Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 478-480




Trong nhà Vũ Ngọc Hiền.

Nhà Vũ Ngọc Hiền lúc này đã trở thành một bữa tiệc lớn.

Rất nhiều nghệ sĩ thuộc tập đoàn giải trí cùng với nhiều diễn viên điện ảnh, ca sĩ nổi tiếng, thậm chí là các đạo diễn lớn đều đến chúc mừng Vũ Ngọc Hiền.

Trong đó có rất nhiều nghệ sĩ đang nổi gần đây như tiểu thịt tươi Ngô Phàm, ngôi sao điện ảnh đang hot Tôn Phúc Trạch, Trương Hải Bác...

Ngô Phàm cầm rượu đi tới trước mặt Vũ Ngọc Hiền.

“Vũ Ngọc Hiền, em thật là có tài năng, hai lần liên tiếp đều cho ra bài hát nổi như vậy, đặc biệt là ca khúc “Tình yêu phóng túng” lần này, anh luôn nghe chế độ một bài, bây giờ vẫn nghe đi nghe lại, nào, anh chúc em một ly, sau này chúng ta là bạn bè, trong giới mà gặp vấn đề gì cứ tìm anh!” Ngô Phàm nâng ly chúc mừng.

“Cảm ơn anh Phàm.” Vũ Ngọc Hiền cũng nâng ly cạn với Ngô Phàm.

Ngô Phàm hiện giờ là ngôi sao vô cùng nổi tiếng ở Hoa Trung, Vũ Ngọc Hiền tuy trước đây nổi tiếng với nghiệp dẫn chương trình nhưng cũng rất khó tiếp xúc được với minh tinh lớn như thế này.

“Hơn nữa, cái cô Tô Bảo Nhi đó cũng thật là ác, đã hai lần đạo nhạc của em, em phải đề phòng cô ta hơn mới đúng.” Ngô Phàm nói.

“Cảm ơn anh Phàm đã nhắc nhở, lúc trước quả thực em đã nghĩ quá đơn giản, lần trước cô ta trộm bài hát của em,em đã tha thứ rồi, vẫn coi cô ta là bạn, không ngờ cô ta lại tiếp tục ăn cắp ý tưởng, sau này em sẽ cẩn thận hơn.” Vũ Ngọc Hiền nói.

Lúc này mấy ngôi sao lớn như Tôn Phúc Trạch, Trương Hải Bác cũng đến chúc mừng Vũ Ngọc Hiền.

“Ngọc Hiền, bài hát mới của em rất hay, có thể dạt được thành tích tốt như thế này hoàn toàn là dựa vào thực lực của bản thân.” Tôn Phúc Trạch nâng ly chúc mừng.

“Cảm ơn anh Trạch quá khen ạ.” Vũ Ngọc Hiền vui đến cười không ngậm nổi miệng.



Trương Hải Bác cũng khen bài hát của Vũ Ngọc Hiền hay, sau đó cũng bày tỏ rõ kỳ vọng sau này muốn hợp tác với Vũ Ngọc Hiền.

Còn có rất nhiều ngôi sao, đạo diễn và các nhân vật trong giới cũng thi nhau tới chúc mừng bài hát mới của Vũ Ngọc Hiền đạt được thành tích đáng tự hào như vậy.

Bọn họ đều biết sức nóng bài hát mới của Vũ Ngọc Hiền lớn cỡ nào, bọn họ cũng biết Vũ Ngọc Hiền nhất định có thể dựa vào bài hát này tiến thân trở thành một ngôi sao âm nhạc lớn.

Vì vậy bọn họ nhân cơ hội này mà kết giao với Vũ Ngọc Hiền.

Trong lòng Vũ Ngọc Hiền vui mừng một cách rất tự nhiên, cô ta biết sau này mình cũng là một ngôi sao lớn.

Trong lòng Vũ Ngọc Hiền cũng vô cùng rõ, công lao đều là nhờ bài hát “Tình yêu phóng túng” nếu không phải ‘Tình yêu phóng túng” đạt được thành tích tốt như vậy thì những nhân vật nổi tiếng kia bình thường cũng không để mắt đến cô.

Vũ Ngọc Hiền mừng thầm trong lòng: “Tô Bảo Nhi, nói ra thì cũng phải cảm ơn cô, không có bài hát của cô thì bây giờ tôi cũng chỉ là một người dẫn chương trình thôi.

Vốn dĩ, những điều này nên thuộc về Tô Bảo Nhi, Vũ Ngọc Hiền không những cướp đoạt những thứ thuộc về Tô Bảo Nhi mà còn dìm cô xuống địa ngục không thể ngóc đầu lên được.

Lúc này cậu chủ Chu cũng đi tới.

“Cậu chủ Chu”

“Cậu chủ Chu”

Các ngôi sao lớn trong bữa tiệc như Ngô Phàm thi nhau chào hỏi cậu chủ Chu, thái độ rất khiêm nhường.

Cho dù bọn họ là những ngôi sao lớn, nhưng vẫn phải sợ hãi sự tồn tại của cậu chủ Chu bởi suy cho cùng quyền thế của nhà họ Chu ở Hà Nội vô cùng lớn mạnh.



Trong mắt cậu chủ Chu, những người này chỉ là trò chơi mà thôi, anh ta vốn không coi những người này ra gì cả.

“Ngọc Hiền, bài hát mới của em rất hay, chúc mừng em.” Cậu chủ Chu nhếch mép nhìn Vũ Ngọc Hiền.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Vũ Ngọc Hiền tiễn tất cả khách ra về chỉ trừ cậu chủ Chu ở lại.

“Ngọc Hiền, tối nay ở bên anh, hát cho anh nghe ca khúc “Tình yêu phóng túng.”Cậu chủ Chu cười đểu ôm lấy Vũ Ngọc Hiền.

“Cậu chủ Chu, anh hư chết đi được.” Vũ Ngọc Hiền làm nũng nhưng cũng không cự tuyệt anh ta.

Đối với Vũ Ngọc Hiền mà nói, có được thế lực chống lưng như cậu chủ Chu chưa hẳn không phải chuyện tốt.

Cậu chủ Chu thích nhạc và con người cô ta, còn cô ta thì nhìn trúng gia thế đằng sau cậu chủ Chu, thỏa mãn nhu cầu hai bên.

Lúc này, điện thoại của Vũ Ngọc Hiền có cuộc gọi đến.

“Cô gọi cho tôi làm gì?” Vũ Ngọc Hiền hỏi.

“Vũ Ngọc Hiền, cô cũng biết, tôi và Tô Bảo Nhi là chị em tốt, tuy không phải ruột thịt nhưng cũng coi như người thân.” Dịch Vi nói ở đầu máy bên kia.

“Cô nói mấy lời này là có ý gì?” Vũ Ngọc Hiền đơ mặt hỏi.

“Ý nghĩa rất đơn giản, để giúp cô, đến Tô Bảo Nhi tôi cũng bán đứng, thấy cô ấy buồn như thế tôi cũng rất buồn. Vì vậy ba tỷ năm trăm triệu tiền thù lao trước đây là quá thấp, cô phải đưa cho tôi mười bảy tỷ đồng để bồi thường tổn thất về tinh thần.” Dịch Vi nói.

“Dịch Vi, giá một triệu ban đầu là chính cô ra giá, bây giờ muốn tăng giá sao?” Vũ Ngọc Hiền vô cùng không thoải mái.