Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 703




Trong nháy mắt, Lâm Thiên đã đi tới trước mặt tên Ngô đầu trọc đó.

Ngô đầu trọc có một khuôn mặt dữ tợn, một vẻ ngoài hung hăng hiểm ác, chỉ riêng ngoại hình của hắn ta, đã đủ khiến một đứa trẻ sợ đến phát khóc.

Tên Ngô đầu trọc lúc đó, đang chơi rất vui vẻ, tuy mục đích của bọn họ, chỉ là đứng chiếm chỗ mà không tiêu tiền, nhưng tên Ngô đầu trọc thân là thủ lĩnh, hắn ta đương nhiên không kiềm chế được mà phải chơi một chút, có điều hắn ta chỉ cùng thẻ đánh bạc loại nhỏ nhất để chơi, cũng không tiêu đến mấy đồng bạc.

“Người anh em à, những người đến phá sòng bạc này, đều là người anh đưa đến phải không, hi vọng anh có thể đưa mấy người này này đi ra ngoài.” Lâm Thiên nhìn Ngô đầu trọc, vô cùng bình tĩnh, nhã nhặn.

Ngô đầu trọc ngậm điếu thuốc, quay đầu lại nhìn Lâm Thiên, đồng thời quan sát một lượt từ trên xuống dưới.

“Mày là cái thá gì chứ? Có tư cách gì mà nói chuyện với tao? Muốn nói chuyện với tao, thì gọi ông chủ Thiên Mạnh của chúng mày tới đây!” Ngô đầu trọc nhìn anh với vẻ khinh thường.

“Bây giờ tôi là ông chủ mới ở đây, để tôi tự giới thiệu một chút, tôi họ Lâm.” Lâm Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh như thế.

Ông chủ Thiên Mạnh cũng tiến lên trước và nói: “Không sai, vị này là ông chủ mới của trung tâm giải trí Hải Lam, cũng là đại ca của tôi!”

Sau khi Ngô đầu trọc nghe thấy vậy, nhìn Lâm Thiên một lần nữa, đồng thời cười nói: “Thằng nhóc này, mày có biết không, trung tâm giải trí Hải Lam sắp xong đời rồi, mày cho rằng bây giờ mày tiếp nhận trung tâm giải trí Hải Lam sẽ rất kiếm được sao? Thực ra mày chỉ làm một thằng cho người ta đổ vỏ thôi, haha.”

“哈哈!”

Mấy người mà tên Ngô đầu trọc đưa đến ở xung quanh, cũng cười ầm cả lên.

“Có lẽ trước đây trung tâm giải trí Hải Lam sẽ xong đời thật, nhưng sau khi tôi trở thành ông chủ, nên bị xong đời chính là những người muốn đối đầu với trung tâm giải trí Hải Lam.” Khóe miệng Lâm Thiên hiện lên một nụ cười đầy suy tư.

Lâm Thiên vừa nói ra câu này, Ngô đầu trọc và người của hắn ta, lại cười ầm lên một lần nữa.

“Haha!”

“Thằng nhóc này là ai vậy, biết chém gió quá đi thôi!”

Sắc mặt của mấy người bảo vệ đứng ở đằng sau Lâm Thiên, cũng có chút không tự nhiên.

Ngô đầu trọc lại cười nói:

“Nhóc à, mày có biết người muốn điều chỉnh và hợp nhất cả công ty giải trí Áo Đấu là ai không? Mày có biết người ta có lại lịch khủng thế nào, có chỗ dựa lớn thế nào không? Mày còn muốn khiến người ta xong đời, mày xứng không hả?”

Lâm Thiên nhìn chằm chằm hắn ta, giọng nói của anh trở nên lạnh lẽo:

“Tôi có xứng hay không, cũng không đến lượt anh chất vấn, điều mà anh cần làm bây giờ, chính là mang người của anh, cút ra khỏi đây! Có! Hiểu! Không!”

“Chúng mày mở cửa làm kinh doanh, mà chúng tao tới đây để tiêu tiền, mày có tư cách gì để bảo tao cút!” Ngô đầu trọc vừa hút thuốc, vừa cười nhạo.

Ngay sau đó, Ngô đầu trọc đứng lên từ ghế ngồi, ném tàn thuốc xuống dưới chân Lâm Thiên, sau đó đi tới trước mặt Lâm Thiên.

Những người Ngô đầu trọc đưa tới, cũng lần lượt đứng hết dậy khỏi chỗ ngồi.

Ngô đầu trọc đưa tay lên vỗ vỗ mặt Lâm Thiên, nói với giọng điệu dạy dỗ:

“Nhóc con à, nghe mày cứng miệng như thế chắc là từ Trung Quốc tới phải không, đây không phải là nơi mày có thể ở đâu, ngoan ngoãn cút về đi.”

Lâm Thiên vừa bắt lấy cổ tay của Ngô đầu trọc, vừa nheo mắt lại và nói: “Mày có biết là, người vỗ mặt tao, thường không bao giờ có cái kết tốt đẹp không!”

Vừa nói dứt lời, Lâm Thiên trực tiếp đấm hắn ta một cái.

Bụp!

Nắm đấm của Lâm Thiên, đấm vào bụng của Ngô đầu trọc, cả người hắn ta bị đấm bây ra người, đập lên một cái bàn.

“Phụt!”

Sau khi Ngô đầu trọc bị đập lên bàn, hắn ta phun ra một ngụm máu trừ trong miệng, rõ ràng là đã bị thương không nhẹ.

“Đây.... đây …”

Mọi người có mặt ở đó, bất kể là cả một nhóm bảo vệ của ông chủ Thiên Mạnh, ha là đám người của Ngô đầu trọc, sau khi nhìn thấy cảnh này, đều há hốc mồm kinh ngạc.

Bọn họ có nằm mơ cũng không nghĩ ra được, một Ngô đầu trọc nổi tiếng có thể đánh được ông chủ Thiên Mạnh, vậy mà lại bị một cú đánh trực tiếp làm cho nôn ra máu?

Khi bọn họ nhìn lại Lâm Thiên một lần nữa, ánh mắt đã thay đổi rồi, không ai dám coi thường Lâm Thiên, người đã đánh bại Ngô đầu trọc bằng một cú đánh, nữa!

“Còn ngơ ra đấy làm cái mẹ gì nữa, lên cho tao!” Ngô đầu trọc bị thương nghiến răng gầm lên.

Sau khi đám người của Ngô đầu trọc nghe thấy vậy, mới có phản ứng lại.

“Lên!”

Mấy người đó lần lượt rút ra những cây gậy batoong co dãn, sau đó xông về phía Lâm Thiên.

“Người của trung tâm giải trí Hải Lam, nghe lệnh của tôi, đuổi tất cả những người đến gây sự này ra ngoài!” Lâm Thiên hạ lệnh.

“Việc này. …”

Mấy người bảo vệ ở đằng sau Lâm Thiên, đều đưa mắt nhìn nhau, rõ ràng là vô cùng do dự.

Đối phương là người của ông chủ Khôi đó, bọn họ thật sự không dám động tay.

“Cứ ngây ra đó làm gì, lên cho tôi!”

Ông chủ Thiên Mạnh thì ngược lại, hét lớn lên một tiếng, sau đó trực tiếp lấy gậy batoong ra, chuẩn bị động tay.

Lúc này, người của tên Ngô đầu trọc đã lao tới trước mặt Lâm Thiên và vung vẩy cây gậy của mình.

“Thôi vậy, vẫn là để tôi giải quyết đi.”

林云摇摇头,然后抬起手来。

Lâm Thiên lắc lắc đầu, sau đó đưa tay lên.

Trong tay của Lâm Thiên, đã bốc lên một làn khí một đen mờ mờ.

“Cút đi cho tao!”

Lâm Thiên đứng nguyên ở đó, nắm lấy một luồng khí.

Rầm rầm!

Một làn sóng khí ngưng tụ từ nội lực lao thẳng tới đám người này, khí thế đến kinh người!

Sóng khí đi qua đến đâu, tất cả đồ trang trí bàn ghế đều bị lật tung.

“Đây … đây là gì vậy?!”

Mọi người có mặt ở đó, bất kể là cả một nhóm bảo vệ của ông chủ Thiên Mạnh, hay là đám người của Ngô đầu trọc, sau khi nhìn thấy cảnh này, đều bị dọa sợ tới ngây ngốc.

Bộp!

Sóng khí lập tức truyền đến, trực tiếp đánh vào đám người.

Hơn một trăm người do Ngô đầu trọc đưa theo, bị sóng khí trực tiếp quật ngã xuống đất, chỉ cảm thấy thân thể như cuồn cuộn sóng trào, vô cùng khó chịu.

Chiêu này của Lâm Thiên, nhìn có vẻ thực sự đáng sợ, có điều uy lực không lớn, bởi vì với cảnh giới hiện tại của Lâm Thiên, phát nội khí ra bên ngoài không gây nên sát thương quá mạnh, đối phó với đám người bình thường này cũng có chút hữu dụng, nếu dùng với tu sĩ, căn bản không thể làm tu sĩ bị thương.

“Hắn ta … hắn ta là người hay là quỷ vậy!”

Ngô đầu trọc ra sức dụi mắt, thủ đoạn kiểu này, hắn ta chưa từng thấy bao giờ!

Cộng thêm việc vừa rồi Lâm Thiên làm bị thương hắn một cách dễ dàng, hắn ta không thể không nghi ngờ Lâm Thiên là quỷ thần!

Khi hắn ta nhìn Lâm Thiên một lần nữa, trong lòng cũng có một chút kinh sợ, cả người thẳng đờ ra, toát đầy mồ hôi lạnh.

“Hắn ta … hắn ta …”

Đám thuộc hạ hơn trăm người đó của Ngô đầu trọc, cũng dùng ánh mắt như nhìn thấy quỷ nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên, trong mắt đầy sự kinh hãi.

Ngay đến cả mấy người bảo vệ đứng ở đằng sau Lâm Thiên, cũng không kìm được mà nuốt nước bọt một cách dữ dội, ánh mắt bọn họ nhìn Lâm Thiên, không chỉ là kính nể và không thể ngờ được, thực tế là thủ đoạn vừa rồi của Lâm Thiên, đã hoàn toàn vượt quá nhận thức của bọn họ, thậm chí lật đổ cả nhận thức của bọn họ!

“Đừng có đứng ngơ ra đấy nữa, đuổi hết mấy người này ra ngoài cho tôi! Người nào động tay, người đó được thưởng một tỷ bảy trăm năm mươi triệu!”

“Xông lên đi!”

Ông chủ Thiên Mạnh xông pha đi đầu, trực tiếp xông lên.

Mấy người bảo vệ này, nhìn thấy ông chủ Thiên Mạnh xông lên, cộng thêm phần thưởng một tỷ bảy trăm năm mươi triệu của Lâm Thiên, cùng với cú sốc vừa rồi Lâm Thiên mang đến cho bọn họ, khiến bọn họ quyết định xông lên phía trước.

“Xông lên! Xông lên! Xông lên!”

Bọn họ lần lượt rút gậy batoong ta, sau đó trực tiếp dũng mãnh xông lên.

Mấy người Ngô đầu trọc đưa tới, vừa rồi căn bản là đã bị Lâm Thiên làm bị thương rồi, bây giờ bảo vệ trong sòng bạc xông lên, bọn họ lấy đâu ra năng lực và niềm tin để đánh tiếp nữa?

“Chạy!”

Mấy người này vừa bị đánh, vừa chạy ra phía sau, nhanh chóng bị đuổi ra khỏi sòng bạc.

Lâm Thiên cũng đi theo ra khỏi sòng bạc.

Cổng trung tâm giải trí.

Ngô đầu trọc lúc này đang được hai tên thuộc hạ dìu.

Sắc mặt của Ngô đầu trọc lúc này, hiển nhiên là vô cùng khó coi, hắn ta có nằm mơ cũng không ngờ rằng, đối phương vậy mà lại thật sự dám động tay đánh hắn ta.

“Thằng nhóc à, ở Áo Đấu, ông chủ Khôi chính là ông trời, dám đánh bọn tạo, chính là đánh vào mặt của ông chủ Khôi, mày xong đời rồi! Mày chết chắc rồi!” Ngô đầu trọc chỉ vào Lâm Thiên, hung dữ nói.

Ánh mắt Lâm Thiên nghiêm lại: “Tao thấy mày vẫn chưa bị đánh đủ đúng không.”

Sau khi Ngô đầu trọc cảm nhận được ánh mắt của Lâm Thiên, bị dọa tới cả người run rẩy, thủ đoạn kh ủng bố của Lâm Thiên lúc nãy, thật sự đã dọa hắn ta sợ rồi.

“Chúng mày đợi đấy!”

Ngô đầu trọc không ở lại thêm nữa, sau khi để lại bốn chữ đó, liền vội vàng đem người của mình bỏ chạy.

Lúc này, mấy người đến sòng bạc làm loạn, đã thành công bị đuổi đi.

Lâm Thiên quay người nhìn ông chủ Thiên Mạnh và đám bảo vệ, lại phát hiện biểu cảm của bọn họ rất nghiêm túc.

“Thiên Mạnh, các cậu đây là bị sao vậy? Đuổi được đám người đó đi không phải nên vui mới đúng sao.” Lâm Thiên nói.

“Anh Thiên à, người đúng là bị đuổi đi rồi, nhưng bọn họ là người của ông chủ Khôi, chúng ta đánh người của ông chủ Khôi, ông chủ Khôi nhất định sẽ báo thù đó!” Trong ánh mắt của ông chủ Thiên Mạnh thoáng qua một tia lo lắng.

“Ông chủ Khôi là người phụ trách của Áo Đấu đó, ông ta gây sự với chúng, chúng ta đều sẽ xong đời đấy!” Đội trưởng đội bảo vệ căng thẳng nói.

“Đúng vậy, việc này làm thế nào đây!” Đám bảo vệ có mặt ở đó, cũng đều không khỏi lo lắng.

“Có lẽ chuyện này có chút nan giải, nhưng không phải là vấn đề khó không thể giải quyết.” Lâm Thiên lầm bầm nói.

Dựa vào thực lực của Lâm Thiên mà nói, vừa rồi muốn giết hết đám người đó cũng quá dễ dàng rồi, nhưng Lâm Thiên chỉ làm bọn họ bị thương, cũng không hề ảnh hưởng tới tính mạng, chính là vì Lâm Thiên không muốn sự việc càng thêm gay go, nếu như ảnh hưởng tới mạng người, cái tên ông chủ Khôi này sợ là sẽ càng không thể để yên được.