Cực Hạn Thôi Miên

Chương 77: Giải quyết!!!




Cả Evila và Lucifide đều kinh ngạc. Evila liền cấp tốc quay người lại. Đập vào mắt nàng là khuôn mặt mỉm cười của Lâm Tiêu!

“Lâm...Lâm Tiêu! Ngươi...ngươi không có chết!?” Evila khó tin nói!

“Nếu mà ta chết rồi thì làm sao nghe được câu trả lời của ngươi a!” Lâm Tiêu cười nói!

Evila nghe vậy thì liền nhớ tới câu nói lúc nãy của mình và liền xấu hổ, nhưng nàng cũng nhanh chóng nhìn xuống phía ngực của Lâm Tiêu, lập tức nàng liền thấy nơi đó ngoại trừ áo rách một lỗ ra thì trên ngực Lâm Tiêu không có đến một vết thương.

“Lâm Tiêu! Làm sao mà...?” Evila định hỏi nhưng bị Lâm Tiêu giơ một ngón tay lên chặn lại.

“Đợi lát nữa hãy nói chuyện! Bây giờ ta đi giải quyết phiền phức trước.” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn liền đè một tay lên lưng Evila, nguồn Linh Lực tuôn trào ra liền bị chặn lại. Evila liền trở lại bình thường, Lâm Tiêu cho Evila đi qua một bên còn bản thân hắn thì đi về phía Lucifide!

Lucifide nhìn thấy Lâm Tiêu đi đến thì lạnh lùng nói:

“Ta mặc dù không biết ngươi dùng cách gì để sống lại! Nhưng điều đó cũng chẳng thể thay đổi được gì! Ngươi vẫn sẽ chết mà thôi!”

Lâm Tiêu không để ý đến hắn mà gõ nhẹ mộc trượng xuống đất.

Cộc!

Lập tức một cơn sóng xung kích liền dưới chân Lâm Tiêu thổi ra và đẩy về phía Lucifide!

Phanh!!

Lucifide nâng kiếm liên đón đở nhưng vẫn bị văng ra ngoài, trong lúc trên không thì Lucifde liền ổn định lại thân hình sau đó lơ lững trên không!

Vụt!

Lâm Tiêu liền dịch chuyển tức thời đến đối diện với Lucifide. Lucifide thấy vậy thì liền lao về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu liền dịch chuyển ra một khoảng cách để né tránh Lucifide. Lâm Tiêu liền vung mộc trượng, một loạt hơn 20 ma pháp trận liền xuất hiện sau đó đồng loạt bắn ra các tia năng lượng về phía Lucifide.

Lucifide liền tạo ra một lớp lá chắn Linh Lực chặn lại hết các tia năng lượng, mặc dù các tia năng lượng không có hiệu quả nhưng Lâm Tiêu vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn chỉ mộc trượng về phía trước.

10 tầng ma pháp liền xuất hiện sau đó dung nhập thành một ngọn thương bóng tối. Phía xa Lucifide nhìn thấy Lâm Tiêu lại sử xuất 10 tầng ma pháp thì liền vô cùng kinh ngạc. Hắn hoàn toàn không hiểu vì sao Lâm Tiêu biểu hiện ra Linh Lực chỉ mới Hư Không Ma Pháp mà lại có thể sử dụng 10 tầng ma pháp lần thứ 2.

Ngọn thương bóng tối liền lao về phía Lucifide, lần này Lucifide không ngu ngốc đi dùng lá chắn Linh Lực mà là cứng đối cứng!

“Thập Giai Kiếm Kỹ - Âm Dương Trảm!”

Lucifide hét lên sau đó trên lưỡi kiếm liền xuất hiện 2 dòng năng lượng trắng đen. Sau đó hắn liền bổ về phía ngọn thương bóng tối.

2 chiêu thức với lượng Linh Lực khổng lồ va vào nhau. Một bên mang theo năng lượng hắc ám có thể thôn phệ ánh sáng còn một bên thì mang theo năng lượng âm dương.

Ầm!!

Một vụ nổ kinh thiên liền xuất hiện trên không! Những người trong Thánh Điện lúc này cũng đã chạy ra ngoài quang chiến. Khi họ nhìn thấy vụ nổ thì liền kinh hãi!

Vụ nổ lớn đến nổi khiến cho mặt đất nứt ra, nhưng mà cũng may có Giáo Hoàng và các trưởng lão hợp lực tạo ra một kết giới giúp cho chấn động không ảnh hưởng đến Hắc Ám Quốc nếu không cả tòa thành đều phải bị ảnh hưởng.

Đợi sau khi khói bụi biến mất thì Lâm Tiêu và Lucifide liền hiện ra. Lúc này nữa bên người Lucifide đã một mảnh cháy đen, còn Lâm Tiêu thì vẫn bình an vô sự.

“Ngươi rốt cuộc là ai?!” Lucifide lớn tiếng nói!

“Ta tên Lâm Tiêu! Là một nhà du hành khắp nơi trên thế giới!” Lâm Tiêu cười nói!

Lucifide nghe câu trả lời của Lâm Tiêu dĩ nhiên không hài lòng, hắn bỗng đưa ngón tay lên cắn một cái sau đó hắn liền nhỏ một giọt máu lên thanh kiếm!

U! U! U!

Từ thanh kiếm liền phát ra một tiếng than khóc, nghe thấy tiếng than khóc này thì Lâm Tiêu liền nhướng mày!

“Thì ra đó là lí do tại sao hắn lại có thể tu luyện đến Thần Cấp trong thời gian ngắn a! Hắn vố dĩ là một tên bán nhân loại!” Lâm Tiêu thầm nghĩ!

Bừng!!

Thanh kiếm bỗng nhiên bị một luồng năng lượng đỏ rực bao phủ, Lâm Tiêu có thể nhìn thấy bên trong nguồn năng lượng đó là vô vàn các linh hồn bị giam giữ!

“Với lượng sát lực như vậy! Thì phụ mẫu của ngươi ăn không ít người a!” Lâm Tiêu nhếch mép cười nói!

“Thật không ngờ lại bị ngươi nhận ra! Nhưng không sao! Dù sao ngươi cũng sắp chết rồi!” Lucifide lạnh lùng nói!

Sau đó hắn liền đưa thanh kiếm lên cao, nguồn năng lượng màu đen mang theo vô tận tiếng than khóc phóng lên cao sau đó liền hóa thành một lưỡi kiếm đỏ như máu.

Lâm Tiêu thấy như vậy thì mỉm cười, sau đó hắn liền gõ nhẹ xuống hư không!

Cộc!!

Trước mặt Lâm Tiêu liền xuất hiện một ma pháp trận nhỏ, sau đó một cái chui kiếm liền xuất hiện, Lâm Tiêu liền đưa tay nắm lấy chui kiếm đó và kéo ra. Một thanh katana đen tối liền xuất hiện.

“Thần Pháp - Đại Ma Kiếm!”

Lâm Tiêu nhẹ nhàng nói một câu.

“Chết đi!” Lucifide hét lên!

Sau đó hắn liền bổ thanh cự kiếm xuống, thanh cự kiếm mang theo sức mạnh khổng lồ lao về phía Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu nhìn lưỡi kiếm đỏ rực đến gần thì nhếch mép cười, khi lưỡi kiếm đến gần hắn thì Lâm Tiêu liền vung nhẹ thanh kiếm trong tay!

Keng!!

Thanh cự kiếm liền đứt lìa ra, sau đó chưa đợi Lucifide phản ứng lại thì Lâm Tiêu liền vung kiếm trảm xuống!

Xeng!!

Một vết cắt liền xuất hiện ngay giữa người Lucifide!

“Tại...sao?!” Lucifide nói một câu cuối cùng!

Sau đó thân thể hắn liền bị chẻ đôi ra và bị năng lượng hắc ám thôn phệ không còn lại gì!

“Vậy là đã dẹp đi một đại phiền phức a!” Lâm Tiêu cười nói!

Sau đó hắn liền đáp xuống phía dưới. Khi Lâm Tiêu vừa đứng xuống đất thì một thân thể liền nhào vào trong lòng của Lâm Tiêu! Lâm Tiêu nhìn thấy Evila ôm lấy mình thì liền mỉm cười ôm lấy nàng!

Tối đến!

Mặc dù bị phá hoại nhưng hôn lễ của Lâm Tiêu và Evila vẫn được Giáo Hoàng cho tiếp tục tiến hành. Lúc này Lâm Tiêu đang ngồi chúc rượu tại Thánh Điện!

“Chủ nhân! Thật không ngờ ngài diễn giỏi đến vậy a!” Rinne nhỏ giọng nói với Lâm Tiêu!

“Thấy thế nào? Có phải đến em cũng tưởng thật hay không?” Lâm Tiêu cười hỏi!

“Đương nhiên a! Lúc đó kém chút em đã lao ra rồi! Nhưng ngay lúc đó em liền nhớ đến lời chủ nhân nói nên mới yên lặng đứng một bên a!” Rinne mỉm cười nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười xoa đầu của nàng. Uống rượu một lúc thì cũng đến khuya. Lâm Tiêu liền trở về phòng của mình. Hay nói đúng hơn là phòng của hắn và Evila.

Khi Lâm Tiêu tiến vào phòng thì phát hiện Evila đang ngồi yên lặng trên giường, trên đầu nàng là một tấm khăng trùm.

Lâm Tiêu mỉm cười đi đến trước mặt Evila sau đó nhẹ nhàng đưa tay gở tấm khăn trùm đầu xuống. Khuôn mặt tuyệt mỹ của Evila liền hiện ra trước mặt Lâm Tiêu!

Nhìn thấy Lâm Tiêu mỉm cười nhìn mình chăm chú thì Evila liền đỏ mặt nói:

“Làm gì nhìn đắm đuối dữ vậy! Cũng đâu phải ngày đầu tiên nhìn thấy!”

“Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy nhưng ta muốn khắc sâu hình ảnh này vào trong trí óc của ta để sau này không bao giờ quên!” Lâm Tiêu cười nói!

“Chỉ được dẻo miệng!” Evila quay đầu một bên nói, nhưng khóe miệng nàng liền treo lên một nụ cười!

Lâm Tiêu mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Evila sau đó nắm lấy tay của nàng, Evila hơi xấu hổ nhưng cũng không có rút ra.

“Evila! Nhìn ta này!” Lâm Tiêu ôn nhu nói!

Evila nghe vậy thì liền chậm rãi quay sang nhìn Lâm Tiêu!

“Evila! Mặc dù lúc sáng đã nói rồi nhưng mà bây giờ ta muốn hỏi lại một lần nữa! Ngươi có nguyện ý làm vợ của ta không?” Lâm Tiêu nhìn thẳng vào mắt của Evila nói!

“Ta...! Ta đồng ý! Ta nguyện một đời này sẽ chỉ yêu một mình ngươi!” Evila nghiêm túc nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì mỉm cười, sau đó hắn dần dần tiến về phía Evila. Evila hiểu ý nhắm mắt lại nghênh đón hắn. Môi của Lâm Tiêu và của Evila liền chạm vào nhau.

Hai người hôn sâu một hồi thì tách ra! Lâm Tiêu định cho Evila nằm xuống giường thì bị nàng cản lại!

“Khoan đã! Ta có chuyện muốn hỏi!” Evila nói!

“Chuyện gì thì để sau đi a! Bây giờ làm chính sự trước!” Lâm Tiêu tiếp tục tiến đến hôn vào cổ của Evila!

“Không được! Chuyện này nếu không nói rõ ràng thì ta không cho chạm vào!” Evila đẩy ra Lâm Tiêu nói!

“Được rồi! Ngươi cứ hỏi đi a!” Lâm Tiêu cười khổ nói!

“Ngươi đã có bao nhiêu vợ và con?” Evila nhìn thẳng Lâm Tiêu hỏi!

Nghe vậy thì Lâm Tiêu thầm kêu không ổn! Hắn quay đầu đi một bên nói:

“Ta làm gì đã có vợ con!”

“Hừ! Còn dám nói dối! Ta đã điều tra từ phía Rinne rồi! Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội cuối! Nếu không nói thật thì tối nay ngủ dưới đất đi!” Evila nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì có súc động muốn đánh vào mặt một bạt tai, vì kế hoạch nên hắn quên căn dặn Rinne phải cẩn thận với Evila!

“Nói mau!” Evila lần nữa nói

“Có hình như là...!”

“Hình như?” Evila lạnh giọng nói!

“À! Không! Ta có 10! Đúng! Chỉ 10 lão bà mà thôi!” Lâm Tiêu giờ mười ngón tay lên cười ngây ngô nói!

“Cái gì!? 10 người!!” Evila tức giận nói!

Tức giận khiến cho nàng có xúc động muốn bóp chết Lâm Tiêu, ngực nàng kịch liệt phập phòng.

Phanh!!

Evila liền buông chân đạp thẳng vào người Lâm Tiêu!

“A!” Lâm Tiêu té thẳng xuống đất!

“Ngươi dĩ nhiên có 10 lão bà có muốn đến lừa gạt ta!” Evila lớn tiếng nói!

“Không phải đâu Evila à! Ta là thật lòng yêu ngươi a!” Lâm Tiêu đứng lên ngồi lại bên cạnh Evila nói!

“Hừ! Câu nói này ngươi đã nói cho bao nhiêu nữ nhân rồi?” Evila khinh bỉ nói!

“Không có! Chỉ mình ngươi mà thôi! Ta xin thề! Nếu ta nói dối sẽ không sinh con được!” Lâm Tiêu thề thốt nói!

“Hừ! Tạm bỏ qua vấn đề đó! Vậy còn con cái thì sao?” Evila hỏi tiếp!

“Con cái thì ta có 7 đứa con gái a! Hơn nữa còn đang có ý định sinh thêm!” Lâm Tiêu thành thật nói!

Phanh!

“Ây da!” Lâm Tiêu lần nữa bay xuống giường!

“Sao lại đá ta nữa a!” Lâm Tiêu xoa mông nói!

“Vì ta thích! Còn nữa! Tối nay không cho đụng vào ta!” Evila tức giận nói!

Sau đó nàng liền đắp chăn lại bắt đầu đi ngủ! Lâm Tiêu thấy một màn này thì bắt đầu khổ bức! Nhưng hắn liền cắn răng lẩm bẩm:

“Ngươi không cho đụng thì ta không đụng sao! Như vậy thì còn gì là danh tiếng của ta nữa!” nói xong hắn liền chui vào chăn!