Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 198




Khi Lâm Thiên nghe được lời nói này, trong lòng không khỏi cạn lời. “Anh thật sự là có chuyện gấp, chuyện công việc em hãy để sau xử lý đi, lên xe nào.” Lâm Thiên nói.

Phạm Minh Tú thấy Lâm Thiên đã nói như vậy rồi, liền theo lên xe.

Hai mươi phút sau, xe dừng trước cổng quán KTV Kim

Xuyên. Quán KTV Kim Xuyên là quán KTV lớn nhất và sang trọng nhất ở thành phố Việt Hoàng. “Quán KTV Kim Xuyên? Nếu như em nhớ không lầm, quán KTV Kim Xuyên này là thuộc địa bàn của ông Lục, chúng ta đến đây để làm gì? Hát sao?” Phạm Minh Tú tỏ vẻ hiếu kỳ. “Đương nhiên không phải để hát, lẽ nào em không biết là ông Lục đã bị diệt trừ rồi sao?” Lâm Thiên cười nói. “Em có nghe nói qua một chút, nhưng cụ thể là ai đã làm chuyện đó, em vẫn chưa biết. Phạm Minh Tú nói.

Phạm Minh Tú dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Ông Lục tại thành phố Việt Hoàng dốc sức gây dựng mười mấy năm, cũng coi như là vững chắc không thể lung lay rồi. Em thật không thể tin được là vị nhân vật lợi hại nào, mà lại có thể tiêu diệt ông Lục chỉ trong một đêm, sự mạnh bạo này thật khiến người phải kinh ngạc”

Lâm Thiên nhoẻn miệng cười: “Vị nhân vật lợi hại này, chính là anh” “Anh tiêu diệt ông Lục sao? Thật hay giả vậy?” Phạm

Minh Tú kinh ngạc nhìn chăm chăm vào Lâm Thiên, "Em cho rằng anh giống như đang nói đùa sao? Xuống xe đi, anh sẽ giới thiệu cho em biết một người" Lâm Thiên cười nói.

Sau khi xuống xe.

Ở cổng quán KTV Kim Xuyên đã có hơn hai trăm người đứng đó.

Người đang đứng ở phía trước là Trần Hạo. “Anh Thiên.

Sau khi Trần Hạo nhìn thấy Lâm Thiên bước xuống xe, liền nhanh chóng tươi cười ra nghênh đón. “Chào cậu Thiên

Hai trăm người phía sau Trần Hạo đều đồng loạt cúi đầu chào Lâm Thiên, thanh thế chấn động bầu trời. “Trần Hạo, để tôi giới thiệu với anh. Đây là chị dâu của anh, Phạm Minh Tú” Lâm Thiên chỉ vào Phạm Minh Tú. “Chào chị dâu” Trần Hạo nhanh chóng tươi cười chào hỏi Phạm Minh Tú. “Chào chị dấu”

Hai trăm người đó cũng đồng loạt cúi đầu chào hỏi Phạm Minh Tú. “Chuyện này.. Khuôn mặt nhỏ của Phạm Minh Tú vẫn còn mang vẻ kinh ngạc.

Giờ phút này, dù cho cô ấy có không tin, cũng phải bắt buộc tin sự thật là ông Lục đã thật sự bị Lâm Thiên diệt trừ.

Trong lòng Phạm Minh Tú không khỏi kinh ngạc, Lâm Thiên lại có đến năng lực này, có thể loại trừ tên đầu sỏ thế lực ngầm một cách dễ dàng như vậy sao?

Mặc dù Lâm Thiên là cháu trai ruột của Lê Chí Thành, nhưng ông Lục là tên đầu sỏ trong thế lực ngầm, muốn diệt trừ ông Lục, tuyệt đối là một chuyện vô cùng khó khăn. Cô ấy không thể tưởng tượng được Lâm Thiên đã làm bằng cách nào.

Phạm Minh Tú càng ngày càng cảm thấy Lâm Thiên bí ẩn và lợi hại hơn cô ấy tưởng tượng. “Minh Tú, bị dọa đến ngốc rồi sao?” Lâm Thiên mỉm cười, vỗ vỗ Phạm Minh Tú đang ngẩn người.

Phạm Minh Tú lúc này mới hồi phục tinh thần lại. “Minh Tú, anh đưa em tới đây là muốn cho em và Trần Hạo làm quen với nhau, sau này anh không ở thành phố Việt Hoàng, với thế lực ngầm của anh ở thành phố Việt Hoàng, vẫn có thể dõi theo và bảo vệ cho em. Lâm Thiên nghiêm túc nói.

Tiếp theo đó Lâm Thiên quay đầu lại nói với Trần Hạo: “Trần Hạo, sau này tôi không ở thành phố Việt Hoàng, nếu như chị dâu có mệnh lệnh, thì đó cũng sẽ là mệnh lệnh của tôi, hiểu không?” “Hiểu rồi anh Thiên” Trần Hạo ra sức gật đầu. Lâm Thiên lại nhìn sang Phạm Minh Tú: “Minh Tú, anh biết rằng ở thành phố Việt Hoàng, công ty vẫn còn có rất nhiều kẻ thù thương mại, có được thế lực ngầm của anh làm hậu thuẫn, em có thể không cần sợ bất cứ ai ở thành phố Việt Hoàng nữa" “Cảm ơn anh, Lâm Thiên!” Phạm Minh Tú nở nụ cười vui vẻ.



Phạm Minh Tú hiểu rõ rằng có được thế lực ngầm ở thành phố Việt Hoàng làm hậu thuẫn, đối với cô ấy có thể giúp ích được rất nhiều.

Ít nhất có thể để cô ấy ở thành phố Việt Hoàng, không phải sợ bất kỳ kẻ thù và phiền phức nữa. “Em là người phụ nữ của anh, sao lại nói lời cảm ơn”

Lâm Thiên nhoẻn miệng cười, đồng thời lén lút vỗ vào mông của Phạm Minh Tú một cái.

Phạm Minh Tú đỏ cả mặt. “Đúng rồi, hôm nay còn có một chuyện quan trọng khác, cũng liên quan đến em?” Lâm Thiên nói. “Chuyện gì vậy?” Phạm Minh Tú tò mò hỏi. “Tới nhà họ Đỗ, tìm Đỗ Thiếu tính sổ” Lâm Thiên híp mắt lại. Đỗ Thiếu chính là bạn trai cũ của Phạm Minh Tú. “Tìm anh ta? Thôi bỏ đi, nhà họ Đỗ bọn họ cũng có sức ảnh hưởng nhất định ở thành phố Việt Hoàng, hơn nữa chuyện cũng đã qua rồi" Phạm Minh Tú nói.

Phạm Minh Tú biết là Lâm Thiên là vì cô ấy nên mới đi tìm Đỗ Thiếu. “Anh tìm anh ta, không chỉ là giúp em trút giận, mà còn tính sổ chuyện của anh với anh ta” Lâm Thiên híp mắt nói. Ngày hôm đó, Lâm Thiên đang ở trong khách sạn với Phạm Minh Tú, khi đang chuẩn bị làm chuyện đó thì Đỗ Thiếu đến.

Lúc đó, Đỗ Thiếu đã tát Phạm Minh Tú ở trước mặt anh.

Vì không thể bại lộ thân phận, nên lúc đó Lâm Thiên mới không làm gì Đỗ Thiếu.

Nhưng mà dám đánh người phụ nữ của mình, Lâm Thiên tuyệt đối sẽ không thể buông tha cho anh ta. “Vậy được thôi. Phạm Minh Tú gật đầu.

Phạm Minh Tú biết Lâm Thiên đi tìm Đỗ Thiếu, chứng tỏ là Lâm Thiên quan tâm đến mình.

Lâm Thiên nhìn sang Trần Hạo: “Trần Hạo, mọi thứ đã chuẩn bị xong chưa?” “Anh Thiên, xe, trang bị và người đều đã sẵn sàng, có thể lên đường bất cứ lúc nào. Trần Hạo nói. “Được, xuất phát.” Lâm Thiên ra lệnh.

Tiếp theo đó hai trăm người có mặt lần lượt bước lên xe.

Dẫn đầu là xe thương mại của Lâm Thiên và bốn chiếc xe buýt ở phía sau đều chạy về phía biệt thự của nhà họ

Biệt thự của nhà họ Đỗ.

Đỗ Thiếu đang ngồi trong phòng khách.

Trong phòng khách có hai vệ sĩ mặc áo đen cường tráng đang đứng đó. “Ba, người mà con nhờ ba nghe ngóng được thế nào rồi?” Đỗ Thiếu hỏi.

Người mà Đỗ Thiếu muốn nghe ngóng, tất nhiên là Lâm Thiên. “Ba đã cho người đi thăm dò rồi, có tin tức sẽ nói cho con biết ngay thôi. Ba của Đỗ Thiếu không kiên nhẫn nói.

Ba của Đỗ Thiếu ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói: “Nhìn cái bộ dạng của con đi, không phải chỉ là bị phụ nữ đá thôi sao? Trên đời này thiếu gì phụ nữ” “Ba, Phạm Minh Tú này thì khác. Con tốn bao nhiêu tâm tư thế này, mà cũng không có động được đến cô ấy, kết quả là cô ấy quay mặt liền lên giường với người khác, nói gì đi nữa con cũng phải trả thù chuyện này” Đỗ Thiếu hung ác nói. “Được được được, con muốn làm sao thì làm đi” Ba của Đỗ Thiếu không bận tâm nói. “Bùng”

Vào lúc này có một tiếng động lớn vọng tới.

Cửa chống trộm của biệt thự bị một chân đá tung ra. Cú đá này tất nhiên là kiệt tác của Thạch Hàn.

Sau khi cánh cửa bị đá tung ra, nhiều người đàn ông to lớn mặc áo ba lỗ màu đen ngay lập tức xông vào bao vây lấy toàn bộ phòng khách, trên tay bọn họ hoặc cầm mã tấu hoặc cầm côn nhị khúc.



Hai vệ sĩ của hai cha con nhà họ Đỗ bị đám người mặc áo đen này dùng dao trực tiếp kề lên cổ, căn bản không dám cử động, dù sao bên đối phương có quá nhiều người. “Các người là ai”

Hai cha con nhà họ Đỗ ở phòng khách đột nhiên từ trên ghế sô pha đứng lên, hai người họ đều bị trận thế này dọa đến hết hồn. “Đương nhiên là người tới kiếm chuyện rồi.

Một giọng nói vang lớn từ ngoài cửa vọng vào.

Tiếp theo đó là Lâm Thiên dẫn theo Phạm Minh Tú, Thạch Hàn và Trần Hạo ba người từ ngoài cửa chậm rãi đi vào. “Là các người.”

Sau khi Đỗ Thiếu nhìn thấy Lâm Thiên và Phạm Minh Tú, cơ mặt anh ta đột nhiên co giật lên.

Đương nhiên là anh ta sẽ không quên Lâm Thiên. “Đúng vậy là chúng tôi, Đỗ Thiếu hôm đó ở khách sạn tôi đã từng nói là tôi sẽ đến tìm anh tính sổ, chuyện đó tôi không nói chơi đâu nhé” Lâm Thiên vừa nói vừa bước vào. “Đây...đây không phải là cậu Hạo sao?”

Ba của Đỗ Thiếu nhận ra được Trần Hạo, ông ta biết Trần Hạo là chủ nhân mới của thế lực ngầm ở thành phố Việt Hoàng. “Ông chủ Đỗ, để tôi giới thiệu với ông một chút. Đây là anh Thiên của tôi, anh ấy mới là chủ nhân mới của thế lực ngầm ở thành phố Việt Hoàng, tôi chỉ thay anh Thiên làm việc, ông Lục cũng là do anh Thiên tiêu diệt đấy” Trần Hạo nói.

Sau khi ba của Đỗ Thiếu nghe được, liền kinh hãi nhìn

Lâm Thiên.

Đỗ Thiếu cũng hết sức kinh hãi, anh ta thật không ngờ được Lâm Thiên lại là một nhân vật lợi hại đến như vậy.

Trần Hạo tiếp tục nói: “Đúng rồi, anh Thiên của tôi còn có một thân phận khác. Anh ấy là cậu chủ nhỏ của tập đoàn Tỉnh Xuyên và là cháu trai của Lê Chí Thành, người giàu có nhất Tây Nam.

Sau khi hai cha con nhà họ Đỗ nghe được lời này, lại hết sức kinh ngạc.

Với thân phận và xuất thân như vậy, tuyệt đối không phải là người mà bọn họ có thể đụng đến. “Phạm Minh Tú, tôi nói làm sao cô lại ngủ với anh ta, thì ra là cô đã trèo được cành cao mới. Đỗ Thiếu hung ác nói.

Sau khi Phạm Minh Tú nghe được lời này, sắc mặt đột nhiên thay đổi. “Đỗ Thành, anh vì chuyện làm ăn của gia đình mình mà đem tặng tôi lên trên giường của một lão già lớn tuổi, bây giờ anh lại dám đến vu khống tôi sao?” Phạm Minh Tú tức giận nói.

Lâm Thiên cũng lạnh giọng nói: “Đỗ Thiếu, anh cũng to gan thật, đến bây giờ rồi còn dám ngông cuồng như vậy.

Ba của Đỗ Thiếu trợn mắt nhìn con trai mình một cái, ra hiệu Đỗ Thiếu câm miệng, rồi sau đó lại nhìn sang Lâm

Thiên. “Cậu Thiên, không biết là hôm nay cậu tới nhà là có chuyện gì sao?"

Ba của Đỗ Thiếu cũng là người từng trải qua sóng gió đường đời, cho nên vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Lâm Thiên trực tiếp đi thẳng tới ghế sô pha đối diện hai cha con nhà họ Đỗ, anh ngồi xuống rồi sau đó vắt chéo chân lên, nói một cách hời hợt: “Mục đích hôm nay của tôi tới rất đơn giản, tìm con trai ông tính sổ.” “Cậu đã giành được cô ấy rồi, cậu còn muốn thế nào” Đỗ Thiếu nghiến răng hung ác nói. “Vậy hôm đó anh từng tát vào mặt Phạm Minh Tú, anh không phải quên rồi chứ? Đánh người phụ nữ của Lâm Thiên tôi, anh cho rằng mình có thể làm mà không cần phải trả giá sao?” Lâm Thiên lạnh giọng nói. “Anh Thiên, không biết là cậu muốn chúng tôi phải trả giá như thế nào?” Ba của Đỗ Thiếu nói. Lâm Thiên chậm rãi nói: “Cho hai người hai sự lựa chọn. Thứ nhất, phế bỏ một đôi chân của Đỗ Thiếu “Thế còn cái thứ hai?" Ba của Đỗ Thiếu hỏi. Hai mắt Lâm Thiên ngưng tụ lại, giọng điệu ác liệt nói: “Thứ hai, tiêu diệt nhà họ Đỗ của các người”