Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 50-51




“Tôi thấy là cô không xứng mới đúng. Lâm Thiên nói một cách lạnh nhạt.

Nói xong, Lâm Thiên lập tức lấy chìa khóa xe Lamborghini của mình ra, ấn nút mở khóa. “Bíp bíp!"

Cùng với âm thanh mở khóa, đèn pha của Lamborghini lóe lên một cách đầy oai vệ, giống như một con quái thú mở mắt vậy.

Chuyện này!

Sau khi người đàn ông cao lớn và cô gái trang điểm đậm nhìn thấy cảnh này thì như thể bị sét đánh, hoàn toàn choáng váng, hạ to miệng đến mức có thể nhét nắm đấm vào. “Chiếc xe này là của cậu?” Cô gái trang điểm đậm nhìn Lâm Thiên với vẻ mặt khó tin. “Chẳng phải tôi vừa nói với các người rồi sao." Lâm Thiên cười như không cười mà nói, “ừng ực! ừng ực!”

Người đàn ông cao lớn và cô gái trang điểm đậm đều không khỏi nuốt nước miếng khô khốc. “Cho nên, các người ngồi trên mui xe của tôi chụp ảnh. Tôi đã đồng ý chưa?” Trên mặt Lâm Thiên vẫn mang theo nụ cười bỡn cợt.

Người đàn ông cao lớn và cô gái trang điểm đậm mặt mày tái mét, trông rất kinh hãi. Làm sao dám trả lời?

Trong mắt hai người bình thường, có thể lái chiếc Lamborghini chắc chắn là một tồn tại rất, rất mạnh mẽ, sao họ có thể xúc phạm được?

Lâm Thiên lại nhìn cô gái trang điểm đậm, cười hỏi: “Mà này, bây giờ cô có còn cho rằng tôi không xứng chụp ảnh với cô nữa không?” “Xứng xứng xứng!” Cô gái trang điểm đậm liên tục gật đầu. “Đáng tiếc, cô không xứng!” Lâm Thiên nheo mắt nói.

Sau đó, Lâm Thiên xoay người đi tới xe, mở cửa ngồi vào trong chiếc Lamborghini. "Rum!"

Với tiếng động cơ, chiếc Lamborghini đang say ngủ đã thức giấc.

Lâm Thiên hạ cửa kính xe xuống, cười nói với cô gái trang điểm đậm: “Người đẹp, cô có hứng thú lên xe của tôi không?” “Cô đang nói với tôi sao?"

Sau khi nghe thấy lời Lâm Thiên nói, biểu cảm cô gái trang điểm đậm có chút kinh hãi vì tự dưng được đối xử tốt, thậm chí có chút không thể tưởng tượng nổi. “Đương nhiên là nói với cô, lẽ nào còn cô gái nào khác quanh đây sao?” Lâm Thiên nói một cách lạnh nhạt.

Dừng lại một lúc, Lâm Thiên tiếp tục: “Nếu cô đồng ý thì mau ngồi lên xe đi. Đi theo bạn trai rác rưởi này không có tương lai đâu “Tôi đồng ý! Tôi đồng ý!



Cô gái trang điểm đậm vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng mở cửa lái Lamborghini ngồi vào.

Đối với cô gái trang điểm đậm, có lẽ cả đời cô ta cũng không leo lên được xe Lamborghini của con nhà giàu có. “Châu Sương! Cô...cô quay lại ngay cho tôi!”

Khi người đàn ông cao lớn nhìn thấy bạn gái lên xe Lâm Thiên, anh ta tức đến mức gần nôn ra máu, nếu đổi lại là bình thường, ai dám cướp bồ anh ta, anh ta sẽ xông đến đánh chết.

Nhưng anh ta nhìn thấy Lâm Thiên đang lái một chiếc Lamborghini, anh ta đâu dám làm thế? Anh ta thậm chí không dám mằng Lâm Thiên, chỉ có thể mắng cô gái trang điểm đậm.

Cô gái trang điểm đậm đã ngồi vào hàng ghế lái phụ.

Lâm Thiên lại nhìn người đàn ông cao lớn. "Vừa rồi chẳng phải anh rất kiêu ngạo sao? Anh cười nhạo tôi? Còn muốn đánh tôi? Đáng tiếc anh còn không giữ nổi người phụ nữ của mình.” Lâm Thiên chế nhạo. “Mày...

Người đàn ông cao lớn sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, cực kỳ khó coi, nhưng lại không dám phản bác Lâm Thiên.

Lâm Thiên nói xong, lập tức nâng chân đạp ga. Rum!

Kèm theo đó là tiếng nổ máy Lamborghini, Chiếc Lamborghini màu cam rực rỡ đã rời đi. Bên trong chiếc xe Lamborghini. “Anh chàng đẹp trai, chúng ta đi đâu, đến nhà hay khách sạn của anh?” Cô gái trang điểm đậm nói.

Đồng thời, cô ta còn cố ý vuốt tóc, tỏ ra quyến rũ. “Đến lúc đó thì cô sẽ biết." Lâm Thiên cười.

Cô gái trang điểm đậm rất vui, trong lòng thầm vui mừng nói: "Không ngờ Châu Sương mình cũng có thể leo lên một tên con nhà giàu, sau này sẽ giàu to rồi!”

Nhưng trong đầu cô gái trang điểm đậm thậm chí còn bắt đầu mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai. Hai mươi phút sau. “Đến nơi rồi, xuống xe. Lâm Thiên đậu xe ở ven đường. “Đây... Đây là đâu?” Cô gái trang điểm đậm nhìn ra ngoài cửa sổ vẻ mặt nghi hoặc, nơi ngoài cửa sổ có chút hoang vắng. “ở đằng kia là bãi rác." Lâm Thiên nói một cách lạnh nhạt. “Bãi rác? Tại sao anh lại đưa tôi đến bãi rác?” Cô gái trang điểm đậm khó hiểu. “Bởi vì cô là rác rưởi nên phải ném vào bãi rác!” Lâm Thiên cười nói.

Sau khi cô gái trang điểm đậm đơ ra trong hai giây, cô ta lập tức phản ứng lại, Lâm Thiên nói cô ta là rác rưởi vậy nên mới để cô ta ở đây! “Cậu... cậu đang đùa tôi sao?" Khuôn mặt cô gái trang điểm đậm trở nên khó coi. “Cô thật sự cho rằng tôi lại thích một người thô tục như cô sao? Cô xách giày cho tôi cũng không xứng." Lâm Thiên chế nhạo. “Sao sao anh có thể làm được điều này! Đồ khốn nan!" Cô gái trang điểm đậm giậm chân, cô ta biết, cô ta thật sự bị Lâm Thiên lừa. “Nếu cô không tham tiền mà lên xe của tôi, cô sẽ không bị tôi lừa, hiểu không? Đây là cô tự chuốc lấy thôi. Lâm Thiên nói một cách lạnh nhạt.

Dừng lại một chút, Lâm Thiên tiếp tục: “Nếu cô vẫn còn chút thể diện thì mau tự mình xuống xe, nếu để cho tôi động tay, chút thể diện cuối cùng của cô cũng mất hết.

Cô gái trang điểm đậm biết Lâm Thiên quyết tâm đuổi cô ta, cho nên chỉ có thể kéo cửa bước xuống xe.



Sau khi cô gái trang điểm đậm ra khỏi xe, Lâm Thiên hạ cửa kính xe xuống và nói với cô ta: “Nếu qua chuyện này mà cô tỉnh ra thì đối với cô là chuyện tốt. Còn nếu cô không tỉnh ra thì coi như tôi chưa nói gì.

Sau khi bỏ lại câu nói này, Lâm Thiên liền đạp ga rời đi. “Thằng khốn! “

Nhìn thấy chiếc Lamborghini phóng đi, cô gái trang điểm đậm trực tiếp ngồi sụp xuống đất. Cô ra coi như đã trải nghiệm cái gì là lên voi xuống chó, vừa rồi cô ta còn tưởng rằng bám được một kẻ có tiền, liền có thể đạt tới đỉnh cao của cuộc đời. Kết quả là ngay sau đó, cô ta bị ném vào bãi rác, và tất cả ảo tưởng của cô ta trên xe đều bị vỡ tan ngay lập tức Và cô ta cũng biết, người bạn trai hiện tại của cô ta cũng mất luôn...

Sau khi đuổi cô gái trang điểm đậm ra khỏi xe, Lâm Thiên đang định lái xe trở lại trường học, nhưng đột nhiên nhận được cuộc gọi từ tổng giám đốc công ty Lưu Thân nói có chuyện.

Vì vậy Lâm Thiên trực tiếp chuyển hướng đi công ty. Tòa nhà Tỉnh Xuyên.

Trong văn phòng tổng giám đốc. “Lưu Thân, có chuyện gì vậy?” Lâm Thiên bước vào văn phòng hỏi. “Lại là tập đoàn Hùng Dũng, họ bí mật cử người đến công trường của chúng ta để gây rối.” Lưu Thân nói. “Cái gì?” Sắc mặt Lâm Thiên chùng xuống.

Trên đường tới đây, Lâm Thiên đang suy nghĩ liệu có phải Tập đoàn Hùng Dũng lại giở trò không? Không ngờ anh lại thật sự đoán đúng. “Công trường làm sao vậy? Có chuyện gì sao?” Lâm Thiên vội vàng hỏi. Lâm Thiên biết nếu lại xảy ra chuyện, nhất định sẽ có một rắc rối lớn khác. “Sau khi xảy ra chuyện hôm trước. Ngài đã bảo tôi ra lệnh cho tất cả các công trường tăng cường lực lượng an ninh. May mắn thay, an ninh đã được tăng cường và chúng ta đã bắt được những kẻ gây rối.” Lưu Thân nói. “Bị bắt rồi sao?” Lâm Thiên thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe lời này.

Ngay sau đó, trên mặt Lâm Thiên lại lóe lên một tia tức giận. “Khương Hùng Dũng này dám phải người đến gây chuyện. Tôi thấy ông ta không hề nề mặt tôi, tưởng tôi là người dễ bắt nạt sao.

Lâm Thiên tức giận đập bàn,

Lần trước Khương Hùng Dũng đã phải người đến ám sát anh, từ đó đến giờ mới bao nhiêu ngày chứ? Khương Hùng Dũng không ngờ lại đến gây sự, Lâm Thiên làm sao có thể không tức giận được? “Lâm Thiên tôi nếu không lật đổ tập đoàn Hùng Dũng, tôi sẽ viết ngược tên mình!” Lâm Thiên hung ác nói “Chủ tịch Lâm, ngài bình tĩnh lại đi. Lật đổ tập đoàn Hùng Dũng không phải là chuyện một sớm một chiều. Lưu Thần nói. “Tôi hiểu. Tôi thấy bây giờ ông ta đang rảnh rồi đến phát rồi, đã vậy, chúng ta làm không làm phiên ông ta cũng không được!” Lâm Thiên nheo mắt nói.

Tập đoàn Hùng Dũng đã nhiều lần gây khó dễ cho Lâm Thiên như vậy, làm sao Lâm Thiên có thể cứ thế mà bỏ qua? Đã gây sự thì phải chịu đáp trả. “Chủ tịch, ngài có ý kiến gì không?” Lưu Thân tò mò hỏi. “Chúng ta sẽ làm từng bước, vì chúng ta muốn gây chuyện với ông ta, nên sẽ dùng mưu kế!” Lâm Thiên cười lạnh, đồng thời trong lòng nảy sinh ý tưởng. “Chủ tịch, ngài hãy nói rõ đi.” Vẻ mặt Lưu Thân khó hiểu. “Khương Hùng Dũng có vợ không?” Lâm Thiên hỏi “Có, Khương Hùng Dũng năm nay bốn mươi tuổi. Ông ta đã kết hôn được hai mươi năm. Lưu Thân gật đầu Ngay sau đó, Lưu Thân lại nói: “Tuy nhiên Khương Hùng Dũng ở bên ngoài có rất nhiều người tình, vợ ông ta biết chuyện này nhưng không làm gì được, nghe nói cũng ông ăn chả bà ăn nem “Tốt lắm, cách của tôi là

Lâm Thiên ghé vào tại Lưu Thân nói cho Lưu Thân biệt kế hoạch của mình. “Chủ tịch, kế hoạch tốt

Sau khi nghe Lâm Thiên nói tóm tắt kế hoạch, Lưu Thân cảm thán không thôi. “Haha, Khương Hùng Dũng chắc chắn tức đến mức nôn ra máu!” Lưu Thân cười. “Ông ta âm mưu với chúng ta như thế này, khiến ông ta bị tức đến mức nôn ra máu cũng đáng lắm." Lâm Thiên cười nói.

Lần trước Khương Hùng Dũng phải người suýt nữa giết Lâm Thiên, với mối hận này, Lâm Thiên có trả thù thế nào cũng không quá đáng!