Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 126






Hình như hơi nhiều, tổng cộng hơn hai mươi người, Thủy Hương Vân phân phó sắp xếp một nhã gian.



Hai phương nhân mã bất đồng học viện, từ một trình độ nào đó mà nói, Cực đạo võ hội bắt đầu, hai học viện hẳn thuộc về quan hệ đối địch. Cho nên, lúc chọn chỗ ngồi, riêng một bên là của Năng võ học viện, bàn tuy lớn, nhưng người lại đông, có vẻ chật chội một chút.



Mà bên kia, còn lại ta, Thủy Hương Vân, Hoàng Phủ Phi Long và Thủy Hổ bốn người cô linh, nhìn qua thế đơn lực bạc.



Mà người của Năng võ học viện, đại bộ phận thành viên dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn ta, xem bộ, lại là một nhóm thanh thiếu niên bị Kim Phi Tích độc hại rồi.



“Lần trước hết sức xin lỗi.” Kim Tiểu Uyển mở lời: “Ta không nên quản nhiều chuyện riêng của ngươi cùng chị Y Linh.”



Nghe được hai chữ Y Linh, tay của Thủy Hương Vân hạ ý thức khẽ nắm chặt hơn một chút, ta thầm cau mày, Kim Tiểu Uyển này, có phải cố ý khiêu khích quan hệ của ta và Thủy Hương Vân không đây? Cười cười, ta nói: “Nào có, chỉ là hiểu lầm mà thôi. Huống hồ lệnh tôn cũng đã cùng ta nói chuyện rồi, cho nên Kim tam tiểu thư không cần để trong lòng nữa.”



“Nếu là hiểu lầm, vậy thì tốt rồi!” Kim Tiểu Uyển thản nhiên cười, ói: “Các bằng hữu đều gọi ta là Tiểu Uyển, Dương Đào ngươi nếu không chê bai, cũng có thể gọi ta như vậy, còn có-” nàng quay đầu nhìn nam hài ngồi đầu bàn, “Chuyện lần trước còn phải cám ơn ngươi, ta cứ tưởng ngươi hạ trọng thủ với hắn, về sau mới biết được, ngươi dùng một chưởng nọ, giúp máu đọng trong vết thương cũ của hắn bức ra ngoài.”



Ta nghĩ lại, liền nhớ ra nàng nói tới chuyện gì. Buổi tối hôm đó, nàng đem theo vài người dụ ta ra ngoài, cùng Lục Tử Khiêm bày mai phục, ta từng tiện tay đánh một tên xuất ngôn bừa bãi một chưởng hộc máu, đó là tên đang ở trước mặt.




Nam hài nọ cảm kích nhìn ta cười, nói: “Ta gọi Trần Phong, lần trước hiểu lầm ngươi, thật sự không tốt, nếu không phải ngươi trợ giúp, ta còn không thể tấn cấp vào thập cường được.”



Ta cười cười, nói: “Nào có, chỉ là công nhấc tay mà thôi. Năng võ học viện các người đã tuyển ra thập cường rồi sao?”



Kim Tiểu Uyển cười nói: “Chọn lựa của các học viện, có rất nhiều phương thức, Năng võ học viện chúng ta cũng không giống Ngũ Đạo học viện các ngươi tân nhân tài xuất hiện như mây, bình thường các đệ tử đều dùng hết sức mình, thực lực của mỗi đệ tử như thế nào, sư phụ học viện trong lòng đều có tính toán. Năng võ học viện chúng ta dùng mô thức sư phụ đề cử đệ tử khiêu chiến, tự nhiên so với Ngũ Đạo học viện dùng phương thức đào thải chiến nhanh hơn rất nhiều.”



Sau đó ngữ khí ngừng lại, ánh mắt Kim Tiểu Uyển nhìn ta lộ ra một ý vị ta không hiểu nổi, từ từ nói: “Kỳ thật, thập cường hay không, cũng không phải chuyện trọng yếu nữa sao? Ít nhất, có ngươi và Hoàng Phủ Phi Long lưỡng đại cao thủ ở đó, một người thiên giai hạ phẩm, một địa giai trung phẩm. Chọn lựa của quán quân và á quân, trên cơ bản đã được xác định rồi.”



Nàng vừa nói xong, bên Năng võ học viện đều trầm mặc khó nói, sắc mặt mỗi đệ tử Năng võ học viện đều không dễ nhìn. Dù sao, võ hội giữa các học viện còn chưa bắt đầu, đã biết được kết cục, cảm giác như vậy, thật sự làm cho người ta khó chịu.



“Vậy, chư vị là thập cường của Năng võ học viện?” Ánh mắt Hoàng Phủ Phi Long đảo qua nhóm người của Năng võ học viện, liếc mắt một cái nhìn thấu tu vi trên dưới. Người lợi hại nhất, tu vi cũng chỉ tiếp cận địa giai, cùng so với hắn, còn xa xa không bằng.



Kim Tiểu Uyển mỉm cười, nói: “Cũng không phải tất cả, kể cả ta ở trong, nơi này có bốn trong thập cường thôi.” Nói rồi nháy mắt mấy cái với Hoàng Phủ Phi Long, “Phi Long ngươi phải cẩn thận nga, đệ nhất cao thủ của học viện chúng ta, cũng có tu vi tiếp cận địa giai trung phẩm đấy, nói không chừng cũng có thể kéo ngươi xuống đất.”



Hoàng Phủ Phi Long thần sắc vừa động, hỏi: “Các ngươi nói tên Hỏa Vân Triều kia sao? Hắn còn chưa tốt nghiệp? Án theo lý hắn đã xong phần tổng hợp ban rồi chứ? Làm sao còn có thể tham gia Cực đạo võ hội nữa?”



“Hỏa Vân Triều... Hi hi, nguyên lai hắn là đệ nhất cao thủ của Năng võ học viện.” Kim Tiểu Uyển cười nói: “Thật đáng tiếc, bởi hắn thường ngâm mình trong Cực đạo chiến võng không đi học, học phần không đủ nên bị lưu ban một năm.”



Ta vừa nghe liền thấy chóng mặt, nghĩ không ra Hỏa Vân Triều lại là một tên lưu ban? Liền hỏi: “Vậy Hỏa Vân Yến đâu, nàng ta cũng liệt danh trong thập cường chứ?”



Kim Tiểu Uyển nói: “Đương nhiên, huynh muội Hỏa Vân gia, là lực lượng trung kiên của Năng võ học viện chúng ta mà! Hỏa Vân Triều là học viện đệ nhất, Hỏa Vân Yến xếp hàng thứ bảy.”



“Vậy còn ngươi? Bằng tu vi của ngươi, hẳn bài danh không thấp chứ?” Ta hỏi.



“Ta xếp hàng thứ ba.”



“Nga?” Hoàng Phủ Phi Long cười nói: “Ở Năng võ học viện, có thể so với Kim tam tiểu thư ngươi không có bao nhiêu, Hỏa Vân Triều là một, vậy người thứ hai là ai?”




“Tên kia là quái vật!” Ngữ khí của Kim Tiểu Uyển có chút thống hận, lại có chút hâm mộ, sau đó than nhẹ một tiếng: “Nhưng lại cũng là thiên tài!”



Thiên tài! Hai chữ này gần đây ta nghe hơi nhiều, cơ hồ mỗi ngày đều có người đánh giá ta như thế, giờ Tiểu Uyển nói vậy, làm cho ta đối với “thiên tài” trong lời nàng cảm thấy hứng thú.



Kim Tiểu Uyển thở dài, nói: “Ta nói hắn là thiên tài, tất có đạo lý. Hắn gọi Bạch Hồng, bạch của màu trắng, hồng của màu đỏ. Tên cổ quái, nhưng người càng thêm cổ quái hơn. Năm ngoái hắn bằng thân phận du học sinh sáp nhập vào Năng võ học viện, lai lịch không rõ, cũng rất ít nói chuyện, nhưng mà, không tới nửa tháng, tất cả đệ tử Năng võ học viện đều biết tên hắn, các ngươi biết tại sao không?”



Nàng không chờ chúng ta phản ứng, liền tự trả lời: “Trong thời gian nửa tháng, hắn điên cuồng hướng cao thủ học viện khiêu chiến, mà cuối cùng, hắn đều chiến thắng, hơn nữa sử dụng, chính là chiêu thức của người bị khiêu chiến kia!” Trong lời nói lại hơn một phần kích động.



“Dĩ bỉ chi đạo, hoàn thi bỉ thân”, một câu như vậy hiện lên trong đầu ta, nghĩ thầm không phải Mộ Dung Phục của lão Kim Dung cũng xuyên qua thế giới tương lai này chứ?



Kim Tiểu Uyển nói tiếp: “Các ngươi có lẽ đoán được, không sai, hắn chính là thiên tài chỗ đó, chiêu thức gì, chỉ cần bị hắn xem qua một lần, đều có thể mô phỏng ra! Có đôi khi uy lực triển hiện, thậm chí càng hung hiểm hơn so với đối thủ!” Nói đến đó, nàng thở dài, “Tính tình hắn rất cổ quái, nhất định phải dùng chiêu thức của đối phương thắng được kẻ đó mới bằng lòng bỏ qua. Lần khiêu chiến này, ta chính là đương trường bị hắn học được tuyệt chiêu của Kim gia đánh bại.”



Nghe đến đó, ta cùng Thủy Hương Vân, Hoàng Phủ Phi Long và Thủy Hổ nhìn nhau, đều lộ ra kinh sắc. Dù là ta, cũng không dám nói có thể nhìn một lần là có thể đem chiêu thức của đối phương hoàn toàn nhìn thấu triệt, nhưng mà, tên Bạch Hồng này lại có thể làm được, xưng danh là thiên tài, một chút cũng không quá đáng.



Thủy Hổ không tin, nói: “Chiếu theo ngươi nói, chiêu thức gì hắn vừa nhìn là học xong, vậy hắn không phải là vô địch còn gì? Sao còn thất bại dưới tay Hỏa Vân Triều, chỉ xếp hàng thứ hai?”



Thiếu niên Trần Phong nãy giờ không nhịn được, xen lời: “Không thể nói như vậy, luận võ thắng bại, cũng không phải chỉ dựa vào chiêu thức tinh diệu, công lực thâm sau cùng kinh nghiệm chiến đấu là phi thường trọng yếu. Bạch Hồng năng lực bắt chước trên đời hiếm thấy, nhưng công lực hắn tịnh không mạnh, hơn nữa chấp nhất phải dùng chiêu thức của đối phương đánh bại lại hắn, cho nên cuối cùng thua trên tay Hỏa Vân Triều công lực cao hơn một bậc cũng không kỳ quái.”



Kim Tiểu Uyển lúc này nhìn ta chằm chằm, lộ ra một tia cười cổ quái, nói: “Dương Đào ngươi đúng là Kim Phi Tích chứ?”



“Không giả, điểm này các ngươi phải biết rồi chứ.” Ta mỉm cười nói.



Kim Tiểu Uyển tươi cười càng thịnh, đôi mắt to thành hình ánh trăng, chậm rãi nói: “Nếu ta nói cho ngươi, một chiêu ngươi dùng đối phó lục thánh ở Cực đạo chiến võng, cũng bị hắn mô phỏng ra, ngươi tin hay không?”



“Cái gì?” Lúc này, không riêng gì Hoàng Phủ Phi Long hay Thủy Hương Vân, ngay cả ta cũng không nhịn được động dung, rung động thật mạnh.



Hoàng Phủ Phi Long lắc đầu nói: “Tiểu Uyển, ngươi nói giỡn chơi sao! Ta không tin trên đời có người có khả năng bắt chước được loại chiêu pháp này.”



Kim Tiểu Uyển bất đắc dĩ nói: “Vốn ta cũng không tin, nhưng mà, khi tận mắt chứng kiến hắn dùng một chiêu đánh bại một cao thủ trong học viện, làm cho hắn thần trí mơ hồ mấy ngày, ta phải tin.”




Ta liếc nhìn Thủy Hương Vân, trong mắt đều hiện vẽ kinh ngạc, Kim Tiểu Uyển không cần phải hồ lộng chúng ta chuyện này, nói vậy, tên Bạch Hồng kia, thật sự có thể mô phỏng ra được Hoàn mỹ chi chiêu?



Hoàn mỹ chi chiêu có thể mô phỏng ra? Trong lòng ta tràn ngập rung động, tiếp theo hoàn toàn không thể chấp nhận điều này.



Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Hoàn mỹ chi chiêu không phải là chiêu, mà là pháp, căn bản không có quỹ tích, không chiêu thức mà phảng chế, chỉ có dựa vào lĩnh ngộ của mình, mới có thể thi triển ra. Muốn mô phỏng, là chuyện cơ hồ không có khả năng.



Giống như người dùng đất sét nặng ra một người, nhưng không thể mô phỏng được khí chất của người đó, đây là một đạo lý.



Nói vậy, Bạch Hồng kia cũng dùng một loại phương pháp biểu hiện ra hiệu quả giống như Hoàn mỹ chi chiêu? Nghĩ tới đây, ta không khỏi có chút hưng phấn, ngay cả ta cũng không nghĩ ra, rốt cuộc làm thế nào có thể mô phỏng hiệu quả như Hoàn mỹ chi chiêu.



Mười món ăn được đưa lên, bữa cơm này rất hòa khí, không hề có mùi trương cung bạt nỗ. Mà ta thân là Kim Phi Tích, lại trở thành tiêu điểm của mọi người, đệ tử của Năng võ học viện, cơ bản đều là fan hâm mộ của Kim Phi Tích, nói với ta không ít chuyện.



Bữa ăn này thoáng cái là hai giờ, lúc tạm biệt ở cửa Đào Nhiên cư, Kim Tiểu Uyển mỉm cười nói với ta: “Hôm nay cám ơn ngươi khoản đãi, hy vọng chúng ta không nên gặp nhau ở Cực đạo võ hội, ta không muốn lại bị ngươi đá bay ra ngoài đâu.”



Ta nhún vai: “Cái chuyện này ta không thể làm được, ngươi tự mình cầu lão thiên gia phù hộ đi.”



“Hẹn gặp lại, Phi Long, Hương Vân, A Hổ!” Nói rồi, Kim Tiểu Uyển nhìn Thủy Hương Vân nháy mắt một cái, ý vị thâm trường tươi cười, làm Thủy Hương Vân sắc mặt hơi đổi.



Ngồi trên phi xa, ta hỏi Thủy Hương Vân: “Làm sao vậy? Vừa rồi dùng cơm, cả buổi không nói gì? Giữa em và Kim Tiểu Uyển, tựa hồ có chút mâu thuẫn?”



02-12-2009, 01:18 PM



Cực Phẩm Chiến Thần