Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 106




Công ty thực phẩm Quang Hoa này, là công ty hợp tác với Giang Minh Thành nhiều năm, cũng là đồng bọn hợp tác với ông ta nhiều năm rồi, cho nên ông ta vội vàng nghe điện thoại. “Alo, ông chủ Lê, sao ông lại gọi điện cho tôi thế?” Trên gương mặt Giang Minh Thành là nụ cười vui vẻ. “Ông chủ Giang Minh Thành, tôi gọi điện cho ông, là muốn chính thức thông báo với ông. Công ty thực phẩm Quang Hoa của tôi, sẽ ngưng hẳn hợp tác với tập đoàn Minh Thành, sau này vĩnh viễn không hợp tác nữa." Giọng nói ở trong điện thoại có chút lạnh lùng.

Giang Minh Thành vô cùng kinh ngạc nói: “Cái gì? Ngưng hẳn hợp tác với chúng tôi? Ông chủ Lê, ông không nhầm đấy chứ? Chúng ta hợp tác nhiều năm như vậy, ông nói ngưng hắn thì ngưng hẳn sao? Huống hồ các ông cùng ứng nguyên vật liệu cho tập đoàn Minh Thành tôi, một năm cũng kiếm được không ít mà!” "Tút tút tút...

Nhưng mà, trong điện thoại truyền ra âm thanh điện thoại bị cúp máy. “Mẹ kiếp! Cúp điện thoại của tôi"

Giang Minh Thành tức giận ném điện thoại di động lên ghế sofa.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành ngồi trên ghế sofa, sau đó hung dữ nói: “Mẹ nó. Công ty thực phẩm Quang Hoa ông, cũng dám chủ động từ bỏ hợp tác với tôi sao? Tập đoàn Giang Minh tôi không có các ông thì đổi một công ty cung ứng nguyên vật liệu khác, các người không có tập đoàn Giang Minh tôi, một năm không biết ít đi bao nhiêu tiền!”

Giang Minh Thành không nghĩ ra, vì sao công ty thực phẩm Quang Hoa đột nhiên ngưng hẳn hợp tác với mình. Đúng lúc này, di động của Giang Minh Thành lại vang lên.

Giang Minh Thành tập trung nhìn vào, là ông chủ của tập đoàn Việt Hoàng gọi điện tới. “Alo, ông chủ Trương, bình thường ông bận rộn như vậy, sao hôm nay lại nghĩ tới chuyện gọi điện cho tôi thế?”

Giang Minh Thành cười nói. “Tổng giám đốc Giang, tôi gọi điện cho ông, là muốn nói cho ông biết, từ nay về sau tập đoàn Việt Hoàng tôi sẽ ngừng hẳn hợp tác với ông. Trong điện thoại truyền ra giọng nói lạnh lùng. “Cái gì?” Giang Minh Thành hoảng sợ, sao lại muốn ngưng hẳn hợp tác với ông ta?

Đang lúc Giang Minh Thành định hỏi vì sao, đối phương đã cúp điện thoại. Đúng lúc này, một cuộc điện thoại lại gọi tới, Giang

Minh Thành vừa nhìn, là một ông chủ hợp tác khác gọi điện tới.

Còn ý đồ gọi điện thoại, vẫn là muốn ngừng hằn hợp tác với tập đoàn Minh Thành ông ta.

Thoáng cái buổi trưa, Giang Minh Thành không ngừng nhận được điện thoại, tất cả công ty hợp tác với ông ta, cho dù công ty đối phương to hay nhỏ, cho dù hợp tác lâu năm hay ít năm, vậy mà đều muốn ngừng hợp tác với tập đoàn Minh Thành.

Giang Minh Thành rất muốn hỏi bọn họ vì sao, nhưng sau khi những ông chủ này nói xong liền tắt điện thoại, căn bản không cho ông ta cơ hội hỏi vì sao.

Sau khi nhận mười mấy cuộc điện thoại. “Rầm!” “Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là vì sao! Vì sao?” Giang Minh Thành vừa phẫn nộ gào thét, vừa ném vỡ cốc chén trên bàn, phát tiết lửa giận trong lòng ông ta.



Một công ty đột nhiên giải trừ hợp tác với ông ta, chuyện này không ảnh hưởng lớn đối với tập đoàn Minh Thành.

Nhưng nhiều công ty hợp tác như vậy, đột nhiên đều ngừng hẳn hợp tác. Như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với tập đoàn Minh Thành bọn họ, thậm chí có khả năng khiến tập đoàn Minh Thành bọn họ có nguy cơ phải đóng cửa. “Tổng giám đốc Giang, nhiều công ty cùng ngừng hẳn hợp tác với tập đoàn chúng ta như vậy, đây tuyệt đối là có kế hoạch, có dự mưu!” Thư ký ở bên cạnh nói. “Đương nhiên là tôi biết! Nhưng tôi không nghĩ ra, ở thành phố Bảo Thạnh này, người nào có năng lực lớn như vậy, vậy mà có thể khiến nhiều công ty như vậy, cùng ngừng hẳn hợp tác với tập đoàn Minh Thành! Hơn nữa, gần đây tôi không đắc tội nhân vật lớn nào mà!” Gương mặt Giang Minh Thành xanh mét.

Trong đầu Giang Minh Thành luôn nghĩ, rốt cuộc là ai làm chuyện này, nhưng Giang Minh Thành không thể nghĩ ra được. "Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây? Tất cả công ty hợp tác với chúng ta đều ngừng hẳn hợp tác, chỉ sợ chuyện này sẽ khiến tập đoàn Minh Thành chúng ta rơi vào nguy hiểm trước nay chưa từng có!” Thư ký nói. “Tôi phải lập tức liên hệ với công ty có thể thay thế khác, lập tức tìm kiếm công ty hợp tác mới. Vẻ mặt Giang Minh Thành nghiêm trọng.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành lập tức gọi điện thoại, liên lạc với mấy công ty vẫn luôn muốn hợp tác với tập đoàn Minh Thành bọn họ. khiến Giang Minh Thành không ngờ tới chính là, vậy mà đối phương từ chối. “Mẹ nó, đảm khốn nạn này, bọn họ đã từng cầu xin tôi hợp tác với bọn họ. Bây giờ tôi muốn hợp tác với bọn họ, vậy mà bọn họ không muốn nữa sao? Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là có chuyện gì hay không?” Gương mặt Giang Minh Thành xanh mét.

Giang Minh Thành biết rất rõ, nếu cứ tiếp tục như vậy, vậy tập đoàn Minh Thành của ông ta sẽ xong đời rồi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Giang Minh Thành lập tức gọi cho một ông chủ có giao tình tốt nhất.

Sau khi điện thoại kết nối. “Alo, ông chủ Đinh, ông có thể nói cho tôi biết, vì sao tất cả công ty hợp tác với tập đoàn Minh Thành chúng tôi, đều muốn ngưng hẳn hợp tác với chúng tôi, ông có biết là ai đang làm chuyện này không?" Giang Minh Thành hỏi.

Ông chủ ở trong điện thoại im lặng một lát, mới nói: “Ông chủ Giang, nể mặt giao tình ngày xưa, tôi chỉ nói một câu, ông đắc tội cậu chủ Lâm chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh, cậu ấy đã kêu gọi tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh này đóng băng tất cả hoạt động của ông. “Tôi đã nói hết rồi. Tôi còn có việc bận, cúp máy trước đây.

Sau khi đối phương nói xong, lập tức trực tiếp cúp điện thoại, rõ ràng là ngay cả ông chủ Đinh này, cũng muốn phủi sạch quan hệ với ông ta. “Rầm!”

Di động của Giang Minh Thành rơi xuống mặt đất, sắc mặt ông ta trở nên trắng xanh, rõ ràng là bị tin này dọa sợ không nhẹ. “Vậy mà... Thực ra là cậu chủ Lâm?”

Giang Minh Thành nuốt nước bọt, đương nhiên là ông ta biết rõ thân phận bối cảnh của Lâm Thiên, ông ta biết Lâm Thiên không chỉ là chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh.

Khiến Giang Minh Thành sợ hãi và kiêng kỵ chính là, Lâm Thiên là cháu ngoại của Lê Chí Thành!

Ông ta cũng biết rõ, dựa vào thân phận bối cảnh của Lâm Thiên, muốn đóng bằng tất cả hoạt động của tập đoàn Minh Thành của ông ta, muốn diệt tập đoàn Minh Thành của ông ta, tuyệt đối có thể làm được.



Lúc này, bỗng nhiên Giang Minh Thành nghĩ tới, hôm nay Lâm Thiên mời rất nhiều ông chủ ăn cơm, nhưng không mời ông ta. “Tại sao lại là cậu ta? Mình... Mình không đắc tội cậu ta mà!”

Giang Minh Thành nghĩ mãi mà không ra, vì sao Lâm Thiên lại muốn làm như vậy với ông ta, ông ta tự nghĩ mình không đắc tội Lâm Thiên, không đắc tội tập đoàn Tỉnh Xuyên! Sao có thể trêu chọc Lâm Thiên không tiếc huy động tất cả công ty ở thành phố Bảo Thạnh, đóng băng tất cả hoạt động của ông ta!

Lúc này, phó tổng giám đốc của tập đoàn Minh Thành vội vàng chạy từ bên ngoài vào. “Tổng giám đốc Giang, đã xảy ra chuyện rồi!” Phó tổng giám đốc vừa chạy, vừa kêu lên, có vẻ rất sốt ruột.

Lúc Giang Minh Thành nghe thấy bốn chữ “đã xảy ra chuyện”, trái tim lập tức thấp thỏm. “Nói, có chuyện gì?” Giang Minh Thành lập tức truy hỏi. “Tổng giám đốc Giang, có một đám người tới nhà hàng uống, có rất nhiều khách.” Phó tổng giám đốc nói. ăn “Vậy đây là chuyện tốt mà.” Giang Minh Thành cảm thấy rất nghi ngờ. “Tổng giám đốc Giang, những khách hàng này đều là người của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên, sau khi bọn họ vào nhà hàng, đã gọi đồ ăn rẻ nhất, sau đó chiếm lấy tất cả vị trí ngồi cả ngày, còn không có ý rời đi, gọi điện thoại báo cảnh sát cũng vô dụng, bởi vì bọn họ gọi món trả tiền rồi.” Phó tổng giám đốc nói. “Người của công ty vệ sĩ Tỉnh Xuyên sao? Đây... Đây chắc chắn là Lâm Thiên bày mưu đặt kế, đáng chết!” Giang Minh Thành hung dữ nói.

Tập đoàn Minh Thành của Giang Minh Thành làm giàu từ bán đồ ăn, đây cũng là một trong những dự án kinh doanh chính.

Giang Minh Thành biết rõ, nếu Lâm Thiên phải người tới, đến nhà hàng của ông ta làm như vậy, vậy việc làm ăn của ông ta sẽ hoàn toàn thất bại. “Chuẩn bị xe, tôi muốn đích thân đi thăm hỏi Lâm

Thiên!” Giang Minh Thành quay đầu nói với thư ký.

Giang Minh Thành biết, con đường duy nhất hiện giờ, chỉ sợ chỉ có đi tìm Lâm Thiên, hỏi cho rõ vì sao, sau đó cầu xin Lâm Thiên tha thứ.

Nếu không, có lẽ tập đoàn Minh Thành của ông ta sẽ hoàn toàn xong đời.

Tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Trong văn phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.

Lâm Thiên nhận được điện thoại của nhân viên quầy lễ tân. “Chủ tịch, Giang Minh Thành của tập đoàn Minh Thành xin gặp “Một mình ông ta sao? Con ông ta không tới à?” Lâm Thiên hỏi. “Chỉ có mình ông ta.” Nhân viên quầy lễ tân nói. “Vậy cô nói với ông ta, dẫn theo con ông ta tới gặp tôi!” Sau khi Lâm Thiên nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Chỗ quầy lễ tân ở tầng một công ty. “Thế nào rồi?” Giang Minh Thành thấy nhân viên quầy lễ tân để điện thoại xuống, ông ta vội vàng hỏi. “Chủ tịch Lâm bảo tôi chuyển lời với ông, bảo ông dẫn theo con trai của ông trở lại gặp anh ấy.” Nhân viên quầy lễ tân nói. “Con trai tôi ư?” Giang Minh Thành ngẩn ra.

Ngay sau đó, Giang Minh Thành lập tức kịp phản ứng. “Mình hiểu rồi, chắc chắn là tên súc sinh này đắc tội cậu chủ Lâm!