Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 15




"Nhân tiên, Giám đốc Lưu, chủ tịch mới bây giờ ở đâu?"Trương Quốc Thạch hỏi.

Trương Hách cũng tò mò nên dòng tai lên nghe. “Chủ tịch hiện đang nghỉ ngơi ở phòng khách VIP chờ buổi chiêu đãi chính thức bắt đầu."Lưu Thân đáp. "Thật không? Vậy thì... tôi có thể đến phòng chở VIP gặp ngài ấy trước được không?"Trương Quốc Thạch cười hòi.

Bây giờ chủ tịch mới nhậm chức, Trương Quốc Thạch muốn tiếp tục hợp tác với tập đoàn Tình Xuyên, đương nhiên phải đi lấy lòng chủ tịch mới. "Tôi chỉ có thể nói với ông như vậy. Về phần Chủ tịch có muốn gặp ông hay không, tùy thuộc vào ý của cậu ấy."Lưu Thân nói. “Được rồi, nhờ anh Lưu nói với Chủ tịch chiếu cố chúng tôi một chút"Trương Quốc Thạch cười nói.

Công ty của Trường Quốc Thạch chỉ là một công ty vật liệu xây dựng địa phương, còn tập đoàn Tình Xuyên, một tập đoàn hàng đầu ở các tỉnh, tất nhiên là công ty Hồng Phúc của nhà ông ta không thể so sánh dudc.

Trong phòng chờ VIP. không lâu sau khi vị chủ tịch khách sạn rời đi, chuông điện thoại của Lâm Thiên vang lên. “Xin chào ông, Lưu Thân"Lâm Thiên trả lời điện thoại. "Chủ tịch, Trương Quốc Thạch của Công ty TNHH Vật liệu xây dựng Hồng Phúc và con trai của ông là Trương Hách, muốn đến gặp chủ tịch trong phòng khách."Lưu Thân nói. "O? Cha con bọn họ muốn tới gặp tôi sao?"Lâm Thiên nở nụ cười đùa giỡn.

Hôm qua ở trường, Trương Hách đã buông những lời khó nghe và chế nhạo Lâm Thiên trong lớp học.

Còn bây giờ, Trương Hách và cha của hắn ta lại muốn đến xun xoe với cậu... Thế giới này thực sự tuyệt voi!

Lâm Thiên biết rõ ràng lúc này Trương Hách không biết chủ tịch mới mà hắn sắp gặp lại là chính câu! "Lưu Thân, cho bọn họ lên"Lâm Thiên cười nói: “Vâng, câu Lâm Thiên "Lưu Thân trả lời xong liền cúp điện thoại

Lối vào khách sạn. "ÔngLưu, thế nào? Tân chủ tịch đồng ý rồi sao?"

Trương Quốc Thạch và Trương Hách nhìn Lưu Thân với một vẻ mong đợi không giấu điểm. “Tân Chủ tịch yêu cầu tôi đưa hai người lên”Lưu

Thân nói. "Tuyệt vời!"

Trương Quốc Thạch và Trương Hách nghe Lưu Thân nói, cả hai đều mim cười hạnh phúc.

Lúc này Trương Hách thậm chí còn không biết rằng vị chủ tịch mới mà cậu ta đang mong gặp chính là

Lâm Thiên. "Đi theo tôi."

Lưu Thân dẫn Trương Hách và con trai đi về phía phòng chờ VIP trên tầng hai.

Trên đường. “Tổng giám đốc Lưu, ông có thể cho tôi biết nguồn gốc của vị tần chủ tịch này không? Tôi nghe nói vị chủ tịch mới này còn rất trẻ, lại lịch rất lớn. Tôi không biết có đúng như vậy hay không?" Trương Quốc Thạch hỏi.

Lưu Thân gật đầu: "Đúng vậy, lai lịch của cậu ấy lớn đến mức Ông chắc chắn không thể tưởng tượng nổi "Ó?"

Nghe vậy, Trương Quốc Thạch và Trương Hách càng trở nên tò mò hơn. “ÔngLưu, xin hãy cho tôi biết lại lịch của tần chủ tịch là gì." Trương Quốc Thạch vội hỏi.

Trương Hách cũng tò mò nhìn Lưu Thân. “Chủ tịch mới này là cháu trai của Chủ tịch Lê Chi

Thành "Lưu Thân nói. "O vậy sao? Hóa ra là cháu của ngài Lê Chí

Thành!"

Cả hai cha con ông ta đều sửng sốt vì ngạc nhiên.

Lê Chí Thành là ai?

Người giàu nhất ba tỉnh Tây Nam, người sáng lập Tập đoàn Tình Xuyên

Một tượng đài to lớn tới mức mà Trương Quốc Thạch và con trai của ông ta không thể nào đạt tới, và họ là một sự tồn tại đáng sợ mà cả hai cha con ông ta cần phải ngước nhìn “Chắc chậc, lai lịch này thật sự rất kinh khủng!" Trương Quốc Thạch không khỏi nhếch môi “Cha, con không ngờ chúng ta lại có thể tiếp xúc với một nhân vật mạnh mẽ như vậy. Trương Hách hào hứng nói. “Ừ, vậy thì con càng phải cẩn thận hơn. Nhất định phải tôn trọng cậu ấy, không những không được nói nhàm, mà còn nhất định không được đắc tội với cậu ấy, hiểu không?"Trương Quốc Thạch dặn dò Trương Hách.

Thâm tâm Trương Quốc Thạch đã hạ quyết tâm phải lấy lòng bằng được cháu trai của Lê Chí Thành.



Ông ta còn nghĩ tới viễn cảnh nếu ôm được chân của đứa cháu trai của Lê Chí Thành này, thì sau này công ty của ông ta sẽ thực sự vẻ vang, thịnh vượng! "Cha đừng lo lắng, một nhân vật phi thường như vậy thì có cho con cả trăm dũng khí, con cũng không dám đụng vào." Trương Hách cười nói.

Phòng chờ VIP. "Cộc! Các!"

Có tiếng gõ cửa. “Vào đi Lâm Thiên nhìn ra cửa nói,

Cánh cửa được mở ra, Làm Thiên liên nhìn thấy ba dáng người trước mặt

Lưu Thân đi phía trước, Trương Quốc Thạch cũng con trai theo sau

Ngay khi Trương Hách vào cửa, hắn lập tức ngắng đầu nhìn về phía trước, muốn nhìn khuôn mặt của vị tân chủ tịch lừng danh.

Hà!

Nhưng mà, ngay khi Trương Hách nhìn thấy Lâm Thiên, nụ cười trên mặt hắn lập tức đông cứng lại, trong đầu hiện lên đầy những câu hỏi.

Đây khôngphải làtên nghèo kiết xác Lâm Thiên sao? Tại sao hắn ta lại ở đây?

Nhưng ngoài Lâm Thiên ra, trong phòng không còn ai khác.

Lúc này, Lưu Thân nói: "Ông Trương, cậu Trương, để tôi giới thiệu với các vị, đây là tần chủ tịch của chúng ta, Lâm Thiên!"

Cái gì!?

Trương Hách nghe những lời này liền cảm thấy như sét đánh giữa bầu trời quang. Hắn choáng váng

Trường Quốc Thạch không nhận thấy sự bất thường của con trai mình, ông ta công lưng xuống và nói với một nụ cười nịnh bợ trên khuôn mặt. "Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Trường Quốc Thạch, người đứng đầu Công ty Vật liệu Xây dựng Hồng Phúc, Thật vinh dự xiết bao khi hôm nay tôi có thể được diện kiền Chủ tịch Lâm!"

Sau đó, Trương Quốc Thạch nhìn con trai mình.

Ông ta thấy cậu con trai sững sở đứng yên không biết chào hỏi, liền cau mày rồi hét lên: "Trương Hách, con làm sao vậy! Mau chào Lâm chủ tịch!" "Làm sao... sao có thể là hắn!"

Trương Hách không đáp lời của cha mà nhìn chằm chẳm Lâm Thiên, giọng nói trở nên căng thẳng, lắp bắp bởi vì sự kinh hãi trong lòng!

Trương Hách không bao giờ tưởng tượng được rằng chủ tịch mới của Tập đoàn Tình Xuyên chi nhánh Bào Thanh lại là Lâm Thiên.

Trương Hách chưa bao giờ tưởng tượng được người mà hắn vô cùng muốn gặp lại là Lâm Thiên "Trương Hách, con đang làm cái gì vậy? Mau đến chào Chủ tịch Lâm

Thấy con trai nói bậy, Trương Quốc Thạch tức giản đã vào chân Trường Hách, Trước khi họ bước vào, ông ta vừa đặc biệt dặn dò con trai mình rằng phải tôn trọng người ta, kết quả là con trai ông ta đã hét lên mấy tiếng bậy bạ đó, làm sao ông ta có thể không tức giận?

Lâm Thiên mỉm cười xua tay:"Trương Quốc Thạch, ông dừng ngạc nhiên, đừng lạ, bởi vì tôi biết với con trai ông. Chúng tôi là... bạn học "Biết? Bạn cùng lớp?" Trương Quốc Thạch giật mình.

Lúc này, Lâm Thiên từ trên ghế sô pha da đứng lên, chậm rãi đi tới trước mặt Trương Hách. "Trương Hách, cậu có ngạc nhiên khi gặp tôi không? Như tôi đã nói trong lớp học ngày hôm qua, chúng ta có thể gặp nhau trong bữa tiệc của Tỉnh Xuyên ngày hôm nay. Bây giờ, cậu đã tin vào điều đó hay chưa?"Lâm Thiên nở một nụ cười thật tươi trên miệng. "Cậu... cậu sao có thể là tân chủ tịch, sao có thể là cháu của Lê Chi Thành! Đây hẳn là có một sự nhầm län!"

Trương Hách lắc đầu nguẩy nguậy, hắn hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật này.

Lưu Thân ở một bên quát lạnh: "Trường Hách máy hãy sửa lại thái độ và ngôn ngữ của mình. Đây là tần chủ tịch chi nhánh của chúng ta và là cháu nội của ngài Lê Chí Thành Thật giống một sự nhầm lẫn hay Sao?"

Trương Hách nghe xong những lời này, trái tim bằng nhiên rơi xuống dưới chín tầng địa ngục.



Tổng giám đốc Lưu Thân đã nói như vậy, sự có mặt của Lâm Thiên ở đây cũng đủ để giải thích thân phận của hắn ta, cho dù Trương Hách không tin cũng phải tinh

Lúc này Trương Hách mới đột nhiên hiểu ra tại sao hôm qua hắn yêu cầu Trường phòng Hành chính đuổi học Lâm Thiên, hiệu trường lại bảo vệ Lâm Thiên. Chắc chắn là bởi vì xuất thân đáng sợ của cậu ta...

Lúc này Trương Hách mới hiểu vì sao Lâm Thiên dám thách thức hắn, còn dùng bút đậm hắn, bởi vì Lâm Thiên có lai lịch đáng sợ như vậy làm hậu thuẫn cho cậu ta

Nghĩ đến đây Trương Hách liền cảm thấy sống lưng lạnh lẽo, một lát sau mới thấy sợ!

Hắn ta đã dám thách thức, dọa dẫm, gây sự, xúc phạm một người có xuất thân đáng sợ như vậy!

Cha của Trương Hách, Trương Quốc Thạch tự nhiên đã nhìn ra mọi chuyện. "Trương Hách, nói đi! Mày đã chội với chủ tịch?"Trường Quốc Thạch nghiêm nghị quát con trai. "Con... con..."

Trương Hách lúc này chỉ cảm thấy tuyệt vọng trong lòng.

Nhìn thấy phản ứng của thắng con trai, Trương Quốc Thạch hiểu rằng con trai ông ta chắc chắn đã xúc phạm Lâm Thiên!

Trương Quốc Thạch tức giận đến mức giơ chân đã Trương Hách dữ dội. "Đổkhốn nạn! Quỳ xuống xin lỗi chủ tịch Lâm:

Trương Quốc Thạch trong lòng rất tức giận. Ông ta biết rằng nếu thẳng con của ông ta xúc phạm đến Lâm Thiên, rất có thể tập đoàn Tình Xuyên sẽ không hợp tác với công ty của ông ta nữa.

Lâu nay phần lớn hoạt động kinh doanh của công ty nhà họ được hỗ trợ bởi Tập đoàn Tinh Xuyên, nếu giờ Tập đoàn Tình Xuyên mua vật liệu xây dựng từ công ty khác thì công ty của ông ta sẽ nhanh chóng sa sút, thậm chí phá sản

Hơn nữa, hắn lại có thể xúc phạm tới sự tồn tại của cháu trai Lê Chí Thành sao?

Trương Hách chắc chắn hiểu sự thật này.

Trương Hách kinh hãi, mổ hỏi lạnh toát ra, toàn thân không khỏi run lên.

Khoảnh khắc tiếp theo, Trương Hách lập tức quỷ trên mặt đất. "Lâm... Chủ tịch Lâm, tôi.... sai rồi! Tôi thật đáng chết. Tôi thật đáng chết! Xin thử lỗi cho tôi!"

Trương Hách vừa nói vừa tát vào mặt của mình.

Trương Hách hiểu rằng chỉ cần Lâm Thiên là cháu của Lê Chí Thành thì cậu ta giết mình còn dễ hơn bóp chết một con kiến:

Chỉ cần Lâm Thiên là cháu của Lê Chí Thành thi với thân phận đáng sợ này, hắn không có khả năng phản kháng.

Và tất cả những gì hắn ta có thể làm là cầu xin lòng thương hại của cậu tai "Ha, không phải hôm qua cậu còn dọa sẽ làm cho nhà trường đuổi học tôi sao? Không phải nói sẽ hủy hoại tương lai của tôi sao? Sao bây giờ lại bắt đầu cầu xin tôi như thế?" "Tôi... tôi..."Mặt Trương Hách đỏ bừng.

Nhìn Trương Hách đang quỳ trước mặt mình cầu xin sự thương hại, Lâm Thiên chế nhạo "Hôm qua tôi đã nói rằng nếu cầu xin lỗi tôi, tôi có thể xem xét tha thứ cho cầu, nhưng cậu đã không làm. Hôm qua là cậu đã chọn con đường khác để đến địa ngực

Trương Hách nghe xong, toàn thân run lên sợ hãi, hắn không biết Lâm Thiên có ý tứ gì, nhưng chính là không cho hắn cơ hội

Trương Hách phủ phục xuống dưới chân Lâm Thiên, ôm lấy đùi Lâm Thiên mà van xin: "Lâm Thiên, tôi cầu xin cậu, hãy nể tình chúng ta là bạn học, cậu hãy cho tôi một cơ hội và tha thứ cho tôi!"

Giờ phút này, một Trương Hách kiêu ngạo, hồng hách trước mặt Lâm Thiên còn đâu nữa?Chỉ còn thấy ở đây là một kẻ bạc nhược, yếu hèn. "Cút đi!"

Lâm Thiên hất chân đá bay Trương Hách.

Những người như Trương Hách không đáng được thương hại chút nào.

Lâm Thiên khoanh tay đứng nhìn Lưu Thân, nói: "Lưu Thân, bắt đầu từ hôm nay, chấm dứt mọi hợp tác với Công ty Vật liệu Xây dựng Hồng Phúc và không thực hiện mua bán bất kỳ loại vật liệu xây dựng nào với công ty của họ nữa."