Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 364-366




Cẩu Tinh: “Cô tự mình suy nghĩ đi, nếu như cô không đồng ý thì mẹ cô sẽ không có tiền làm phẫu thuật, chỉ còn nước chờ chết mà thôi!"

“Này...” Chung Dao bắt đầu do dự, bệnh của mẹ cô ta cần phải dùng tiền gấp, cô ta thật sự không có cách nào khác.

Lâm Nào Đó: “Chung Dao, tôi cho cô 700 triệu, đừng để ý tới thằng ngốc tên Cẩu Tinh này nữa!”

ID tên Lâm Nào Đó này chính là Lâm Thiên.

Lâm Thiên vừa nói ra lời này, cả phòng phát sóng trực tiếp đều chim vào nghị luận sôi nổi.

“Đm, anh trai này là ai thế, vậy mà lại dám mắng Cẩu Tinh là đồ ngốc.”

“Dám mắng cậu Cẩu Tinh, có kịch hay để xem rồi.”

Cẩu Tinh: “ĐMM, mày là ai, dám mắng tao ngu? Có giỏi thì khai tên báo họ ra! Để xem ông tìm ra mày rồi có hành chết mày không!”

Lâm Nào Đó: “Tao tên là Lâm Thiên, bây giờ tao đang ở bên ngoài sân bóng rổ, nếu mày muốn giết tao thì tao sẽ ở đây chờ mày!”

Ngay sau đó, Lâm Thiên dựa vào chiếc xe Porsche 918 của mình selfie một tấm, gửi thẳng đến phòng phát sóng trực tiếp.

“Đm, thật sự là cậu Lâm Thiên!”

“Wao wao, là anh Lâm Thiên, Cẩu Tinh sao? Có trò hay để xem rồi đây!”

“Chỉ sợ là bây giờ Cẩu Tinh đã bị dọa cho chết khiếp rồi, haha!”

Mọi người thấy thật sự là lâm thiên, cả phòng phát sóng trực tiếp đều nổ tung.

Ngay cả người Chung Dao, khi thấy thật sự là Lâm Thiên cũng kinh ngạc muốn rớt cằm, cô ta không ngờ rằng Lâm Thiên vậy mà lại đang xem cô ta phát sóng trực tiếp.

Trong mắt cô ta và mọi người, Lâm Thiên chính là con cháu nhà giàu siêu cấp, gia sản nghìn tỉ, cả tỉnh Tứ Xuyên không ai có thể so bì!

Trong phòng phát sóng trực tiếp.

Cẩu Tinh: “Anh Thiên, xin lỗi xin lỗi, tôi sai rồi, anh tha cho tôi đi! Anh làm ơn đừng có tìm tôi gây phiền phức!”



Lâm Nào Đó: “Sau này phải làm một người cho giống con người, hiểu chưa?”

Cẩu Tinh: “Vâng vâng vâng! Anh Thiên dạy bảo phải lắm!”

Lúc này, Chung Dao chờ mong mở miệng nói: “Anh Thiên, anh thật sự đồng ý giúp tôi sao?”

Lâm Nào Đó: “Đương nhiên, 700 triệu đối với tôi mà nói thì chẳng đáng là bao cả, đợt lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn riêng cho cô bằng số điện thoại cá nhân.”

“Cảm ơn anh Thiên! Cảm ơn anh Thiên!” Chung Dao liên thanh nói cảm ơn.

Lâm Thiên gửi số điện thoại của mình vào tin nhắn riêng cho chung sao, sau đó liền rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.

Rất nhanh Lâm Thiên liền nhận được cuộc gọi từ Chung Dao, cô ta hỏi khi nào có thể gặp mặt Lâm Thiên được, bởi vì bây giờ Lâm Thiên có hẹn với bọn Béo nên tỏ vẻ hơi muộn một tí mới có thể gặp mặt được.

Đương nhiên Lâm Thiên là vì muốn đưa tiền mặt cho cô ta, chứ không phải là muốn đêm đầu tiên của cô ta.

Sau khi cúp điện thoại.

Lâm Thiên tự lái xe mình tới, đốt một điếu thuốc, đứng chờ bọn Tô Bảo Nhi và Béo tới.

Trong lúc đó có vài hoa khôi giảng đường tự chủ động tiếp cận Lâm Thiên, chủ động quyến rũ anh, nhưng đều bị Lâm Thiên từ chối hết.

“Anh Thiên!”

Một giọng nói vang dội truyền đến, sao đó Béo nhanh nhẹn chạy tới.

“Béo, cuộc sống gần đây thế nào?”

Lâm Thiên mở miệng hỏi thăm.

“Hưởng ké được phúc của anh Thiên nên sống rất tốt, hắc hắc.”

“Anh Thiên, tôi cũng tới nè!” Đường Thái Minh đi ra từ sau lưng Béo.



Đường Thái Minh và Lâm Thiên ở cùng phòng kí túc xá, mặc dù mối quan hệ giữa cậu ta và Lâm Thiên không tốt như với Béo, nhưng cũng coi như là bạn bè.

Chỉ là cậu ta thích chơi game online nên bình thường không có nhiều thời gian chung đụng với Lâm Thiên lắm.

Lâm Thiên mới vừa nhận ông ngoại không lâu thì Đường Thái Minh đã bị ăn hiếp te tua ở trên mạng, Lâm Thiên lái siêu xe Lamborghini tới giúp cậu ta nữa.

“Đường Thái Minh. Bây giờ cậu thế nào, không phải là ngày nào cũng ngâm mình trên mạng nữa đó chứ?” Lâm Thiên hỏi.

“Anh Thiên yên tâm đi, bây giờ thỉnh thoảng em mới chơi một lát thôi, phần lớn tinh lực đều đặt trên việc học cả, không tin thì cậu hỏi Béo đi.”

Đường Thái Minh cười nói.

“Không sai, thằng nhóc này gần đây rất nỗ lực.” Béo nói.

Lúc này, Như Tuyết cũng tới.

“Lâm Thiên!”

Như Tuyết cười tươi rói chạy tới trước mặt Lâm Thiên, nếu không phải còn có Béo và Đường Thái Minh ở bên cạnh, Như Tuyết chắc chắn hận không thể chạy thẳng tới ôm chầm Lâm Thiên một cái.

“Được rồi, người đã tới đủ rồi thì lên xe thôi, chúng ta đi tụ tập ăn uống một bữa.” Lâm Thiên phất tay nói.

“Được! Xe của em ở bên này.” Béo chỉ chỉ vào bên cạnh.

Dù sao thì xe thể thao chỉ có 2 chỗ ngồi, một chiếc thì ngồi không đủ.

Thế nên Như Tuyết lôi kéo Lâm Thiên, Béo kéo Đường Thái Minh, hai chiếc xe một trước một sau rời khỏi trường học.

Trong xe.

“Lâm Thiên, em sắp đi thực tập rồi, em muốn tới công ty anh làm việc, sau này cũng có thể giúp đỡ cho anh.” Như Tuyết chân thành nói.

Như Tuyết không muốn làm một cái bình hoa di động, cô cũng muốn làm việc gì đó giúp cho Lâm Thiên.

“Được thôi, anh đánh tiếng với bên công ty trước, em đến công ty con Bảo Thạnh của Tỉnh Xuyên làm việc, trước tiên thì làm quản lý đi.” Lâm Thiên cười nói.