữa sân. “Hoàng Luân, vừa rồi cậu ta còn nói cái gì?” Lâm Thiên hỏi. “Anh Thiên, tên nhóc này rất hung hãn, vừa rồi em không cho cậu ta ôm Như Tuyết, cậu ta còn nói em xen vào việc của người khác, nói cái gì mà muốn thuê người đánh gãy hai chân em” Hoàng Luân nói. “Hả?” Lâm Thiên nheo mắt.

Ngay sau đó, Lâm Thiên chậm rãi đi tới trước mặt Kiều Phi Hùng.

Lúc này, Kiều Phi Hùng đầu còn dáng vẻ hung hãn như khi đối đầu với Hoàng Luân, chỉ có thấp thỏm lo âu. “Người anh em này, nghe nói cậu muốn đánh gãy hai chân người anh em của tôi? Có chuyện này không?”

Trên gương mặt lạnh lùng của Lâm Thiên xuất hiện nụ cười, vỗ bả vai của Kiều Phi Hùng. “Anh trai này, tôi.... Tôi đâu dám

Kiều Phi Hùng cố gắng nở nụ cười, đồng thời còn lau mồ hôi lạnh trên trán.

Tuy Lâm Thiên ăn mặc vô cùng bình thường, nhưng dựa vào chuyện Lâm Thiên lái xe Lamborghini Aventador Kiều Phi Hùng đã biết, đây tuyệt đối là người anh ta không thể trêu vào. "Bop!"

Kiều Phi Hùng vừa dứt lời, Lâm Thiên lập tức tát mạnh vào mặt anh ta một cái. “Đâu dám à? Không thừa nhận sao? Con mẹ nó, ý của cậu là người anh em của tôi nói dối ư?” Lâm Thiên lạnh lùng nói.



Kiều Phi Hùng bị tát một cái, sắc mặt vô cùng khó coi, bị tất trước mặt nhiều người như vậy, khiến anh ta cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng anh ta không dám phát tác, chỉ có thể cúi đầu không dám kêu ra tiếng. “Ngẩng đầu lên cho ông!”

Lâm Thiên quát lớn một tiếng, Kiều Phi Hùng sợ tới mức toàn thân run lên, sau đó vội vàng ngẩng đầu.

Lâm Thiên nắm lấy cổ áo của Kiều Phi Hùng, híp mắt lạnh giọng nói: “Nhóc con, tôi mặc kệ cậu đã làm gì, nhưng chọc giận tôi, chỉ cần một câu của tôi, tôi có thể khiến nhà cậu không thể lăn lộn ở thành phố Bảo Thạnh, cậu có tin không?” “Tin tin tin! Tôi tin!”

Kiều Phi Hùng gật đầu như giã tỏi, gương mặt anh ta tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi lạnh. Lâm Thiên lại nói tiếp: “Ngoài ra, cậu lái chiếc xe Audi A4 rách nát này, con mẹ nó mà cũng dám tới đại học Bảo

Thạnh tán gái sao? Còn muốn tán người phụ nữ của tôi?

Lá gan của cậu lớn quá nhỉ. “Anh trai này, tôi... Tôi thật sự không biết Như Tuyết là người phụ nữ của anh, nếu không cho dù cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám cướp với anh.” Kiều Phi Hùng liên tục nói. “Vậy cậu có thể cút sang một bên đi.”

Lâm Thiên trực tiếp đẩy Kiều Phi Hùng ra, sau đó đi về phía Như Tuyết.

Kiều Phi Hùng bị đẩy ra, tuy trong lòng rất bực bội, nhưng chỉ có thể kìm nén. “Anh Thiên thật trâu bò!

Hoàng Luân thấy Lâm Thiên bắt nạt Kiều Phi Hùng đến mức anh ta không làm gì được, Hoàng Luân kích động kêu to lên, lúc trước anh ta đã kìm nén một bụng lửa giận, cuối cùng lúc này cũng được xả giận.

Lâm Thiên nhanh chóng đi tới trước mặt Như Tuyết. “Lâm Thiên, cậu...

Như Tuyết ngơ ngác nhìn Lâm Thiên, hiện giờ cô ấy đã có chút mơ hồ.

Cô ấy không nghĩ tới vừa rồi vào lúc nguy cấp, vậy mà Lâm Thiên sẽ lái một chiếc xe thể thao xuất hiện, giống như bạch mã hoàng tử.

Trong lòng cô ấy có muôn vàn nghi ngờ. “Tôi biết bây giờ trong lòng cậu có rất nhiều nghi tôi sẽ giải đáp hết cho cậu.” Lâm Thiên cười khẽ nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên vươn tay, mỉm cười nói: “Đồng ý đi hóng gió với tôi không?”

Như Tuyết đỏ mặt, cô ấy do dự một lát, sau đó thẹn thùng vươn bàn tay mềm mại của mình ra, nắm chặt lấy tay Lâm Thiên.

Lâm Thiên thấy thế, cũng lộ ra tươi cười vui vẻ. “Đây là của cậu ta đúng không? Đưa cho tôi.”

Lâm Thiên cầm lấy bỏ hoa hồng bằng tiền trong tay Như Tuyết, Lâm Thiên phát hiện bên trong còn có một cái thẻ nữa. “Bên trong này có bao nhiêu tiền?” Lâm Thiên cầm lấy thẻ, hỏi Kiều Phi Hùng. “Ba... Ba trăm năm mươi triệu. Kiều Phi Hùng thành thật trả lời. “Ba trăm năm mươi triệu đã muốn tán gái rồi sao? Cậu có thấy mất mặt không?

Lâm Thiên cười mỉa, sau đó ném thẻ và hoa hồng lên mặt Kiều Phi Hùng.

Ngay sau đó, Lâm Thiên trực tiếp xoay người kéo Như Tuyết, đi về phía xe Lamborghini. “Như Tuyết, chúng ta đi thôi.



Kiều Phi Hùng ở một bên thấy vậy, sắc mặt càng thêm khó coi hơn, đây vốn là kết quả hôm nay anh ta dự đoán.

Lúc đi ngang qua Hoàng Luân, Lâm Thiên dừng bước. “Người anh em, anh phải cảm ơn em thật tốt mới được” Lâm Thiên vỗ bả vai của Hoàng Luân. “Ha ha, anh Thiên, hai chúng ta có quan hệ gì chứ? Chuyện của anh Thiên cũng là chuyện của em, đương nhiên là em không thể trơ mắt nhìn người ta có chủ ý với chị dâu được.” Hoàng Luân cười nói.

Như Tuyết ở bên cạnh nghe thấy Hoàng Luân nói chị dâu, gương mặt cô ấy càng đỏ hơn. Hoàng Luân tiếp tục nói: “Anh Thiên, anh nhanh dẫn chị dâu đi hóng gió đi, giải quyết sớm một chút chuyện giữa hai người. “Được rồi Hoàng Luân, lát nữa anh sẽ cảm ơn em.

Lâm Thiên cười nói. Sau khi nói xong, Lâm Thiên trực tiếp kéo Như Tuyết, đi về phía chiếc xe Lamborghini Aventador của mình. “Chẳng trách cô gái xinh đẹp tên Như Tuyết kia, không đồng ý với người đàn ông lái xe Audi, hóa ra là có người yêu càng trâu bò hơn. “Oa, đây mới là bạch mã hoàng tử chân chính xuất hiện, thật là hâm mộ. “Đúng vậy đúng vậy, thật hâm mộ.

Đa số người vây xem là sinh viên nữ, bọn họ thấy Như Tuyết ngồi vào xe Lamborghini, đương nhiên là bọn họ không ngừng hâm mộ, đây là chuyện bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.

Rất nhiều bạn học vây xem, thậm chí là lấy điện thoại ra chụp ảnh, quay lại.

Hình ảnh như vậy, đăng lên trên forum của trường, tuyệt đối có thể bùng nổ cả đại học Bảo Thạnh. "Brum brum!"

Cùng với tiếng động cơ xe Lamborghini gầm rú, xe lại dần biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Lâm Thiên đi rồi. “Anh đẹp trai, chúng ta làm quen đi.” “Anh đẹp trai, chúng ta thêm bạn trên facebook đi.

Rất nhiều nữ sinh bao vây lấy Hoàng Luân, hỏi phương thức liên lạc của Hoàng Luân.

Bởi vì bọn họ biết, Hoàng Luân là bạn tốt của chủ xe Lamborghini kia. Có người muốn bám lấy Hoàng Luân, có người muốn có cơ hội làm quen với Hoàng Luân, sau đó lại làm quen Lâm Thiên. “À, chuyện này...

Hoàng Luân nhìn bạn học nữ vây quanh mình, anh ta có cảm giác như đang nằm mơ.

Hoàng Luân thề, anh ta lớn như vậy, nhưng chưa bao giờ được nhiều nữ sinh hoan nghênh tới thế, đây có thể là đỉnh cao nhân sinh trong cuộc đời anh ta.

Mà ở bên kia.

Lâm Thiên lái chiếc xe Lamborghini ra bên ngoài trường học.

Bởi vì con đường bên trong vườn trường không rộng lắm, cộng thêm có nhiều sinh viên, cho nên tốc độ xe không tính là nhanh. “Oa, xe Lamborghini!” “Oa, xe thể thao siêu cấp kìa! Không nghĩ tới ở trong trường chúng ta cũng có thể xuất hiện loại xe thể thao trâu bò như thế.

Xe thể thao Lamborghini màu da cam đi qua đoạn đường nào, sinh viên đại học ở hai bên đường đều phát ra từng tiếng thán phục, hấp dẫn ánh mắt một trăm phần trăm.

Rất nhiều bạn học không nhịn được lấy điện thoại ra chụp ảnh, muốn gửi cho bạn bè xem.

Bên trong xe. “Như Tuyết, vừa rồi cậu không bị tên khốn nạn kia dọa sợ đấy chứ?” Lâm Thiên vừa lái xe, vừa hỏi. “Không có, may mà cậu tới kịp thời.” Như Tuyết cười khẽ nói.

Im lặng một lát, Như Tuyết không nhịn được hỏi ra nghi ngờ trong lòng: “Lâm Thiên, xe này... Xe này là của cậu sao?”